Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201330
Thẩm Hà cười ha ha, rồi nói: “Kết quả tốt đẹp hả, còn sớm đó! Nhưng ít ra, thì những người không nên có ý đồ, bây giờ phải dẹp ý nghĩ đó đi.”
Cung Tử Á cũng cười theo: “Như thế thì không còn gì phải sợ nữa!”
Thẩm Hà vỗ vỗ tay, nói: “Được rồi, chúng ta cũng nên quay về nghỉ ngơi thôi. Vất vả cả ngày rồi, thật sự buồn ngủ quá.”
Về đến khách sạn, Thẩm Hà đi tắm trước, sau đó ngủ một giấc thật ngon.
Thẩm Hà vẫn chưa quen với múi giờ bên này!
Ôi, thật là lao tâm quá đi!
Đợi khi Thẩm Hà thức dậy, mới phát hiện Joel đã nhắn cho cô ấy rất nhiều tin nhắn.
Thẩm Hà đã chỉnh chế độ im lặng, cho nên không nghe thấy.
Vội vàng ngồi dậy, Thẩm Hà trả lời toàn bộ lời nhắn thoại của Joel trước.
Joel trả lời rất nhanh: “Dậy rồi à?”
Thẩm Hà cảm thấy đánh chữ chậm, nên gọi thẳng qua đó, Joel đã nhanh chóng nhấc máy: “Thấy em không trả lời tin nhắn, anh cũng đoán được em bị lệch múi giờ nên đang ngủ rồi.”
Thẩm Hà ngáp một hơi rồi nói: “Thật sự em bị lệch múi giờ! Phải rồi, anh tìm em có việc gì à?”
“Ừ.” Joel trả lời tùy ý: “Anh vừa mới từ hoàng cung về, anh nói với anh hai, anh muốn từ bỏ tất cả kinh doanh trong cung, để đổi lấy quyền tự do kết hôn của mình.”
Thẩm Hà ngay lập tức tỉnh táo hẳn.
Joel muốn từ bỏ tất cả kinh doanh trong cung ư?
Thẩm Hà đương nhiên biết đây là ý gì rồi!
Phải biết, kinh doanh trong nước, chính là nền tảng của Joel!
Tuy là bây giờ Joel không có khoản đầu tư hay kinh doanh nào ở nước khác hay Việt Nam, nhưng nền tảng là nền tảng, ở đó tích tụ bao nhiêu tâm huyết thời thiếu niên của Joel chứ!
Năm xưa anh từ bỏ quyền thừa kế, mới lấy được quyền kinh tế trong nước!
Bây giờ anh còn bỏ cả quyền kinh tế nữa, thì có nghĩa là, anh còn thua cả một người có danh xưng hoàng tử nữa!
Và Joel có sự hi sinh lớn như vậy, nguyên nhân cũng là vì Thẩm Hà.
Cho nên, Thẩm Hà làm sao không tỉnh táo cho được chứ?
Thẩm Hà một mặt cảm thấy rất cảm động, mặt khác đã bình tĩnh suy nghĩ về việc từ bỏ mọi thứ trong nước, có đáng hay không đáng.
Thẩm Hà dù sao cũng là con gái nhà làm kinh doanh, đương nhiên sẽ không chịu làm ăn thua thiệt rồi!
Thẩm Hà liền nói: “Anh khoan hãy vội đã! Những gì mà anh có được từ việc từ bỏ quyền thừa kế vào năm xưa, sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ? Cho dù anh ấy là quốc vương, cũng đâu thể không nói lý lẽ đúng không?”
Joel cười nhẹ nhàng, nói: “Những thứ đó đối với anh mà nói, hoàn toàn không quan trọng. Đặc biệt là so với em, càng không quan trọng. Tiểu Hà, anh đã từng hứa với em, suốt đời này sẽ không phụ lòng em mà!”
Thẩm Hà nghe được thật ấm lòng, giọng nói dịu dàng hẳn: “Em biết, em hiểu ý của anh. Nhưng vốn là đồ của mình, tại sao phải bỏ nó đi chứ? Hơn nữa, sau này anh lấy em, cũng cần phải có tài sản mà. Anh dễ dàng chịu thiệt cho anh trai vậy à, em không nỡ đâu. Chuyện này anh khoan hãy vội ra quyết định! Xem ra, em phải nhờ anh hai của em ra mặt rồi!”
Joel cũng cười theo: “Lúc em nói tới tiền, thật sự không thua gì Thẩm Châu.”
Thẩm Hà chu mỏ nói: “Đương nhiên rồi! Doanh nhân vốn là phải kiếm tiền chứ đâu thể lỗ vốn! Ngoài ra, tình cảm của anh Tiểu Nhiên và chị Tiểu Cát đang tiến triển rất nhanh, nói không chừng, anh không cần phải hi sinh tài sản của mình, vẫn có thể giải quyết vấn đề này đấy.”
Joel bật cười: “Nguồn nước xa không cứu được cơn khát gần. Anh hai của anh dạo này cứ ép anh phải quyết định, anh đã kéo đến hôm nay rồi, không thể kéo thêm được nữa.”
“Anh không kéo được, thì để anh hai em kéo!” Thẩm Hà cũng trả lời với giọng quả quyết và nhanh gọn: “Với lại khoản đầu tư của anh hai em bên này cũng đâu có ít, với vai trò là ông chủ, cũng nên qua đây xem tình hình thế nào!”
Joel liền cười: “Được, em nói sao thì cứ làm vậy.”
Tắt máy xong, Thẩm Hà liền gọi ngay cho Thẩm Duệ: “Anh, đến lúc anh phải xuất hiện rồi!”
Thẩm Duệ kẹp điện thoại vừa đi vừa ký tên: “Hả? Giải quyết không xong à?”
“Cần anh đến kéo dài màn kịch!” Thẩm Hà thành thật trả lời: “Joel định giao hết kinh doanh trong nước cho anh mình, em ham tiền, không đồng ý, cho nên chỉ có thể lôi anh vào cuộc thôi!”
Thẩm Duệ liền cười phá lên thật to, xém chút nữa quăng mất cây viết trên tay.
Thẩm Hà cằn nhằn trên điện thoại: “Rốt cuộc anh có đến không? Nếu không đến, em sẽ kéo Tiểu Uyển qua đây đấy!”
“Rồi rồi rồi, công chúa đã ra lệnh, sao dám không nghe chứ? Để anh sắp xếp công việc đang làm, rồi sẽ cùng Tiểu Uyển qua đó,.” Thẩm Duệ vừa cười vừa nói: “Nhưng mà. Bọn anh cũng phải tìm lý do để qua đó, nếu không thì, qua đó một cách đường đột như thế, sẽ không hay cho lắm nhỉ?”
“Tìm lý do gì đây? Chẳng phải anh có đầu tư kinh doanh ở đây sao? Thì anh nói qua đây xem tình hình kinh doanh của mình!” Thẩm Hà cười hi hí rồi trả lời: “Tuy là đầu tư không nhiều, nhưng cũng là đầu tư mà. Em mặc kệ anh đó, bọn anh nhất định phải nhanh chóng qua đây! Được rồi, không nói với anh nữa, em phải ra ngoài, bọn anh nhanh chân lên nhé!”
Thẩm Hà tắt máy, Thẩm Duệ cầm lấy điện thoại vẫn đang cười không ngớt.
Đúng lúc, Vu Tiểu Uyển mang trà đến.
Nhìn thấy Thẩm Duệ vui như thế, liền hỏi: “Có phải Tiểu Hà gọi đến không? Bên đó giải quyết không xong à?”
Thẩm Duệ càng cười vui hơn nữa: “Quả nhiên em vẫn là người hiểu con bé nhất! Bên đó thật sự bị chậm tiến độ, cho nên chúng ta phải qua đó giúp đỡ!”
Vu Tiểu Uyển nhún vai, nhíu mày nói: “Nếu anh đi thì, cũng được, còn nếu em đi thì”
Thẩm Duệ liền bước qua đó, đưa tay nắm lấy tay Vu Tiểu Uyển, dịu dàng nói với cô: “Em thân là công chúa một nước, muốn đi nước ngoài, đương nhiên không thể đi một cách tùy tiện rồi. Yên tâm, anh sẽ tìm một lý do thích hợp để qua đó.”
Vu Tiểu Uyển nhẹ nhàng dựa vào người Thẩm Duệ, vẻ mặt hối lỗi: “Lúc nào cũng khiến anh phải bận tâm.”
Thẩm Duệ liền giữ lấy môi Vu Tiểu Uyển, vẻ mặt yêu thương: “Nói gì vậy? Chúng ta là vợ chồng tương lai mà. Chúng ta vốn đã là một rồi, làm gì có chuyện bận tâm hay không bận tâm? Làm vì có chuyện làm việc cho người thân của mình mà dám nói bận tâm hả?”
Vu Tiểu Uyển cảm thấy thật ngọt ngào, nhẹ nhàng ôm lấy eo Thẩm Duệ.
Hai người lại một phen ngọt ngào nữa rồi.
Thẩm Hà gọi điện cho Thẩm Duệ xong, nhanh chóng ngồi dậy đi tắm, và vội vàng ra ngoài.
Dù sao cô cũng đến với danh nghĩa đoàn giao lưu, mỗi ngày đều phải đi một vòng, để người ta còn biết mình có mặt ở đó!
Đương nhiên, cô cũng chỉ để có mặt thôi.
Còn những chuyện khác, đã có người phụ trách rồi.
Thẩm Hà chỉ không ngờ rằng, lần có mặt này, lại gây ra chuyện.
Chuyện là thế này.
Thẩm Hà vừa vào đến nơi, đã bị một đám người bao vây, khá nhiều phóng viên đã hướng ống kính vào Thẩm Hà: “Cô Hà cho hỏi một chút, nghe nói cô và Fanny Rose không hợp nhau, xin hỏi có phải thật không ạ?”
“Cô Hà, xin hỏi có phải cô và Fanny Rose có mối ân oán cá nhân không, hay vì hai nữ thần không đội trời chung nên mới ra tay không?”
“Cô Hà, nghe nói cô đến nước này là do Fanny Rose nên mới đến đúng không, cô muốn hạ gục đối thủ, nên đã đến tận nơi à?”
Những câu hỏi liên tục được đưa ra, làm cho Thẩm Hà cảm thấy choáng ngợp.
Ôi trời ơi, đây là lời đồn thổi tào lao gì vậy?
Bộ thấy Fanny chưa đủ mất mặt sao? Hay là chê cô ấy chưa đủ hống hách?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK