Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201546

“Nhã Quân! Thẩm Lục giật mình, anh vứt vằn thắn trong tay xuống đất rồi chạy vào trong đó đẩy nữ chính ra, anh quỳ trên một chân xuống đất, vươn tay ra ôm lấy Sở Nhã Quân: “Cô làm sao thế? Tôi đưa cô đi bệnh viện!”

Tất cả người ở hiện trường đều chết lặng.

Việc này...

Lúc này đạo diễn cũng lặng người quên không hô cắt, Sở Nhã Quân cũng chỉ có thể tiếp tục nhắm mắt giả chết.

Thẩm Lục chuẩn bị ôm Sở Nhã Quân rời khỏi đó thì những người phục vụ hiện trường mới nhanh chóng chạy lại hét lên với Thẩm Lục : “Anh gì ơi...”

Lúc này những người khác mới phản ứng lại được, họ đồng loạt ngăn Thẩm Lục lại: “Anh gì ở anh muốn làm gì? Chúng tôi đang quay phim!”

Lúc này cuối cùng Thẩm Lục cũng phản ứng lại được, đúng rồi, anh ấy đến để tham quan hiện trường quay phim.

Anh lại coi cảnh quay của diễn viên là thật rồi.

Mất mặt quá!

Sở Nhã Quân bị Thẩm Lục ôm trong lòng lúc này mới từ từ mở mắt ra, cô có chút quyến luyến không rời không muốn xuống nữa.

Cái ôm này thật ấm áp.

Lúc này đám người của đoàn làm phim mới phát hiện ra nhan sắc của Thẩm Lụcl liền thấy rất thích, đặc biệt là phó đạo diễn càng nhìn trúng Thẩm Lục hơn: “Anh gì ơi, anh có hứng thú đóng phim không?”

Lúc này Sở Nhã Quân mới không thể không nói: “Được rồi, thả tôi xuống đi!”

Thẩm Lục nhanh chóng thả Sở Nhã Quân xuống, anh nói: “Xin lỗi, vừa tôi hiểu nhầm, lại còn tưởng cô bị chặn đường!”

Thẩm Lục thấy rất ngại.

Vừa rồi nhân viên làm việc đều trốn ở bên này, ở đây chỉ có nữ chính, Sở Nhã Quân diễn viên quần chúng diễn vai hung thủ.

Ở đây không có quỹ đạo, không có máy quay phim mà quay bằng flycam cho nên Thẩm Lục mới hiểu nhầm!

Sở Nhã Quân cười hì hì đứng ở một bên, sau khi đợi mọi người nói hết mới nói: “Xin lỗi xin lỗi, là lỗi của tôi, đây là bạn tôi, anh ấy đến xem quay phim, anh ấy chưa từng đến đoàn làm phim không biết quay phim là như thế thế nào. Là lỗi của chúng tôi!”

Thẩm Lục lúc này mới phản ứng lại được: “Đúng, xin lỗi, là lỗi của tôi! Tôi không làm rõ tình hình!”

Lúc này người của đoàn phim điên cuồng lắc đầu: “Không sao, không sao?”

Gương mặt đẹp thế này tại sao lại không ở trong giới giải trí?

Phó đạo diễn vẫn không từ bỏ việc muố kéo Thẩm Lục vào giới giải trí: “Anh có hứng thứ với việc đóng phim không? Điều kiện của anh tốt như vậy, chỉ cần vào giới chắc chắn sẽ nổi tiếng!”

Thẩm Lục từ chối ngay: “Cảm ơn nhưng tôi không thích đóng phim, tôi thích làm game hơn.”

Sở Nhã Quân lúc này mới giới thiệu: “Bạn tôi làm nghiên cứu khai thác game, bản thân anh ấy là tổng giám đốc công ty vậy nên anh ấy sẽ không đến đóng phim đâu.”

Sở Nhã Quân cảm nhận được không ít ánh mắt xung quanh đều lập tức trở nên nóng bỏng.

Vừa đẹp trai vừa giàu là nói người như thế này đây!

Thẩm Lục bị người xung quanh nhìn hơi ác liệt nên anh liền nói với Sở Nhã Quân: “Cô vẫn chưa kết thúc, tôi đi chỗ khác đợi cô nhé.”

Phó đạo diễn xua tay, nói với vẻ hối tiếc: “Không sao, không sao, cảnh diễn của cô ấy đã kết thúc rồi. Nhã Quân bạn cô đã đến đây thăm cô thì cô cũng đừng ở đây nữa muốn làm gì thì làm đi!”

“Cảm ơn đạo diễn!” Sở Nhã Quân trả lời với vẻ hưng phấn, cô ấy biết ngay chỉ cần Thẩm Lục xuất hiện thì cô ấy nhất định có thể về trước!

Đây chính là thế giới coi trọng vẻ bề ngoài.

Lúc này Thẩm Lục và Sở Nhã Quân mới khỏ khăn thoát ra khỏi đám đông, Thẩm Lục lúc này mới nhớ ra vằn thắn anh mang theo đã bị anh vứt xuống đất rồi, có lẽ cũng không thể ăn được nữa.

Sở Nhã Quân nhìn thấy Thẩm Lục nhặn vằn thắn dưới đất lên liền cướp lại nói: “Chưa bẩn, tôi không chê, tôi ăn.”

Nói xong Sở Nhã Quân thật sự kéo Thẩm Lúc ngồi xuống ở bên đường phía xa, cô thật sự mở hộp ra và ăn nó.

Nhìn thấy Sở Nhã Quân ăn hài lòng như vậy, Thẩm Lục không nhịn được hỏi: “Cô ở trong đoàn làm phim ăn không no sao?” “Ăn no.” Sở Nhã Quân nuốt xuống rồi mới nói: “Chỉ là cảm giác anh mang đến không giống cho nên không được lãng phí.”

Thẩm Lục lập tức cười lên.

Sở Nhã Quân lại nói: “Đúng rồi, tôi nói với anh việc này, dạo này có lẽ tôi gặp may rồi.”

“Thế là sao?” Thẩm Lục ngước mắt nhìn cô. “Từ sau khi tôi chuyển nhà, hình như mọi việc tốt đều tìm đến tôi. Cảnh diễn của tôi trong đoàn làm phim không nhiều nhưng biên kịch lại đặc biệt thêm cảnh cho tôi, ban đầu tôi chỉ cần một tuần là có thể quay xong tất cả cảnh quay bây giờ phải quay một tháng! Hơn nữa còn đặc biệt giới thiệu tôi diễn thử với đạo diễn của đoàn làm phim khác. Tôi quay xong bộ phim này sẽ đi thử vai nữ chính của đoàn làm phim khác. Là nữ chính đấy! Xưa nay tôi đều không dám nghĩ đến việc đóng nữ chính!” Sở Nhã Quân khoa trương kêu lên: “Tôi luôn thấy mình đã gặp được quý nhân, có lẽ tôi sắp một bước bay lên trời rồi!”

“Vậy thì tốt quá! Đây không phải là ước mơ của cô sao?”Thẩm Lục cười nói.

“Đúng vậy, đây là ước mơ của tôi, tôi nhất định phải thực hiện nó!” Sở Nhã Quân nắm chặt nắm tay, cười híp mắt nhìn phong cảnh phương xa, anh mắt càng ngày càng kiên định: “Tôi nhất định không được bỏ lỡ cơ hôi nào!”

Thẩm Lục gật đầu: “Tôi tin nhất định cô sẽ làm được!”

Sở Nhã Quần hào hùng nói: “Đợi tôi thành công rồi tôi nhất định phải cảm ơn Thẩm Lục bạn tốt nhất của tôi ở lễ nhận giải thưởng! Là anh ấy đã cổ vũ tôi, cho tôi sức mạnh vào lúc tôi khó khăn nhất! Cúp của tôi cũng có một nửa của anh ấy.”

Nói xong Sở Nhã Quân quay đầu nhìn Thẩm Lục: “Tôi nói như vậy có được không?”

“Được, đến lúc đó tôi sẽ ké sái cô rồi!”

Sau khi nói hai người cùng nhau cười lên.

Chỉ là có lẽ hai người không ngờ được, thời gian tốt đẹp bây giờ thực ra ngắn ngủ thế nào, quý báu thế nào.

Cho đến tương lai không lâu, hai người không còn tình ý, không cùng đường đi khi nghĩ lại khoảng thời gian tốt đẹp này sẽ có tâm trạng thế nào?

Đây là chuyện của sau này rồi.

Thẩm Lục đợi Sở Nhã Quân tẩy trang thay quần áo xong mới lái xe đưa cô về nhà.

Bây giờ Sở Nhã Quân cũng có tiền trong tay rồi, cuối cùng cô cũng có thể dọn dẹp căn nhà của mình đàng hoàng rồi.

Sở Nhã Quân vì muốn cảm ơn Thẩm Lục nên đích thân xuống bếp nấu một mâm cơm tiếp đãi anh.

Thẩm Lục đặc biệt mua một chai rượu vang chúc mừng may mắn đến với Sở Nhã Quân.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, tiện thể nghĩ về tương lai.

Sở Nhã Quân nói việc trong giới giải trí, Thẩm Lục nói việc trong công ty.

Hai người bạn tốt đều đang cổ vũ khích lệ đối phương.

Khi Thẩm Lục rời đi, khóe miệng còn cong lên.

Em gái nói đúng cảm giác có một người bạn thật sự rất tốt.

Luôn cảm thấy không phải chỉ có một mình chiến đấu, còn có bạn bè chiến đấu với mình.

Thẩm Lục không nhịn được muốn chia sẻ với Thẩm Thất cuộc sống gần đây của mình, nhưng anh chưa kịp chia sẻ thì đã bị Sùng Minh tìm thấy rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK