“Tiểu Uyển, Tiểu Uyển! Cậu sao rồi!” Thẩm Hà không quan tâm trên người mình vẫn còn ướt sũng vội nhấn mạnh vào bụng Vu Tiểu Uyển đẩy nước ra.
Một lúc sau Vu Tiểu Uyển mới tỉnh lại, câu đầu tiên cô hỏi là về Thẩm Hà: “Tiểu Hà, cậu không sao chứ?”
Thẩm Hà bật khóc ôm trầm lấy Tiểu Uyển, khóc oa oa, nói: “Tiểu Uyển, cậu dọa mình sợ chết đi được, cậu sao lại ngốc như vậy? Tại sao lại chạy đến trước mặt mình làm chi?”
Những lời Thẩm Hà vừa nói, khiến những người xung quanh hiểu ngay ra vấn đề.
Có người muốn đẩy Tiểu Hà nhưng kết quả lại bị công chúa Ina phát hiện. Sau đó công chúa Ina đã dùng cơ thể mình để bảo vệ cho Thẩm Hà, còn bản thân cô thì bị rơi xuống dưới.
Chuyện này là do ai làm?
Ai dám nhân lúc hỗn loạn mà đẩy công chúa xuống nước?
Lúc này Eddie đã mời được bác sĩ đến sau đó. Người giúp việc đưa Tiểu Hà và Vu Tiểu Uyển vào phòng để bác sĩ tiến hành chuẩn đoán riêng biệt.
Sắc mặt Eddie rất khó coi, cậu nhìn đám người đứng đó nói: “Rốt cuộc ai là người làm ra chuyện này?
Đám người kia đột nhiên rất yên tĩnh, không ai nói một câu gì.
Sắc mặt Eddie càng trở lên khó coi hơn, tiếp tục nói: “Chuyện hôm nay tôi sẽ không dễ dàng cho qua. Được rồi, bữa tiệc hôm nay tạm dừng ở đây, mời mọi người về cho! Nếu như đại tiểu thư Hạ gia mà có xảy ra chuyện gì thì mọi người ở đây đều không gánh nổi trách nhiệm đâu! Đến nơi này rồi mà còn dám cả gan đẩy tiểu thư Hạ gia xuống nước? Giờ thì tốt rồi, còn liên lụy đến cả công chúa Ina thế nên các ngươi cứ chờ bị hoàng thất hỏi tội đi!”
Nghe xong, đám người đó liền câm như hến, không ai dám nói câu gì.
Lúc này tiểu thư nhà Tandien vốn đã bình tĩnh đột nhiên phản ứng lại cô bị tiểu thư nhà Hasen gài bẫy rồi. Dù bây giờ cô có hối hận cũng không kip nữa rồi.
Nhưng giờ cô cũng không dám thừa nhận việc mình đã làm.
Nếu cô thừa nhận có lẽ hôm nay cô cũng chẳng thể bước qua được cánh cửa này rồi.
Khi nghe thấy Eddie tuyên bố giải tán buổi tiệc, lòng bàn chân cô đã đầy đổ mồ hôi,
Có đánh chết cô cũng không dám thừa nhận chuyện này do chính cô làm.
Mặc dù Eddie có chút xấu hổ nhưng trong tình huống này hắn vẫn đi đến chào hỏi người trong nhà.
Mẹ Eddie lập tức gọi thêm vài bác sĩ đến kiểm tra cho Tiểu Uyển sau đó bày tỏ rõ sự áy náy của mình đến với Hoàng Thất. Bà cũng đã gửi điện báo cho Hạ gia ở Việt Nam và giải thích rõ chuyện đã xảy ra, đồng thời bày tỏ rõ thái độ, nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này và gửi đến Hạ gia một câu trả lời thích đáng.
Vì tốc độ sử lý công việc của Eddie rất nhanh, hơn nữa Vu Tiểu Uyển và Thẩm Hà cũng không xảy ra chuyện gì quá nghiêm trọng, do vậy thái độ của Hoàng Thất và Hạ gia cũng coi như là êm dịu.
Trên mặt thì tỏ vẻ nhã nhặn nhưng trong có lẽ đang cười thầm.
Sùng Minh nghe nói Thẩm Hà bị người ta đẩy xuống nước, thiếu chút nữa hắn đã vác súng chạy đến bắn chết tên khốn nạn đó rồi.
Nếu không có Thẩm Lục sống chết ngăn cản, với bản tính cuồng chị gái của mình, Thẩm Mạch nhất định cũng sẽ xúi giục cha mình đi báo thù cho Thẩm Hà nhỉ?
Người lớn trong nhà cũng không thể nói gì, dù sao lúc mọi chuyện xảy ra bọn trẻ đều đang ở đó.
Nhưng điều này không có nghĩa là Thẩm Duệ và hoàng tử Joel sẽ không làm gì cả.
Sau khi xác định được Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển không sao, lúc này hai người mới đi tìm Eddie xem hắn đã điều tra đến đâu.
Không sai, căn phòng lớn như vậy chắc chắn sẽ có camera!
Eddie cũng biết đây là chuyện lớn do vậy đã nhanh chóng đồng ý cho hai người cùng tìm thủ phạm.
Rất nhanh chóng họ đã tìm ra đám người khả nghi.
Họ đã nhìn thấy tiểu thư Tandien và vài người khác đều haha cười sau khi chuyện đó xảy ra.
Được lắm, oan có đầu, nợ có chủ.
Gia tộc Tandien, các ngươi cứ chờ đấy!
Vu Tiểu Uyển vẫn còn sợ hãi nên không trở về cung ngay mà quay về khách sạn với Thẩm Hà, lại thuê phòng để nghỉ ngơi.
Cô nằm trên giường nhưng sắc mặt vẫn rất nhợt nhạt.
Thẩm Duệ gõ cửa đi vào.
Thấy tinh thần Vu Tiểu Uyển vẫn chưa tốt và sắc mặt cô vẫn còn chút tái nhợt.
Cô vừa bị rơi xuống nước, cũng bị sặc vài ngụm nước nên có lẽ vẫn đang rất sợ hãi.
“Tiểu Hà không sao chứ?” Vu Tiểu Uyển mở lời hỏi về Thẩm Hà.
Thẩm Duệ cười lắc đầu nói: “Cô ấy không sao, em mới là người có sao đó. Anh đã kêu phòng bếp làm cho em chút cháo rồi. Em ở trong nước nhiều năm rồi chắc đã sớm quen với ẩm thực của trong nước nên thức ăn ở đây đều mang tính nóng, dễ kích thích dạ dày. Vì vậy anh đã bảo nhà bếp không cần phải làm cơm nữa mà kêu đầu bếp của anh đặc biệt hầm cho em chút cháo này, nào để anh đỡ em ngồi xuống ăn chút nha!”
Vu Tiểu Uyển gật đầu, cô từ từ ngồi dậy dưới sự giúp đỡ của Thẩm Duệ.
Vu Tiểu Uyển muốn tự mình cầm lấy bát nhưng Thẩm Duệ không cho, cậu bưng lấy bát cháo thổi từng chút rồi mới đưa tới miệng cô, cậu tự mình đút cho cô ăn.
Vu Tiểu Uyển hơi đỏ mặt nói: “Em vẫn có thể tự ăn được mà. Em không yếu ớt vậy đâu.”
“Như vậy không được.” Thẩm Duệ nghiêm túc nói: “Không được, Tiểu Hà đã nói rồi, anh nhất định phải chăm sóc em thật tốt! Em đã cứu Tiểu Hà, anh chăm sóc em cũng là chuyện đương nhiên. Chuyện vừa xảy ra, anh đã điều ra được rồi. Có người đã toan tính làm hại Tiểu Hà, em cũng vì cứu Tiểu Hà mới bị đẩy xuống nước. Nên em cứ yên tâm, anh nhất định sẽ trả thù thay em.
Vu Tiểu Uyển hơi xoay người nắm chặt cánh tay Thẩm Duệ lắc đầu nói: “Thôi anh, anh không nên tính toán chuyện này nữa. Người đến dự tiệc hôm nay đều là những ngưởi thuộc gia tộc có quyền lực ở đất nước E, nếu làm căng thẳng chuyện này cũng không tốt đâu. Thân là người của hoàng tộc phải biết hi sinh, nếu em tự nhiên lại kiếm chuyện với họ e rằng địa vị của mẹ em cũng khó giữ. Em đã không thể chăm sóc cho mẹ vậy nên cũng không muốn đem phiền toái đến cho mẹ nữa.
Khóe miệng Thẩm Duệ hơi cong lên nói: “Chuyện này em không phải lo. Em cứ yên tâm, anh sẽ không để ai làm khó mẹ em đâu. Có anh ở đây em không phải sợ gì cả.”
“Nhưng mà ...” Vu Tiểu Uyển vẫn có chút không yên lòng.
“Không sao đâu, nào, há miệng ăn chút cháo thì cơ thể mới khỏe lên được chứ.” Thẩm Duệ nói rất chắc chắn.
Lúc này Vu Tiểu Uyển mới há miệng ăn một chút.
Trong một phòng khác hoàng tử Joel cũng đang chăm sóc cho Thẩm Hà.
Thẩm hà nằm trên giường với khuôn mặt buồn rầu nói: “Tất cả đều tại em, vì em thắng trò chơi nên đắc ý, nhất thời không phát hiện ra ý đồ của người khác làm liên lụy đến Tiểu Uyển. Tất cả đều là lỗi của em mà.”
Hoàng tử Joel cười lắc đầu nói: “Tiểu Hà em không nói như vậy được. Công chúa Ina làm như vậy cũng xuất phát từ nguyện vọng của bản thân, hoàn toàn không bị ai ép buộc cả. Hơn nữa chuyện đã xảy ra như vậy đôi khi cũng không phải chuyện xấu xa gì. Vốn dĩ Thẩm Duệ muốn gia nhập vào thị trường của nước E nhưng việc này lại không mấy dễ dàng. Nhưng khi em đến đây lại phải chịu ấm ức này, Hạ gia tự nhiên sẽ cùng can thiệp vào việc này với bộ ngoại giao. Nước E đuối lý dĩ nhiên sẽ phải nhượng bộ chúng ta một bước để anh trai em có thể thuẩn lợi mở rộng thị trường tại đây.”
Thẩm Hà vẫn có chút nghi ngờ nói: “Thật như vậy sao?”
“Sao? Em vẫn còn chưa tin lời của anh?” Hoàng tử Joel cười nói tiếp: “Hơn nữa em cứ yên tâm, anh sẽ không bỏ qua cho người đã hại em và công chúa Ina đâu. Con gái của gia tộc Tandien không có địa vị hay quyền lực gì cả, do vậy anh nhất định sẽ đòi lại công bằng cho bọn em.”
Thẩm Hà gật đầu lia lịa: “Ừm, anh nhất định phải bắt cô ta đến xin lỗi Tiểu Uyển mới được nha.”