Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201353
Thẩm Tùng Tý trước mắt sáng lên:” Ý chị là em có thể mời Firina đến sao?”

Thẩm Hà mỉm cười hỏi lại:” Thế em định dùng danh nghĩa gì để mời cô ấy đây?”

Thẩm Tùng Tý gãi gãi đầu, hành động của cậu trong mắt người khác, giống như một sợi lông kim đang mọc làm cho rộn rạo.

Thẩm Tùng Tý nói : “Em cũng không biết nữa! Thì cứ đi nói rằng, có người mời em đi ăn rất nhiều đồ ăn ngon, chúng ta có qua có lại mới toại lòng nhau chẳng phải sao? Hơn nữa em lại là đàn ông chân chính, không thể thua một cô gái được, người ta mời em thì em cũng sẽ mời lại cô ấy.”

Thẩm Duệ gật đầu nói :”Rất tốt, đàn ông là phải như thế”

Nhận được sự ủng hộ của Thẩm Duệ, Thẩm Tùng Tý đứng thẳng lưng nói :”Chị, hay là chị mời cô ấy giúp em nhé”!

Thẩm Hà không nhịn không đườc liền mỉm cười: “Được, chị có thể giúp em đi mời con bé. Nhưng trong thời gian này em nhất định phải đồng ý với chị một chuyện, bất kì một hành động nào của em cũng phải nói trước với chị!”

Thẩm Tùng Tý Lập tức đứng nghiêm đáp : “ Tuân lệnh”

Lại có một tiếng cười phát ra từ trong xe
Mệnh lệnh của Thẩm Hà quả nhiên rất hữu hiệu.

Cung Tử Á vừa về nhà liền tải một mẫu đơn xin nghỉ phép.

Thẩm gia đối với gia đình cô ân trọng như núi, cô cảm thấy cô có một cô chủ rất thấu tình đạt lí , cũng chẳng cần phải khen ngợi thêm nữa.

Sau đó bắt đầu không ngưng thúc dục Cung Tử Á chăm chỉ đi xem mắt.

Bời vì ấn tượng của lần đầu tiên gặp mặt không được tốt cho lắm, vì thế lần thứ hai này, Cung Tử Á nhất định phải chuẩn bị thật chỉn chu.

Nếu không kế hoạch sẽ không thành công được. Vì thế cô phải tập cách đi đứng sao cho thoải mái nhất.

Hôm nay, Cung Tử Á mặc một bộ quần áo rất thoải mái, bên trên là chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với một chiếc quần jean xanh kiểu cowboy, cô đi đôi giày màu trắng đeo thêm cặp kính, nhìn cô rất năng động như quay về thời còn là sinh viên.

Lúc này, đã bước vào những ngày của tháng sáu, nhiệt độ cũng dần dần tăng lên.

Nhưng Cung Tử Á không lái xe, mà cô lên một chiếc xe bus để đến nơi đã hẹn.

Lúc Cung Tử Á đến nơi, thời tiết vừa hay nắng đẹp, không nóng cũng không lạnh, rất dễ chịu.

Đến chỗ hẹn, hình như đối phương vẫn chưa đến. Cung Tử A giơ tay lên xem đồng hồ, vẫn còn sớm 10 phút nữa mới tới giờ hẹn.

Trong lúc chờ đợi buồn chán không bằng đoc sách một chút.

Cung Tử Á đứng trước giá sách, tìm cuốn truyện tranh mà cô yêu thích để đọc,

Trong lúc cô đọc rất say xưa, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng nói không biết là của ai: “Xin hỏi cô có phải tiểu thư Cung Tử Á không?”

Cung Tử A ngẩng đầu, nhìn thấy một chàng trai rất khôi ngô, tuấn tú đứng ngược sáng , đang mỉm cười nhìn mình.

Cung Tử Á nhìn đến ngơ ngẩn.

Thật đẹp trai quá đi!

Cung Tử Á rất nhanh lấy lại tinh thần, cô đứng dậy bắt tay đối phương : “Xin chào, tôi là Cung Tử Á”

“Xin chào, tôi là Trần Kiều Nghịnh” chàng trai bắt tay Cung Tử Á : “ rất vui được làm quen với cô”

Cung Tử Á mời anh ngồi xuống : “Tôi cũng thế, mời ngồi.”

Trần Kiều Nghịnh cũng không hề khách khí mà ngồi đối điện với Cung Tử Á.

Ánh mắt anh rơi trên tập truyện cô đang đọc, anh lập tức mỉm cười nói: “Hoá ra cô cũng thích chuyện tranh của tác giả này?”

Cung Tử Á hứng thú nói: “Anh cũng thích sao?”

Tập truyện tranh nay chỉ là một tác phẩm nhỏ, trong nước có rất ít người quan tâm tới tác phẩm phẩm này.

Tác giả của tập truyện tranh này là những người đều rất đam mê hội hoạ, nét vẽ phóng khoáng, sẽ không vẽ theo trào lưu mà chỉ vẽ những gì họ thích.

Vì thế tác giả của những tập truyện tranh này, không quá coi trọng lợi ich thương mại mà cái cốt là muốn đi sâu vào linh hồn độc giả.

Trần Kiều Nghịnh có chút ngại ngùng trả lời: “ thật xấu hổ quá. Cô đọc cuốn truyện tranh này, chính là đang đọc những tác phẩm kém cỏi của tôi.”

Cung Tử Á ngạc nhiên đến độ mắt chữ A mồm chữ O, cô lập tức lật cuốn truyện tranh cô đang đọc để xem tên tác giả: Kiều Kiều.

Cung tử Á đột nhiên bật cười , cả khuôn mặt biểu hiện sự kinh ngạc không thể tin được: “ Tôi cứ tưởng rằng Kiều Kiều là tên của một cô gái, thật không ngờ đó là tên của anh?”
Trần Kiều Nghịnh cười khổ đáp: “Cái tên này là do tổng biên tập của chúng tôi đặt, bà ấy nói là hiện nay đang thịnh hành đặt tên trùng tính. Vì thế mọi người mới gọi tôi là Kiều Kiều, thật xấu hổ quá, khiến cô chê cười rồi!”

Cung Tử Á cảm thậy thật hão huyền.

Tác giả truyện tranh mà cô thích, hoá ra lại đang ngồi sờ sờ ở đây, ngay trước mặt cô, lại là đối tượng xem mắt của cô.

Chuyện này làm sao nghe mà cảm thấy như là tình huống cẩu huyết trong một bộ phim điện ảnh.

Cung tử Á không nhịn được lại cùng với đối phương bàn luận về truyện tranh, thậm trí bàn đến cả tình tiết trong kịch bản. Khi nói đến công việc thì Trần Kiều Nghịnh mới nói chuyện nhiều hơn.

Cứ thế nói qua nói lại, Trần Kiều Nghịnh xấu hổ nói: “Cô xem, cứ nói đến công việc là tôi lại không dừng lại được. Thật ngại quá!”

Cung Tử Á mỉm cười lắc đầu. Bỗng dưng cô cảm thấy, chuyện gặp mặt thực ra cũng không phải là một điều gì không đáng tin cậy.

Mà anh chàng Trần Kiều Nghịnh này cũng không tồi!

Nhân lúc Trần Kiều Nghịnh vào nhà về sinh rửa tay, Cung Tử Anh nhịn không được liền lôi điện thoại lên mạng tìm hiểu một chút thông tin về Trần Kiều Nghịnh.

Trần Kiều Nghịnh, Nam, ,24 tuổi, cao 1m78, nặng 70kg, thuộc cũng Ma kết, nhóm máu O, tốt nghiệp trường đại học mỹ thuật - một trong 8 trường mĩ thật lớn nhất Việt Nam. Bây giờ là một hoạ sĩ truyện tranh chuyên nghiệp, là trưởng phòng của tổ hoạ sĩ.

Bố là giáo sư đại học, mẹ là giáo viên trung học.

Tổ tiên đều là dòng dõi nho học thế gia. Ông nội từng là hoạ sĩ nổi tiếng của Việt Nam.

Tiểu sử tình cảm rất đơn giản, thời học đại học có yêu đương với một cô gái, bời vì cô gái đó muốn Trần Kiều Nghịnh từ bỏ vẽ tranh để học tài chính mà cậu không đồng ý nên hai người chia tay. Từ đó trở đi, cậu không cò yêu ai khác nữa.

Không thích lái xe, thích đi lại bằng xe bus.

Thích ăn những món thanh đạm, nhưng cũng có thể ăn những món cay, thích những con vật nhỏ xinh, trong nhà có nuôi một con mèo và một con chó.

Ngoài thời gian làm việc cậu còn thích tìm hiểu về các loại ẩm thực.

Chấm điểm tổng thể là 8,5 điểm.

Xem hết những thông tin này, Cung Tử A xuýt nữa thì phì cười.

Những thông tin này đều là do Thẩm Hà gửi cho cô, dường như đã mang tất cả con người của chàng trai này phơi bày ra anh sáng vậy.

Nhưng không thể không nói, điều kiện của Trần Kiều Nghịnh đối với một người bình thường mà nói, có thể không phải là tốt nhất, nhưng lại là người hợp với Cung Tử Á nhất.

Hiện tại điều kiện của Cung Tử Á đã rất tốt, vì thế không nhất thiết phải tìm một chàng trai có điều kiện tốt hơn dệt hoa trên gấm.

Đối với Cung Tử Á mà nói,

Những điều đơn giản có lẽ hợp với cô hơn. Đối với những đối tượng xem mắt của Cung Tử Á, Thẩm Hà đều chọn lọc rẩt kĩ lưỡng, chứ không phải loại người nào cũng có thể giới thiệu cho cô.

Những người được chọn, đều dựa theo mẫu người mà Cung Tử Á thích để lựa chọn.

Vừa nghĩ đến điều này, Cung Tử Á cảm thấy trong lòng rất ấm áp.

Công việc của cô rất bận, thực sự có rất ít cơ hội để tiếp xúc với những chàng trai hợp với mình.

Chính Thẩm Hà cô chủ của cô, luôn đặt chuyện tình cảm của cô ở trong lòng, cẩn thận giúp cô lựa chọn những đốt tượng xem mắt hợp nhất với cô.

Phần tình nghĩa này,so với việc cho cô bao nhiêu tiền thưởng còn thực tế hơn.

Qua một lúc, Trần Kiều Nghịnh mới quay lại. Cung Tử Á thuận tay tắt điện thoại.

“Xin lỗi, để cô phải đợi lâu”

Trần Kiều Nghịnh áy náy nói.

Cung Tử Á lắc đầu : “Không sao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK