Thẩm Thất dựa người vào bức tường, thở một hơi dài.
Gặp ma rồi.
Tại sao mình khi đối mặt với Hạ Nhật Ninh thì trái tim lại đập nhanh như vậy?
Là do dùng nam sắc mê hoặc?
Không đúng!
Nhan sắc anh trai đã cũng là đỉnh cao. Mình sống với anh trai, được dưới sự đào tạo của anh ấy đã sớm bách độc không thâm rồi.
Nhưng mà tại sao khi anh ta đến gần, thân thể mình như chưa thông qua não gì hết, tay chân đã phản xạ liền?
Thẩm Thất rất muốn tát vào mặt mình.
Đúng là vô tích sự!
Trong lúc này tiếng chuông điện thoại vang lê, Thẩm Thất nhìn thấy là số điện thoại của bảo bối mình, liền điều chỉnh tâm trạng lại của mình và nhấc máy lên nghe: “Sao rồi con?”
Thẩm Duệ thở phào trong cuộc điện thoại, nói: “Mami, mami mau mở game lên đi! Tiểu Hà đợi mami đánh server phụ đợi tới mỏi mòn luôn rồi. Mami không mở game lên là Tiểu Hà lại không vui nữa!”
Thẩm Thất ngay tức khắc xin lỗi: “Cho mami xin lỗi, mami mới về tới.”
Thẩm Thất thấy được trong phòng khách của khách sạn có máy tính, liền nói: “Đợi mami một tí, mami sắp lên đây. Đúng rồi, Tiểu Duệ, Mấy ngày nay con với Tiểu Hạ cứ thì thấm cái gì vậy?”
Thẩm Duệ nói với vẻ tâm đắc: “Tụi con đang giúp mình tìm kiếm một người Daddy! Mami, Mẹ thấy Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng như thế nào ạ? Có cần làm Daddy tụi con không?”
Thẩm Thất suýt nữa phun cười ra:”Các con đang nói gì vậy! Mami với anh ta mới quen biết, trong game cũng chỉ gặp có một lần. Với lại ngoài đời thực cũng không biết anh ấy là người ra sao! Nếu như anh ấy đã kết hôn rồi thì sao?”
Thẩm Duệ ở bên kia đang chí cha chí chóe nói vài câu với Thẩm Hà, lập tức giọng nói chói tai của Thẩm Hà vang lên: “Hớ, Chúng con đi hỏi thử anh ta là được rồi! Lần trước Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng đã tặng cho mẹ một trang bị cực kỳ tốt, người đàn ông tốt như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua rồi! Daddy của chúng con không có trách nhiệm gì cả đã bỏ rơi tụi con ở bên Đức không lo! Tụi con mới không cần giúp Daddy! Tụi con sẽ giúp mami! Anh trai, Anh lại nói câu tìm Daddy nữa là Tiểu Hà sẽ không đếm xỉa anh nữa! Sao anh không chịu giúp mami vậy? Mami một người nuôi nấng tụi mình rất là cực nhọc, anh chẳng lẽ anh không thấy được sao? Em mặc kệ! Cho dù sao em cũng chỉ muốn Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng làm Daddy của em!”
Thẩm Thất nghe được nội dung cãi lộn của hai đứa con trong điện thoại, chỉ muốn đỡ trán mình.
Thôi được, hai đứa bé này có chút dậy thì sớm.
Bắt đầu từ năm trước, hai đứa bé này đã nhiệt tình giúp mình tìm kiếm phu quân để tái hôn.
Chỉ là, hai đứa bé này tiêu chuẩn quá cao cho đến giờ chưa kiếm được người nào phù hợp.
Thẩm Thất tưởng rằng hai đứa này chật vật một hồi thì sẽ dừng lại, không ngờ sau khi về nước lại nhớ tới chuyện này.
Thẩm Duệ ở đầu dây bên kia đang dỗ dành Thẩm Hà: “Anh không hề nói Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng không có tốt! chúng mình cũng phải đi hỏi chú ấy đã kết hôn chưa mới được chứ!”
Thẩm Hà bĩu môi nói: “Đương nhiên không có! Người đàn ông bá khí như vậy, chỉ có thể cho mami chúng mình thôi! Chỉ có chú ấy mới thích hợp với mami chúng mình!”
Thẩm Thất muốn đỡ trán tiếp.
Ông trời ạ, hai đứa bé này nhất thiết đừng có ở trong game đi hỏi Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng nha, nếu không thì mai mốt gặp mặt sẽ khó xử vô cùng!”
Thẩm Thất liền mở máy lên.
Đúng lúc, cái máy tính trên bàn này lại có cài đặt game Mộng hồi Trường An.
Thẩm Thất mới online thì thấy được Thẩm Duệ và Thẩm Duệ đã ở trước cửa Server phụ chờ đợi cô.
Chốc lát, Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng cũng online.
Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng vừa online, mắt Thẩm Thất thoáng hiện choáng chói.
Trò chơi này có cái tốt là bề ngoài nhân vật có chút giống nhau với người thật khoảng ba mươi phần trăm.
Nói theo cách khác, Nếu ngoài đời bạn là một đàn ông, thì bạn không có cách nào tạo ra nhân vật nữ ở đây được.
Tương tự, nếu bạn là một người trẻ cũng không có cách tạo hình nhân vật người lớn.
Do đó, tạo hình shota, loli, mỹ nam và mỹ nữ, ông già bà lão đều được phân biệt rõ ràng.
Gương mặt nhân vật của Thẩm Thất trong trò chơi cũng gần giống với mặt cô ấy tới ba mươi phần trăm.
Nếu Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng cũng như vậy, gương mặt gần giống với đời thực với mức ba mươi phần trăm đó thì ngoài đời anh ấy cũng có thể là một mỹ nam tuyệt sắc?
Và cũng vì trong trò chơi này, nhan sắc của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng khiến người ta quá kinh ngạc, cộng thêm việc anh ta có trang bị đẳng cấp, thao tác nhạy bén, cho nên mới được xứng danh là một trong những nam thần đẳng cấp nhất trong máy chủ thậm chí cộng đồng game thủ.
Thẩm Thất nhìn thấy diện mạo Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng có cảm giác rất quen mặt.
Thế nhưng, chưa đợi Thẩm Thất tiếp tục suy tư, Thẩm Hà thấy được Thẩm Thất đã lên online, tung tăng chạy nhảy về phía Thẩm Thất, thì thầm nói: “Mami đợi một lát, con đi hỏi chú ấy!”
Chưa đợi Thẩm Thất kêu gọi Thẩm Hà, Thẩm Hà đã bay tới bên cạnh Hạ Nhật Ninh, thì thầm với anh ấy: “Chú Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng ơi, cho cháu xin phép hỏi chú một câu được không?
Sự nhẫn nại của Hạ Nhật Ninh đối với cô bé loli này, cũng vượt mức bình thường.
“Được.”Hạ Nhật Ninh dùng ngón tay thon dài của mình nhanh chóng đánh ra một chữ.
“Chú kết hôn chưa?” không vòng vo hỏi ngay.
“Cháu hỏi chú ngoài đời hả?” Hạ Nhật Ninh hỏi ngược lại.
Thẩm Hà làm mặt khỉ về phía Hạ Nhật Ninh: “Chú ở trong game vẫn đơn thân, sao cháu không biết được? Đương nhiên là hỏi ngoài đời chú đó!”
Hạ Nhật Ninh nhích lông mày, nụ cười thoáng hiện trên ánh mắt.
Đúng là một đứa bé ngay thẳng!
“Sao đây? Cháu định giới thiệu cho chú một bạn gái à?” Hạ Nhật ninh mỉm cười, đánh ra một dòng chữ.
Thẩm Hà ngay tức thì vui vẻ chỉ về phía Thẩm Thất nói: “Chú nhìn cô ấy xem, được không?
Có phù hợp với tiêu chuẩn của chú không?”
Hạ Nhật Ninh liền quay người nhìn về phía ‘Tôi Là Tiểu Thất’ đang đứng ngay cửa server phụ, thấy cô ấy đang nói chuyện gì với Thẩm Duệ, hình như đang nói chuyện riêng, bỗng chốc anh ấy cất tiếng cười lên.
“Nếu như là cô ấy, chú nghĩ chú sẽ không phản đối.” Hạ Nhật Ninh mỉm cười nói: “Nói ra, hai đứa quen biết cô ấy à?”
Thẩm Hà suýt chút nữa do quá kích động mà để lộ thân phận.
May thay Thẩm Hà đầu óc đủ thông minh, tới phút quan trọng liền cắn răng mà cười ha há, mới nói tiếp: “Chuyện này chú đừng có quản tới. Cháu nói cho chú biết, cô ấy là người phụ nữ trên thế giới này rất tốt rất rất tốt! Không có người thứ hai đâu!”
Đúng vậy, trên thế giới này, mami là tốt nhất!
Bà ngoại đứng thứ hai!
“ồ, vậy à?” Hạ Nhật Ninh bật cười, nụ cười được bật lên từ đáy lòng ra.
Anh ấy chỉ có ở trong trò chơi mới cảm thấy được thả lỏng hoàn toàn.
Nhất là đi chung với hai đứa bé này.
Nhìn vóc dáng hai đứa là loli và shota, chắc có lẽ dưới mười tám tuổi.
Thêm vào giọng nói có chút non trẻ của hai đứa, đoán rằng tuổi tác hai đứa chưa tới tám tuổi.
Tuổi tác còn nhỏ như vậy mà đã có những thao tác nhạy bén, một là thiên tài, một là gia đình game thủ!
“Cô ấy có rất nhiều người theo đuổi đó! Chú phải biết chớp lấy thời cơ đó!” Thẩm Hà nói hết câu, chạy về tới bên cạnh Thẩm Thẩm xoay vòng vòng.
Trong chốc lát, Thẩm Thất chat riêng với Hạ Nhật Ninh: “Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng, cho tôi xin lỗi! Có phải chúng nó đã nói với anh những câu làm anh khó xử không? Anh đừng có để bụng trong lòng!”
Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng: Lời nói khó xử? Cô cảm thấy là lời nói gì gây khó xử?
Tôi Là Tiểu Thất: Á chẳng lẽ chúng nó không có nói với anh?
Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng: Ha ha ha ha, cô nói đi?
Tôi Là Tiểu Thất: Nếu như chưa nói, cũng tốt! Mắc công chúng ta trong tương lai làm việc chung với nhau sẽ bị bối rối.
Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng: Bối rối?
Tôi Là Tiểu Thất: Ờ không có gì cả!
Hạ Nhật Ninh nhìn những dòng tin nhắn trên màn hình liền liên tưởng tới gương mặt game thủ này, không biết tại sao, trong đầu hiện là vẻ mặt của Seven.
Hạ Nhật Ninh lắc lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Mình suy nghĩ nhiều quá? Họ sẽ có thể là cùng một người được?”
Thẩm Thất ở bên kia cũng thở phào, may rằng hai đứa trẻ chưa nói gì, nếu không sẽ rất xấu hổ.
Bốn người trao đổi đơn giản một hồi thì tiếp tục đánh server phụ.
Thông qua lần hợp tác trước đó, lần này bốn người hợp tác với nhau, phải nói là thân mật khăng khít! phối hợp tuyệt hảo!
Cú tuyệt sát sắc bén của Hạ Nhật Ninh trở thành tâm điểm đáng coi trong máy chủ.
Vô số người online không phải chỉ vì đánh yêu, còn là vì xem đòn cuối cùng của đại thần đẳng cấp.
Quả thật là soái không thể tả nỗi!
Lần đánh trận này không ngờ phần thưởng lại là một bộ trang sức.
Hạ Nhật Ninh liền quăng cho Thẩm Thất: “Cho cô.”
Thẩm Thất thấy được phần thưởng trên tay liền hỏi : “Sao lại cho tôi nữa?”
“Đàn ông như tôi, cũng đâu cần dùng tới bộ trang sức của phụ nữ?” Hạ Nhật Ninh trả lời.
Tạo hình Hạ Nhật Ninh trong game là một bộ áo dài màu đen đậm, trên người vác một thần khí thượng cổ, ánh mắt phi dương bá khí, ngũ quan sắc lạnh mà mang đầy ấn tượng.
Một mái tóc dài bay bay trong gió, thật là bảnh bảnh bảnh trai quá đi thôi.
Bộ trang sức này anh ta đích thực không cần xài.
Thẩm Hà nhìn thấy Hạ Nhật Ninh tặng trang sức cho mẹ mình, vui tới muốn bay bổng!
Thẩm Hà càng ngày càng cảm thấy Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng rất thích hợp làm daddy của mình!
Thẩm Duệ đứng một bên lắc đầu.
Daddy yêu mến của con, không phải con trai không giúp người, mà thật sự là không còn cách nào giúp người nữa!
Ai kêu người lúc đó lại bỏ rơi mami và tụi con.
Tiểu Hà mới có thành kiến lớn với người như vậy!
Tuy rằng hiện tại không biết người đang ở đâu, nhưng cho con xin lỗi, con sẽ cùng với Tiểu Hà giúp mami tìm một Daddy mới.
Tiểu Hà nhanh chóng chạy tới bên Thẩm Thất nói: “Cô mau nhận đi, cháu là loli, cháu cũng không dùng tới bộ trang sức này!”
Thẩm Thất đành nói với Hạ Nhật NInh: “Thế lần sau lấy được trang bị khác, nó sẽ là của anh.”
Hạ Nhật Ninh mỉm cười mà không có trả lời.
Đánh xong server phụ, mọi người chuẩn bị out ra.
Thì Hạ Nhật Ninh đột ngột nói với Thẩm Thất: “Nếu không bận thì cùng ngắm phong cảnh?”
Thẩm Thất liền ngẩn người thốt lên: “Á?”
Hạ Nhật Ninh đã triệu hoán vật cưỡi của người, giang tay về phía Thẩm Thất.
Thẩm Thất nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một hộp thoại: Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng đã gửi lời mời cho cô, đồng ý hoặc từ chối?
Thẩm Thát có chút do dự, nhìn thấy Thẩm Duệ và Thẩm Hà đã thoát game, cô ấy ngẫm nghĩ một hồi liền sau đó bấm vào nút đồng ý.
Trong chốc lát, Thẩm Thất thấy được màn hình của mình thay đổi, mình đã ngồi trong vòng tay của Hạ Nhật Ninh.
Dù chỉ là một trò chơi, Thẩm Thất vẫn cũng có chút ngượng ngùng và đỏ mặt.
Hạ Nhật Ninh cười gian xảo, và khẽ nói bên tai Thẩm Thất: “Ngồi ngay nào, coi chừng bị ngã. Từ cự ly cao như vậy mà ngã xuống, có thể sẽ ngã tới cạn máu mất.”
Thẩm Thất bật ra tiếng cười.
Hạ Nhật Ninh chở theo Thẩm Thất, nhanh chóng bay lên không trung, từ từ dựa theo bản đồ chỉ dẫn một đường đi thoải mái bay đi.
Thẩm Thất nhìn thấy thị trấn ở dưới chân từ từ lướt qua, cảm nhận được lực gió trên không trung, nhìn thấy hoa hải xa xôi lay động.
Dù biết là trò chơi hư ảo, nhưng Thẩm THất vẫn cảm thấy đỏ mặt và tim đập nhanh.
Kỳ lạ thiệt, mình lại đối với một nhân vật trong game, lại có chút cảm giác không thể nói rõ ràng được.