Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

20684

Phần lớn đều là những người bình thường, gặp phải chuyện như thế này, phản ứng đầu tiên chính là hoảng sợ, sau đó liền như chim sợ cành cong vậy, trốn trong phòng không dám đi ra.
Dù sao ở đây chỉ cần có tiền, còn thể kêu nhân viên phục vụ giao thức ăn đến tận phòng.
Chỉ cần chấp nhận chỉ cần chịu nổi sự hiu quạnh, ở trong phòng cho đến nước cạn đá mòn cũng không ai hỏi tới.
Hơn nữa, mọi người đến đây, vốn dĩ là để giải trí nghỉ mát.
Do đó, mọi người cũng không cảm thấy việc ở mãi trong phòng có gì không tốt.
Thế nhưng cũng có những phòng không chịu nổi!
Những người này có thể xem là thuộc nhóm người gan to, cho dù sáng nay liên tiếp xảy ra hai vụ án mạng, họ vẫn cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến họ, vẫn cứ như thường nên chơi chơi nên ăn ăn nên uống uống.
Có một đội nhiếp ảnh thế này, chính là thuộc loại to gan.
Sau khi xảy ra vụ án mạng, vẫn vác theo thiết bị chụp hình chuẩn bị đi ra ngoài chụp cảnh tự nhiên.
Tuy rằng ở đây cảnh tự nhiên chụp lên rất đẹp, người xưa đều nói: Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên.
Cảnh sắc này lên hình, đúng thật là rất đẹp.
Cho nên đám nhà nhiếp ảnh này mạo hiểm cả tính mạng để đi chụp hình.
Tiểu Thu đi trong hành lang không ngừng hiệu chỉnh thiết bị trong tay, Tiểu Đông bên cạnh không ngừng gõ lấy bàn phím, vừa gõ vừa nói: “Như thế nào? Hiệu chỉnh sao rồi?”
Tiểu Thu đầu cũng không ngước trả lời nói: “Cứ cảm thấy thời tiết này không đúng lắm!”
Tiểu Đông gật đầu: “Tớ cũng cảm thấy thế.”
Hai người đều nhìn lấy đối phương, tuy rằng lời phía sau không nói ra, nhưng nhiều năm ăn ý và phối hợp, đều đã đoán được đối phương muốn nói gì.
Thị trấn suối nước nóng này sợ là sắp không yên bình.
“Chuẩn bị một chút.” Tiểu Thu im lặng một lúc, nói với Tiểu Đông: “Tớ đi nói với Tiểu Xuân.”
“Được.” Tiểu Đông gật đầu, tiếp tục gõ lấy máy tính bảng trong tay.
Tiểu Thu quay người liền gọi cho Tiểu Xuân: “Tiểu Xuân, bên đây sợ là mưa gió sắp đến. Mau làm chút chuẩn bị.”
“Biết rồi.” Tiểu Xuân liền hiểu ý của Tiểu Thu, vội nói tiếp: “Mấy hôm nay, thời tiết bên này có phải có sự thay đổi?”
“Trên lý thuyết khả năng này rất lớn.” Tiểu Thu thận trọng suy nghĩ một lúc, nói: “Tổng tài lần này chỉ đem theo bốn người chúng ta, chúng ta phải bảo vệ thật tốt tổng tài và thiếu phu nhân.”
“Hiểu rõ.” Sau khi Tiểu Xuân cúp máy, liền bắt đầu điều độ.
Vừa gọi điện xong với Tiểu Xuân, Tiểu Đông đột nhiên kêu lên: “Tiểu Thu! Nhanh đi thông báo với tổng tài, thị trấn suối nước nóng trong 8 tiếng đồng hồ sau, sẽ đón đến một trận bão!”
“Cái gì?” Tiểu Thu liền kinh ngạc: “Tại sao lại có thể?”
“Cậu xem!” Tiểu Thu liền gõ lấy bàn phím, màn hình máy tính liền hiện lên bản đồ khí tượng.
Tiểu Thu xâm nhập vào vệ tinh không gian, lấy được bản đồ hình ảnh toàn diện nhất.
Tiểu Thu chăm chú nhìn, cả khu vưc mà thị trấn suối nước nóng nằm trên đó đều bị một lớp mây mù che phủ.
Một luồng không khí lạnh mạnh sẽ thổi từ tây bắc sang.
Cùng với lớp mây chạm nhau, thì sẽ hình thành nên thời tiết khắc nghiệt.
Thị trấn suối nước nóng vốn dĩ nằm ở phần bụng của khu vực hoang sơ chưa được khia thác này, hơn nữa thời tiết ở đây lại nắng mưa thất thường.
Nếu như gặp phải thời tiết khắc nghiệt, thế thì đồng nghĩa với việc ở đây sẽ mất liên lạc với thế giới bên ngoài.
Nghĩ đến điểm này, Tiểu Thu không thể nào bình tĩnh được nữa, liền đi báo cáo tình hình với Hạ Nhật Ninh.
Hạ Nhật Ninh đang cùng với Văn Nhất Phi nói chuyện trong phòng, sau khi nghe Tiểu Thu báo cáo xong, mắt phượng liền híp lại, nói: “Thú vị, đây cũng trùng hợp quá. Tớ chính là hiếu kỳ, đối phương rốt cuốc nhắm vào ai.”
Văn Nhất Phi chỉ lấy Hạ Nhật Ninh rồi chỉ lấy bản thân: “Không thể nào là chúng ta chứ?”
Hạ Nhật Ninh lắc đầu: “Không, không phải chúng ta. Nói đúng hơn, không phải nhắm vào cậu và tớ.”
Văn Nhất Phi khẽ nhíu mày: “Thế thì nhắm vào ai?”
“Nếu như là nhắm vào cậu và tớ, thế thì người bị giết, nên là người bên cạnh chúng ta. Chứ không phải đôi vợ chồng xui xẻo kia.” Khóe môi Hạ Nhật Ninh khẽ nhếch: “Cho nên tớ mới nói, chuyện này, chúng ta nên đứng ngoài cuộc, không nên lo chuyện bao đồng là được. Nói cho cùng, Tiểu Thất và mẹ nuôi không có sức chiến đấu, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, chúng ta được không bằng mất.”
Văn Nhất Phi gật đầu: “Đúng thế, mong rằng không liên quan đến chúng ta.”
Hạ Nhật Ninh ngước đầu nhìn Tiểu Thu, nói: “Tiếp tục giám sát. Có lẽ trận bão tuyết này đến đây, sẽ là một trận giết chóc đẫm máu.”
Tiểu Thu liền đáp lời: “Dạ, tổng tài.”
Hạ Nhật Ninh cho nên nói như thế, lá bởi vì một khi bão bùng sắp đến, thì phía cảnh sát không đến được.
Từ khi báo cảnh sát đến nay, đã trôi qua mấy tiếng đồng hồ.
Phía cảnh sát bên kia chắc có lẽ đang trên đường tới.
Chờ họ đi được một nửa, có lẽ cũng là lúc cơn mưa bão đên nơi.
Xe cảnh sát nhất định bị vây ở trên đường, không cử động được.
Đến lúc đó, thì cả thị trấn suối nước nóng, đều sẽ nằm dưới sự kiểm soát của móng vuốt bí ẩn kia.
Nguyên tắc của Hạ Nhật Ninh chính là đừng chọc đến tôi, tôi không quan tâm đến cậu.
Nếu như dám chọc tôi, thế thì cứ đợi mà xem!
Kỹ thuật của Tiểu Thu không gì để nói.
Sau khi làm dự báo, quả nhiên, hai tiếng sau, dòng biển lạnh từ tây bắc thật sự đột nhiên xâm nhập vào, cùng với khối mây trên không xảy ra sự đối lưu mạnh mẽ.
Giờ đây, tất cả mọi người đang ở thị trấn suối nước nóng đều bị sốc bởi một tin của đài phát thanh.
“Tất cả các thành viên và khách hàng của thị trấn suối nước nóng, hãy chú ý! Chúng tôi vừa nhận được một thông báo khẩn cấp từ Đài quan sát khí tượng. Trong sáu đến tám giờ tới, khu vực địa phương sẽ đón một trận bão tuyết lớn nhất trong năm nay. Xin nhân viên và khách hàng của thị trấn suối nước nóng, đừng tự ý đi ra ngoài. Hãy nhớ, đừng bao giờ tự ý đi ra ngoài! Thị trấn suối nước nóng có máy phát điện và cáp thông tin liên lạc riêng của nó, cuộc sống sinh hoạt của các vị sẽ không bị ảnh hưởng. Xin vui lòng giữ tậm trạng bình tĩnh, đừng hoảng sợ! “
Những người nghe thấy tin này, tâm trạng đều hoản loạn cả lên, sau khi nhìn thấy kho dự trữ lương thực và tài nguyên rộng lớn của nơi này, cuối cùng cũng ổn định lại.
Thẩm Thất nghe thấy đài phát thanh, không yên tâm những người khác, qua để xem tình hình.
Thẩm Thất vừa ra khỏi cửa liền thấy Lưu Vân từ ngoài trở về, không kiềm được hỏi: “Cha nuôi, ngoài kia thế nào rồi?”
“Nhân viên của thị trấn suối nước nóng đang an ủi mọi người. Nhưng, cha nghĩ chúng ta vẫn không nên hoàn toàn tin lời của họ, chúng ta vẫn nên có sự chuẩn bị.” Trong tay Lưu Vân xách theo hai túi lớn, nói với Thẩm Thất: “Ta mới mua một ít thức ăn và nước dễ lưu trữ. Để ứng phó với tình hình đột phát.”
Chuyện không hẳn chỉ một có khi là đôi.
Tiểu Xuân cũng xách không ít đồ đạc qua.
Thẩm Thất không nhịn được hỏi: “Tiểu Xuân, cậu không phải cũng mua rất nhiều thức ăn và nước uống đó chứ? Chúng ta không thể nào mà bị cắt nước cắt lương thực chứ?”
Tiểu Xuân cười: “Tôi thì lại không lo cắt nước cắt lương thực, tôi sợ cắt cái khác. Tôi đây là một ít thuốc.”
Thẩm Thất hiếu kỳ hỏi: “Chuẩn bị thuốc? Chỗ chúng ta không phải có lò sưởi có máy điều hòa sao? Tại sao lại phải chuẩn bị thuốc chứ?”
Tiểu Xuân chỉ cười chứ không nói.
Sắc mặt Lưu Vân lại có chút thay đổi, hình như cũng đoán được gì.
Lưu Vân là một người lão luyện trong trốn giang hồ mà!
Ông ấy không dễ bị lừa như thế.
Chờ sau khi Thẩm Thất về phòng, liền đi tìm Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK