Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201127

Trong lúc Mai gia đang bận rộn với một đống việc, Tư Y Cẩm cũng biết được chuyện của Mai gia.

Ban đầu cô giữ im lặng, sau khi bàn bạc với Thẩm Tứ, cô chủ động gọi điện thoại cho Tư Nhiên.

Tư Nhiên lúc này, vẫn đang trong bữa tiệc của Eddie, đang nói chuyện với Thẩm Hà.

Nhận được điện thoại của mẹ đẻ, ban đầu Tư Nhiên cảm thấy hơi lúng túng, dưới sự thúc giục của Thẩm Hà, mới quay người đi nhận điện thoại: “mẹ?”

“Tiểu Nhiên, khi nào con có thời gian, nói chuyện với mẹ?” Tư Y Cẩm nói ở trong điện thoại: “mẹ biết Mai gia luôn cho người tìm con, lần này thậm chí tính cho con nhận chức Tổng Tài kế nhiệm. Có lẽ con cũng đau đầu vì chuyện này lâu rồi?”

“Đúng ạ” Đối với mẹ đẻ của mình, Tư Nhiên không giấu giếm điều gì, ngoại trừ giấu giếm việc của Thẩm Hà. Thật ra con cũng biết, chắc ở nhà cũng đoán được chín mười phần. Nhưng có rất nhiều chuyện, không nói hẳn ra, tức là coi như không biết.

“Ngày mai con có thời gian không?” Tư Y Cẩm mở lời hỏi: “ngày mai mẹ được nghỉ.”

“Được ạ.” Tư Nhiên trả lời: “vậy mai gặp nhé, mẹ.”

“Chăm sóc tốt cho bản thân, chăm sóc tốt cho Tiểu Hà con nhé.” Tư Y Cẩm một lần nữa dặn dò: “mai về sớm nhé.”

“Vâng.” Tư Nhiên sau khi cúp điện thoại, quay đầu sang nói với Thẩm Hà: “cõ lẽ mai mẹ sẽ bàn chuyện này với anh rồi.”

“Bàn sớm cũng tốt.” Thẩm Hà cũng nói: “những chuyện như vậy, nên nói sớm không nên nói muộn.”

Hai người đang nói chuyện, thì Eddie từ xa đi đến, vừa đi vừa cười rồi nói: “Thẩm Hà, em đang ở đây à? Anh có món quà này muốn tặng cho em, em có thể theo anh đến đây được không?”

Thẩm Hà và Tư Nhiên cùng quay người lại.
Thẩm Hà vừa định mở lời từ chối.

Eddie lập tức nói: “không xa đâu, ở ngay vị trí đằng sau thôi. Bạn Tư Nhiên, nếu cậu cảm thấy có hứng thú cũng có thể đến cùng.”

Thẩm Hà nghe Eddie nói như vậy, mới miễn cưỡng gật đầu, rồi nói: “được thôi.”

Eddie nhận được câu trả lời khẳng định của Thẩm Hà, lập tức vui mừng cuống lên, vội vàng dẫn Thẩm Hà và Tư Nhiên đi về vị trí cửa sau.

Tư Nhiên đi cùng Thẩm Hà ra phía sau.

Từ xa, Vu Tiểu Uyển nhìn thấy mọi chuyện, quay sang nói với vệ sĩ của mình: “cậu chạy qua đó xem sao, đừng để Tiểu Hà gặp nguy hiểm.”

Vệ sĩ trả lời một tiếng, cũng theo qua đó luôn.

Thẩm Duệ và Hoàng tử Joel cũng lần lượt cử người qua đó, âm thầm quan sát, trực chờ cơ hội bảo vệ Thẩm Hà.

Thẩm Duệ quay sang hỏi Vu Tiểu Uyển: “có phải cậu biết chuyện gì không?”

Chắc tám chín phần, là cậu ấy định tỏ tình với Tiểu Hà rồi: “Vu Tiểu Uyển cũng không kiêng kị vấn đề này, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Thẩm Duệ, rồi nói: “cậu ta ở trong nước. Vì là con trai thứ ba, bên trên có hai người anh trai đều lớn tuổi hơn rất nhiều, ông bố cậu ấy có con ở tuổi già tất nhiên là đặc biệt yêu qúy rồi. Bởi vì hoàng tử thứ ba sẽ không kế thừa gia nghiệp, vì vậy anh cả và anh hai đều rất yêu thương quan tâm cậu em út này. Vì vậy, chỉ cần cậu ấy có chút thành tích, là nhận được lời khen ngợi của cả nhà.”

Nói đến đây, Vu Tiểu Uyển thở dài một cái, tiếp tục nói: “cộng thêm sức ảnh hưởng của gia tộc cậu ấy trong nước, không ít người tâng bốc các kiểu. Vì vậy, đã hình thành tính cách kiêu ngạo của cậu ý, cảm thấy tất cả phụ nữ trên thế gian này đều yêu cậu ta.”

Thẩm Duệ hơi nhíu mày: “rất thú vị.”

“Eddie có lẽ không biết tâm tư của Tư Nhiên đối với Tiểu Hà, chỉ đơn thuần tưởng Tư Nhiên là họ hàng của Tiểu Hà. Vì vậy mới cho Tư Nhiên đi theo đến đó. Nhưng mà, tình hình tiếp theo chắc rất thú vị đây.” Vu Tiểu Uyển nói: “cậu là anh trai, thật sự không tính qua đó xem sao?”

Thẩm Duệ cũng cười lên: ‘cậu cũng đã cử vệ sĩ đến đó rồi, tớ còn lo lắng cái gì chứ?”

Vu Tiểu Uyển cũng mỉm cười lên theo Thẩm Duệ.

Họ đoán rất đúng, thật sự là Eddie tính tỏ tình với Thẩm Hà!

Thẩm Hà dẫn theo một vệ sĩ da đen, đi theo đến phía sau biệt thự.
Đó là một cái bể bơi ngoài trời màu xanh nhạt rất đẹp.

Bể bơi có hình bán nguyệt, xung quanh bày một ít ghế nằm và ô che nắng. Có lẽ vì thời tiết hiện nay đã hơi mát, vì vậy không có người đến đây bơi.

Nhưng đây cũng là một nơi lý tưởng rất đẹp để hẹn hò.

Vào giây phút Thẩm Hà đặt chân vào vòng tròn đó, những ánh đèn xung quanh dưới mặt đất đột nhiên sáng lên, một hình trái tim khổng lồ chiếu lên trước mặt Thẩm Hà, trên đỉnh đầu những cánh hoa bắt đầu rơi xuống.

Eddie quỳ một gối xuống đất, tay phải đặt lên lồng ngực, vẻ mặt rất hãnh diện nhìn Thẩm Hà, cậu bé mở lời tỏ tình với Thẩm Hà nói: “Thẩm Hà, gặp em từ cái nhìn đầu tiên, anh đã thích em ngay rồi. Em có thể làm bạn gái anh không? Anh nhất định sẽ trân trọng em yêu em, thương em quý trọng em!”

Thẩm Hà lúc đầu hơi ngơ ngác, phản ứng tiếp theo của cô bé, thật sự khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Không ngờ Thẩm Hà lại vui mừng khóc òa lên, lập tức quay sang ôm lấy Tư Nhiên: “anh Tiểu Nhiên, cuối cùng cũng có người tỏ tình với em rồi! Em lớn thế này, lần đầu tiên có người tỏ tình với em đấy! Hóa ra cảm giác được tỏ tình là như thế này!”

Vẻ mặt Tư Nhiên dở khóc dở cười.

Đúng vậy, phản ứng của Thẩm Hà từ trước tới giờ vẫn luôn khác người mà.

Eddie hơi ngơ ngác.

Rốt cuộc là cô ấy đồng ý hay từ chối vậy.

Em hãy nói một lời đi nào!

Những người con gái khác, khi nhận được lời tỏ tình của anh, ai nấy đều vui mừng xúc động nhận lời yêu anh luôn, sau đó là cho anh một cái ôm hoặc một nụ hôn.

Vì sao người Thẩm Hà ôm lại là Tư Nhiên, mà không phải là mình?

Tư Nhiên vỗ vào lưng Thẩm Hà, tuy Thẩm Hà chủ động ôm anh, anh rất vui mừng, nhưng anh cũng biết rằng, Thẩm Hà chỉ coi anh như một người anh trai.

“Được rồi được rồi, Tiểu Hà, người ta vẫn còn đang quỳ dưới đất kìa, em hãy cho một câu trả lời đi.” Tư Nhiên vội vàng nói: “dưới đất rất lạnh, quỳ lâu quá dễ tàn phế lắm.”

Eddie cứ thế trợn tròn mắt gật đầu lia lịa, đúng đấy đúng đấy, công chúa nhỏ ơi, em hãy trả lời đi em đồng ý hay là không!

Lúc này Thẩm Hà mới hoàn hồn.

A a a, giờ đang là giây phút tỏ tình mà!

Lúc này Thẩm Hà mới quay đầu nhìn sang Eddie, cô bé trả lời thẳng thừng nói: “từ chối.”

“Tại sao vậy?” Mặt Eddie rất ngạc nhiên, trước đây bất luận là cậu bé tỏ tình với ai, đều sẽ thành công mà!

“Từ chối vì xấu trai.” Bảo bối Thẩm Hà cũng là một cô gái rất thẳng thắn.

Eddie suýt nữa thì hộc máu mồm!

Lý do này, rất đặc biệt!

Không đủ, lý do từ chối của Thẩm Hà đúng thật là không phải tùy tiện nói ra.

Thử hỏi, đơn thuần nhìn về nhan sắc.

Toàn bộ người nhà Hạ gia đã bao trọn tất cả những nét đẹp chưa?

Tầm tiêu chuẩn như Eddie, đến một nửa của Hạ gia cũng chưa theo kịp đấy biết không?

Với lại, cậu ta còn là vị hôn phu đáng ghét của Vu Tiểu Uyển nữa, Thẩm Hà có thể nảy sinh tình cảm với cậu ta thì lạ quá.

“Chả hay tý nào.” Thẩm Hà bĩu môi, nói với Tư Nhiên: “đi, chúng ta về nhà thôi. Để anh ta một mình ở đây yên tĩnh một chút đi.”

Nói xong, Thẩm Hà Kéo Tư Nhiên quay người rời đi luôn, chỉ còn lại một mình Eddie quỳ bên cạnh bể bơi rối bời trong gió.

Nhìn bóng dáng Thẩm Hà rời đi, Eddie âm thầm cắn răng thề: tôi sẽ không dễ dàng bỏ cuộc đâu.

Thẩm Hà từ chối Eddie, kết quả này nằm trong dự đoán của tất cả mọi người.

Sau khi trở lại bữa tiệc, Thẩm Hà lập tức tìm đến Thẩm Duệ và Hoàng tử Joel, yêu cầu về nhà.

Tất nhiên Thẩm Duệ sẽ không làm khó Thẩm Hà, lập tức đồng ý luôn.

Mấy người này vừa rời đi, những người khác có ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, vì vậy họ cũng lần lượt ra về.

Vì vậy, Eddie vừa quay trở lại, một đám người cũng lần lượt ra về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK