Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201271

Tranh Tranh đương nhiên không biết từ nhỏ Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu đều bị Thẩm Hà bắt nạt!

Chị đại Thẩm Hà đi đến đâu là bắt nạt người ta đến đó!

Vậy nhưng cả hai vẫn không hề trách cứ lấy một lời.

Ai bảo chị ấy là công chúa của nhà họ Hạ chứ?

Huhu, đành chịu thôi, dù có mách người lớn cũng không có tác dụng gì đâu!

Hơn nữa, chị ấy lại rất mạnh!

Đụng đến ai chứ không thể đụng đến chị ấy được!

Bây giờ không có người ngoài, nên Thẩm Hà kiên nhẫn nhìn Văn Gian Thanh, nói: “Cho chị biết rốt cuộc là em nghĩ gì? Vừa nãy anh Joel và Tư Nhiên đều bảo để họ nói chuyện với em trước, họ sợ chị gặp em là sẽ đánh em ngay! Nói thật bây giờ chị rất muốn đánh em! Nhưng dù sao em cũng hơn mười sáu tuổi rồi, vậy nên tạm thời chị sẽ không đánh em nữa! Nhưng em nhất định phải giải thích rõ cho chị nghe!”

“Chị à.” Văn Gian Thanh cười khổ: “Còn giải thích gì nữa chứ? Đơn giản là em thích cô ấy thôi.”

“Thế em có biết ngày trước cô ta nổi tiếng nhờ live stream không?” Thẩm Hà hỏi.

“Em biết.” Văn Gian Thanh cúi đầu: “Tranh Tranh đã giải thích với em rồi. Cô ấy làm thế cũng là vì bất đắc dĩ thôi, nhà cô ấy nợ nần rất nhiều.”

Thẩm Hà lấy một xấp ảnh ra nói: “Cô ấy làm streamer chị cũng không phản đối, streamer có nhiều loại. Nếu cô ta chỉ live stream cảnh chơi trò chơi thôi thì không sao, nhưng em nhìn cho kĩ hộ chị, em cô ta live stream cái gì đây!”

Trên xấp ảnh đó là hình Tranh Tranh ăn mặc hở hang.

Thẩm Hà tức giận: “Cô ta bảo cô ta nghèo khó, thế em có thử điều tra xem gia cảnh cô ta thực sự như thế nào không?”

Văn Gian Thanh không nói gì.

“Cô ta nói vậy là em tin ngay, không đi điều tra thử đúng không? Vậy được, chị đã điều tra hộ em hết rồi!” Thẩm Hà lại lấy ra một xấp tài liệu, đặt xuống trước mặt Văn Gian Thanh: “Cô ta bảo cô ta đi du học trở về đúng không? Vậy chị cho em xem, đây là học bạ của cô ta. Cô ta bảo cô ta mười tám tuổi đúng không? Vậy em xem đi, đây là hộ khẩu của cô ta! Cô ta bảo dùng tiền em cho để giúp đỡ gia đình đúng không? Vậy em xem, đây là hóa đơn cô ta mua hàng xa xỉ! Em xem hết đi, cô ta còn bảo với em những gì? Chị sẽ điều tra ra hết! Gian Thanh, chị không phản đối em yêu đương, em có hiểu không? Nhưng chị phản đối em yêu loại con gái như vậy!”

Văn Gian Thanh không đọc những tài liệu trên bàn, chỉ ôm mặt khổ sở nói: “Chị, chị đừng làm như vậy! Khó khăn lắm em mới tìm được người con gái mà em thực sự thích.”

“Vậy thì em phải thích một cô gái chung thực!” Thẩm Hà nói tiếp: “Chị không làm như vậy thì em có thể tỉnh táo lại hay sao? Em nghĩ chị thoải mái à? Chị khó khăn lắm mới chụp được đống ảnh này, đã thế còn phải chụp lén lút, mà em phản ứng với chị như vậy! Em định làm cho ba mẹ tức chết đúng không? Định làm cho ông bà em tức chết đúng không? Định làm cho chị tức chết luôn đúng không? Hả? Sao em dám làm như thế? Cái nhà này loạn rồi em còn chưa vừa ý à? Còn định trốn nhà đi để dọa ai? Em có giỏi thì đừng mang theo một đồng một xu nào cả! Chị biết em có tài khoản, có rất nhiều tiền trong đó! Em có tin giờ chị khóa luôn tài khoản của em không?”

Bị Thẩm Hà mắng té tát, Văn Gian Thanh cúi đầu không dám nói.

Joel và Tư Nhiên cũng lắc đầu.

Chỉ có Thẩm Hà mới dám mắng Gian Thanh như thế!

Chứ người khác thì làm sao dám chứ?

Thẩm Hà vốn lúc nào cũng khí thế ngút trời!

Đó là phong thái mà từ nhỏ đã có rồi!

Thấy Văn Gian Thanh bị Thẩm Hà mắng cho sắp khóc, Vu Tiểu Uyển liền nhanh chóng hòa giải: “Được rồi, được rồi, cậu đừng mắng nó nữa, nó mới mười sáu tuổi thôi mà.”

“Lúc mười sáu tuổi chúng ta đều rất chín chắn rồi!” Thẩm Hà lạnh lùng cười: “Do ba mẹ nuôi quá chiều chuộng nó, cái gì cũng theo ý nó nên mới xảy ra chuyện như thế này! Nếu mình là chị nó, thì mình nhất định không thể mặc kệ nó được!”

Vu Tiểu Uyển liền vỗ vỗ lưng Thẩm Hà, bảo: “Được rồi, được rồi, không phải cậu đã đồng ý với mình là sẽ không nổi giận sao? Cậu xem cậu tức giận đến mức nào rồi? Có gì thì từ từ nói, cũng là em mình cả mà, có gì mà không thể nói chuyện được chứ, sao phải nặng nề như thế? Gian Thanh đã biết sai rồi, cậu bớt giận đi.”

Quả nhiên, người duy nhất trên thế gian này có thể khiến Thẩm Hà nguôi giận trong nháy mắt, chỉ có thể là Vu Tiểu Uyển.

Đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!

Nghe Vu Tiểu Uyển nói, Thẩm Hà liền hít sâu một hơi, sau đó quả nhiên cơn giận cũng nguôi đi không ít.

“Gian Thanh, có phải bây giờ em nghĩ những bằng chứng chị đưa ra đều là giả, để lừa em chia tay cái cô Tranh Tranh kia đúng không?” Thẩm Hà hỏi.

Dù Văn Gian Thanh không trả lời, nhưng biểu cảm trên mặt cậu cũng cho thấy rõ là cậu nghĩ như vậy.

Joel thở dài, nói: “Gian Thanh có nghĩ vậy cũng hợp lý thôi. Với chúng ta, tạo bằng chứng giả là một chuyện quá đơn giản.”

Tư Nhiên liền nói: “Thực ra tôi có một cách, để Gian Thanh thấy rõ được bộ mặt thật của cô gái kia.”

Tất cả mọi người cùng nhìn Tư Nhiên.

Tư Nhiên nói tiếp: “Gian Thanh này, em hãy đồng ý với bọn anh một chuyện. Bọn anh sẽ tiến hành một cuộc khảo nghiệm dưới sự quan sát của em. Nếu cô gái kia có thể vượt qua bài khảo nghiệm này, thì hai người cứ thoải mái yêu nhau, bọn anh không phản đối. Nhưng nếu cô ta không qua nổi bài kiểm tra, vậy em phải về nhà xin lỗi ba mẹ và mọi người, vậy được chứ?”

Văn Gian Thanh cắn môi, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

Thẩm Hà nhìn Tư Nhiên: “Anh định kiểm tra thế nào?”

Tư Nhiên bảo: “Chúng ta không biết diễn, không thể trực tiếp tiến hành kiểm tra được. Vậy nên anh sẽ tìm một diễn viên nam nhìn được để tiến hành khảo nghiệm hộ chúng ta. Thế này nhé, Gian Thanh, em đã nói với Tranh Tranh về chuyện trong nhà chưa?”

Văn Gian Thanh lắc đầu: “Có gì để nói đâu ạ? Cô ấy chỉ biết em có tiền, là cậu chủ nhà giàu, là con một. Những chuyện khác thì không biết.”

“Tốt rồi!” Tư Nhiên gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi!”

Rèm mi Vu Tiểu Uyển khẽ rung, cô hỏi: “Cậu định dùng mỹ nam kế sao?”

Tư Nhiên gật đầu: “Ừ, mỹ nam kế! Cách này đơn giản nhưng rất hiệu quả! Gian Thanh này, để đảm bảo mức độ chân thật khi diễn xuất, em hãy đưa toàn bộ thẻ của em cho bọn anh!”

“Hả?” Văn Gian Thanh nhìn Thẩm Hà cầu xin: “Chị ơi, để lại ít tiền cho em đi mà!”

“Làm thế là để kiểm tra bạn gái của em.” Thẩm Hà tức giận: “Không phải em vừa bảo rằng rất tin tưởng cô ta sao? Chỉ cần cô ta có thể vượt qua bài kiểm tra này, bọn chị không những không phản đối, mà trái lại còn giúp em thuyết phục ba mẹ nữa, vậy được chưa?”

Văn Gian Thanh nghe vậy thì bắt đầu lung lay!

Lưu Nghĩa và Văn Nhất Phi rất yêu thương Thẩm Hà. Chỉ cần có sự giúp đỡ của Thẩm Hà, vậy mọi chuyện gần như chắc chắn thành công rồi!

Văn Gian Thanh thực sự thích Tranh Tranh, vậy nên do dự một hồi rồi cũng đồng ý, lấy toàn bộ thẻ của mình ra đưa cho Thẩm Hà.

Thẩm Hà cất hết đi, nói với Văn Gian Thanh: “Cả tiền thuê bao điện thoại di động của em nữa, cắt hết cho chị.”

Văn Gian Thanh không còn cách nào khác, đành cắt hết thuê bao di động của mình.

Thẩm Hà lắc lắc mấy cái thẻ, bảo: “Chỉ cần cô ta vượt qua bài kiểm tra, vậy chị sẽ không bao giờ xen vào chuyện của em nữa. Nhưng nếu cô ta không vượt qua, thì Văn Gian Thanh, em nhất định phải về nhà với chị! Rõ chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK