Võ Vạn Kỳ thật sự có chút uống say rồi.
Độ rượu của cốc-tai là không cao, thế nhưng là cô liên tiếp uống hơn mười ly a!
Hơn nữa còn uống thêm chút gì khác đấy, như vậy lẫn vào nhau, không say mới lạ đấy.
Vì vậy, Võ Vạn Kỳ ở trong lều vải, ôm lấy chăn mền, nắm xuống thì đã ngủ mất rồi.
Đang ngủ, Võ Vạn Kỳ chợt mắc vệ sinh, liền mơ mơ màng màng rời khỏi lều vải, như thế sau đó xoay người thì đi đến toilet rồi.
Sau khi từ toilet trở về, Võ Vạn Kỳ thì không tìm thấy được lều vải của mình rồi.
Không có cách, lúc cô trở lại, thì có chút men say lờ mờ, chỉ là sơ sơ nhớ được vị trí.
Vì vậy, Võ Vạn Kỳ nhìn thấy một màu sắc không khác gì mấy, hơn nữa loại hình cũng không khác lắm, thì trực tiếp lảo đảo mà đi qua đó rồi.
Sau đó một tay xé ra lều vải, cứ như vậy mà chui vào, trực tiếp nhào vào trên chăn mền.
Phạm Đinh Đinh đang ở trong chăn ngủ say, bỗng nhiên có một con quái vật khổng lồ như núi Thái Sơn đè lên trên người vậy, trực tiếp nhào tới trên người của anh.
Tất cả ý buồn ngủ của Phạm Đinh Đinh đều bị dọa chạy rồi, đưa tay thì định đem cái thứ đó ném ra ngoài, thế nhưng là không đợi anh hành động, đôi mắt của anh đã rơi vào trên mặt của người kia.
Vừa đúng lúc vào thời điểm này, Võ Vạn Kỳ cũng thoáng chốc ngẩng đầu lên nhìn sang.
Một giây sau, hai người đều bất động.
Bầu không khí trở nên thật yên tĩnh.
Qua thật lâu sau, hai người đầu đồng thanh kêu lên: "Tại sao lại là cô/anh! Cô/anh tại sao lại ở chỗ này!"
Sau khi nói xong, hai người lại lần nữa kêu lên: "Tiếp viên! (lưu manh!)"
Phạm Đinh Đinh là hô lưu manh, Võ Vạn Kỳ là hô tiếp viên!
Sau khi hô xong, hai người lại cùng nhau tóm lấy cổ tay của đối phương.
Phạm Đinh Đinh là muốn tóm lấy người phụ nữ đã cưỡng ép ngủ mất anh này, Võ Vạn Kỳ là cảm thấy chuyện mà mình đã ngủ đi nam tiếp viên, không thể để cho Mạc Tiểu Đào biết được, vì vậy định tóm lấy Phạm Đinh Đinh, sau đó đưa anh ấy ra ngoài.
Sau đó hai người cứ như vậy tóm lấy cùng một chỗ. Võ Vạn Kỳ nhìn qua, không tốt, một cái trở mình, thoáng một phát thì đã ngồi ở trên người của Phạm Đinh Đinh, khẽ giọng uy hiếp anh mà nói: "Anh còn có biết xấu hổ không? Tôi không phải đã cho anh tiền rồi sao? Tôi tuy rằng không có nhiều tiền lắm, nhưng đây chính là toàn bộ tiền ở trên người của tôi rồi! Được rồi được rồi, tôi biết rõ anh muốn tiền, nhưng mà anh đừng rey6 rao, tôi hôm nay đi ra ngoài không có mang bao nhiêu tiền, thì chỉ có nhiều như vậy thôi, anh đừng đi theo tôi nữa! Phải có chút thể diện chứ!"
Phạm Đinh Đinh nghe xong, quả thực sấp hỏng mất rồi!
Cái gì cùng cái gì a!
Anh bị phụ nữ này cưỡng ép ngủ đi rồi, cô ấy đã một lần cho một triệu làm nhục anh còn chưa đủ, còn lại muốn cho một lần, lại làm nhục một lần nữa sao?
Còn nói anh không biết xấu hổ?
Rốt cuộc là người nào không biết xấu hổ a!
Anh là thiếu gia của Phạm gia a!
Thiếu gia cao quý của Phạm gia, từ khi nào đến phiên người phụ nữ khác chê bai mà nói phải có chút thể diện?
Không không không, đây không phải là trọng điểm, đã bị phụ nữ này tức đến hồ đồ rồi!
Cô ấy tại sao phải cho tiền!
Đây mới là trọng điểm!
Không phải đều là đàn ông cho tiền cho phụ nữ sao?
Tại sao phụ nữ này muốn cho tiền cho anh!
Một lần không được, còn cho hai lần?
Đợi chút, cô ấy đem mình coi thành cái gì?
Phạm Đinh Đinh vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân.
Võ Vạn Kỳ mặt mày biến sắc, muốn đưa tay bụm lấy miệng của Phạm Đinh Đinh, thế nhưng là cổ tay của hai người đều bị đối phương tóm lấy rồi, dưới tình thế cấp bách, cúi đầu lập tức liền hôn lên môi của Phạm Đinh Đinh.
Một giây sau, đôi mắt của Phạm Đinh Đinh trợn to ra!
Ái chà, đậu xanh rau má!
Cưỡng ép ngủ đi anh một lần không được, thì còn muốn cưỡng ép ngủ lần thứ hai?
Phụ nữ này rốt cuộc là người nào?
Cô ấy muốn làm gì?
Gặp qua không biết xấu hổ đấy, nhưng chưa từng gặp qua một người không biết xấu hổ như vậy đấy!
Tiếng bước chân ở bên ngoài dần dần bước đi xa, cũng không tới gần nữa, Võ Vạn Kỳ lúc này mới thở phào một hơi, vừa mở mắt, vừa đúng lúc đối nhìn vào đôi mắt trợn to của Phạm Đinh Đinh.
Võ Vạn Kỳ lúc này mới phản ứng tới cô đang làm cái gì. Võ Vạn Kỳ lập tức đứng thẳng người lại, giấu đầu hở đuôi mà nói: "Tôi vừa rồi không phải có lòng đấy. Không phải, tôi đã nói với anh đủ rõ ràng rồi chứ? Đừng vướng víu lấy tôi! Biết không? Còn nữa, anh có dạng chó hình người mà, rất đẹp mắt đấy, sao lại còn không biết tự trọng!"
Vậy mà đi làm nam tiếp viên? !
Hừ! Lãng phí đi khuôn mặt xinh đẹp này rồi!
A, đúng, làm nam tiếp viên đấy, đều rất đẹp trai!
Hừ, dù sao làm nam tiếp viên thì là không đúng đấy!
Võ Vạn Kỳ một vẻ mặt ghét bỏ!
Phạm Đinh Đinh cảm thấy vũ trụ nhỏ của anh sắp muốn nổ tung rồi!
Nhìn đi nhìn đi nhìn đi nhìn đi, cô ấy đã nói cái gì đó?
Rõ ràng là cô ấy không biết xấu hổ cưỡng ép bức bách anh, lại vẫn có thể nói anh không tự trọng? !
Thiên Thần đại nhân a! Mau đánh xuống thần lôi đánh chết cô ấy đi!
Phạm Đinh Đinh vùng vẫy cả buổi, cuối cùng cũng cướp được cơ hội có thể nói chuyện. Phạm Đinh Đinh đối với Võ Vạn Kỳ trợn mắt mà nhìn: "Lời này hẳn là tôi hỏi cô mới đúng! Cô tại sao lại ở chỗ này? Còn nữa, cô rốt cuộc là ai? Ngày đó, cô tại sao phải đối với tôi làm chuyện như vậy? Làm cũng đã làm rồi! Cô tại sao phải cho tôi 1 triệu?"
Võ Vạn Kỳ sững sờ nhìn lấy Phạm Đinh Đinh.
Anh ấy tại sao lại tức giận như vậy?
Hơn nữa còn cùng bản thân mình cường điệu chuyện 1 triệu kia?
A, đúng rồi, quả nhiên là chê tiền ít rồi!
Không có cách, mình quả thật là rất nghèo, ngày đó trên người chỉ có một triệu, vì vậy chỉ có thể cho anh ấy 1 triệu a!
Võ Vạn kỳ nghĩ tới đây, khó khăn từ trong túi quần lại lấy ra một triệu, đưa cho Phạm Đinh Đinh: "Vậy, lại cho anh thêm một triệu nữa thôi!"
Phạm Đinh Đinh cảm thấy anh thật sự sắp khống chế không nổi sức hồng hoang ở trong người của mình nữa rồi!
Trong đầu óc của phụ nữ này rốt cuộc là nghĩ như thế nào đấy!
Cô ấy tại sao còn muốn cho mình một triệu!
Đây là nói rằng cô ấy vẫn còn muốn ngủ thêm mình một lần nữa sao?
Sao không biết xấu hổ như vậy? !
Vì vậy, hai người có đường về não hoàn toàn không có ở chung một không gian, đều tức giận khó chịu, sau đó dùng phương thức của mình đi giải quyết vấn đề.
Võ Vạn Kỳ nhìn thấy Phạm Đinh Đinh không chịu nhận tiền, lập tức đem 1 triệu này trực tiếp nhét vào trong áo của Phạm Đinh Đinh.
Khí ngón tay của Võ Vạn Kỳ chạm đến làn da bóng loáng của Phạm Đinh Đinh, theo bản năng nhéo một cái, a, xúc cảm không tệ a!
Quả nhiên là một nam tiếp viên hợp cách!
Phạm Đinh Đinh trơ mắt nhìn lấy Võ Vạn Kỳ lại lần nữa đối với anh giở trò, vậy mà chưa kịp phản ứng lại!
Quả thực quá đáng!
Quá đáng đến không hợp thói thường!
Anh đã lớn như vậy, còn chưa bao giờ có một phụ nữ dám như vậy trắng trợn trêu ghẹo anh!
Đây còn có lý trời hay không rồi hả?
Phạm Đinh Đinh lập tức tóm lấy Võ Vạn Kỳ, thừa lúc cô ấy vừa chưa chú ý, đem cô ấy thoáng một phát cưỡng ép đè ở trên giường, trở mình đi lên, hai người biến thành Phạm Đinh Đinh ở trên, Võ Vạn Kỳ ở dưới.
Võ Vạn Kỳ nhìn thấy hành động của Phạm Đinh Đinh, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Tôi đã biết rồi, anh nhất định là rất tức giận, ngày đó tôi ở phía trên. Thế nhưng là, tôi cũng là chuyện không có cách nào khác. Dù sao anh uống nhiều quá rồi!"
Phạm Đinh Đinh cảm thấy mũi của mình đang bốc khói rồi!
Anh thật sự vô cùng muốn gỡ ra đầu óc của phụ nữ này nhìn xem, bên trong rốt cuộc đều đang nghĩ cái gì rồi? !
Anh là tức giận về loại chuyện này sao?
Được rồi, anh bây giờ đã bị chọc giận rồi, bản thân anh cũng không biết mình vì sao đã tức giận! Tóm lại chính là tức giận là đúng rồi!
"Hơn nữa tôi lại cho anh một triệu, anh còn muốn như thế nào!" Võ Vạn Kỳ tiếp tục bình tĩnh mà chọc tức người, hơn nữa còn không nộp thuế. Phạm Đinh Đinh hung hăng mà nói: "Một triệu? Mua đi đêm đầu tiên của tôi?"