Hạ Nhật Ninh nói hết câu này, liềm rút kiếm xông tới con quái vật boss khổng lồ.
Toàn bộ kỹ xảo khiến cho ai ai cũng bị rối mắt.
Những game thủ vây quanh xem trận giết Boss đều phải nín thở.
Ông trời ơi, đây là thao tác ngược đời như thế nào, mới có thể đem toàn bộ kỹ năng vận dụng tới trình độ này?
Chẳng trách Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng là đại thần đẳng cấp!
Thế là, vô số game thủ đều có chút tò mò, cái người cô gái được thốt ra trong miệng của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng, là ai đây?
Chẳng lẽ là cô gái game thủ mới nãy được cứu thoát trong lúc tập kích boss?
ồ, cũng có thể có khả năng đó!
Đại thần ở trong game vốn chưa hề có tin đồn nào với bất kỳ các nữ game thủ nào cả!
Số điểm trang bị của nữ game thủ này thấp vậy, lại được đứng bên cạnh đại thần đẳng cấp, bản thân như vậy là không bình thường rồi!
Ngay sau đó, những chuyện phiếm liền sôi nổi lên, suy đoán thân phận của nữ game thủ này là gì.
Hạ Nhật Ninh tích lũy đủ năng lượng, cuối cùng phát động một nhát chí mạng về phía Boss!
Trong chốc lát, Toàn bộ Đại Phúc đều cập nhật một tin tức chấn động thế giới: “Chúc mừng Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng giành được chiến lợi phẩm trong việc giết chết thủ lĩnh!
Lúc chiến lợi phẩm được công bố lên, toàn khu đều xôn xao!
Điểm trang bị tới bảy trăm ngàn!
Ở đây chưa từng có qua giá trị điểm số cao vậy!
Cái này không phải là những vũ khí lúc trước tồn tại mà so sánh được.
Nói một cách khác, chỉ cần có trang bị này trên tay, tuyệt đối không sợ ai trong khu vực này .
Sau này không còn ai dám động thủ tới!
Hạ Nhật Ninh mang theo trang bị từ trên trời bay xuống tới trước mặt Thẩm Thất.
Thẩm Thất từ tận đáy lòng vui mừng cho anh ấy: “Chúc mừng anh!”
Hạ Nhật Ninh cười một cái, liền đưa trang bị trên tay giao cho Thẩm Thất.
Hành động này của Thà Phụ THiên Hạ Không Phụ Nàng, khiến cho game thủ toàn khu đều trợn tròn mắt!
Không phải chứ?
Trang bị đẳng cấp như vậy, anh ta lại dùng để cua gái?
Các nữ game thủ thiệt là ngưỡng mộ muốn chết, chỉ mong mình là Tiểu Thất!
Rõ ràng là một tay chơi gà mờ, lại được lọt vào mắt xanh của đại thần đẳng cấp!
Thẩm Thất cũng ngẩn người ra: “Đây là trang bị anh đánh bại giành được cơ!
“Anh là đàn ông, đâu cần có trang bị để bảo hộ?” Hạ Nhật NInh bá khí lẫm liệt trả lời: “Em lại khác, Điểm số trang bị của em quá thấp, em lại là thành viên mới của chúng tôi. Ở bên ngoài, đội hình 3 người cũng không ít kẻ địch, anh lo rằng sẽ có người thừa dịp anh không có ở đây ăn hiếp em. Cho nên, cái trang bị này em cứ cầm lấy đi. Coi như là quà ra mắt hôm nay em mới gia nhập bang hội.”
Cuộc nói chuyện của hai người đều được nói trên kênh chat công cộng.
Đúng là làm cho tất cả game thủ ngưỡng mộ tới chết nhỉ?
Có cần ngọt như vậy không?
Có cần ngược đãi như vậy không?
Mau xem thủ đoạn cua gái của đại thần đẳng cấp kìa, đúng là thần dân chúng ta không bắt theo kịp
Thẩm Thất có chút do: “Như vậy không được tốt lắm!”
““Nhận đi.” Hạ Nhật Ninh cười nhè nhẹ: “Em nãy dốc sức giúp anh bơm máu, đây là quà đáp ơn của em.”
Thẩm Duệ và Thẩm Hạ cũng chạy tới đây, Đối với hành động của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng, hai đứa đều vô cùng khen ngợi!
Không sai không sai, mami của chúng con đúng là rất tốt.
Nam thần, người có mắt tinh tế!
Nếu trong hiện thực, người cũng khí phách như vậy, chúng con sẽ gả mami cho người!
Thẩm Thất nhìn quanh những người khác đều đang trợ mắt nhìn mình, Thẩm Thất đành nhận lấy cái bộ trang bị đẳng cấp gây shock toàn khu vực.
Hạ Nhật Ninh thấy Thẩm Thất nhận mấy cái trang bị, tâm trạng trong chốc lát đỡ đi rất nhiều.
Anh ta chưa hề tặng đồ cho phụ nữ cả.
Thế nhưng trong giờ khắc này, anh ấy lại có một cảm giác muốn tìm được người cô gái trong game này, sau đó đưa thẻ của mình tặng cho cô ấy, cho cô ấy mua sắm hết tất cả!
Cảm giác đó đúng là thần bí và huyền ảo như vậy.
Tuy rằng, quen biết nhau trong thế giới ảo tượng, hế nhưng Hạ Nhật Ninh cảm nhận được người cô gái này cho anh một cảm giác rất đặc biệt.
Cảm thấy rất muốn gần gũi.
Thẩm Thất bảo vệ nhiều người, mặc lên người bộ trang phục trang bị siêu cấp, dòng máu toàn người dày tới chém cũng không được.
Như vậy, cho dù Thẩm Thất đi tới đâu, cũng không sợ bị người khác giết chết.
Thẩm Thất không biết cảm ơn Hạ Nhật Ninh như thế nào, chỉ đành nói khẽ với anh: “Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng, cám ơn anh.”
“Không có gì” Hạ Nhật Ninh mỉm cười đánh ra một dòng chữ: “Tôi rất vinh hạnh.”
Ai nói đại thần đẳng cấp không dễ gần vậy?
Vô số cô gái đều khóc ngất hết trên đường luôn đó?
Thẩm Thất nhìn lên đồng hồ, nói: “Xin lỗi, Em tới lúc log out rồi. Có dịp thì cùng chơi tiếp.
”Được.” Hạ Nhật Ninh hài lòng thỏa ý trả lời.
Chẳng trách Văn Nhất Phi thích cho phụ nữ tiêu tiền như vậy.
Thì ra cảm giác cho phụ nữ tiêu tiền, lại dễ chịu thế này.
A, mấy năm nay Vạn Nhất Phi hình như cũng không cho tiền phụ nữ xài thì phải.
Anh ấy dường như vẫn theo đuổi một người tên là Lưu Nghĩ chạy khắp nơi.
Cô gái Lưu Nghĩ đó mỗi lần nhìn mình, như là nhìn kẻ thù vậy.
Kỳ lạ thiệt, mình đâu có đắc tội cô ấy!
Cũng là Phạm Thành Phạm Ly tốt hơn, nhiều năm nay vẫn không thay đổi.
Chỉ là hai người đó thường xuyên nhìn mình, nhìn một hồi thì than hơi, sau đó yếu ớt nói một câu: • Nếu cô ấy ở đây thì tốt quá
Rất kỳ lạ, họ đang nói đến ai vậy?
Không nghĩ tới nữa.
Không ngờ được mình trong hiện thực không gặp được người có thể gần gũi, lại ở trên game gặp được.
Cơ duyên này, đúng là không thể nói lên được.
Sau khi thoát ra trò chơi, Thẩm Thất cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
Mình chỉ định là đánh qua đường thôi, không ngờ lại lấy được trang bị đẳng cấp?
Thật.thật huyển ảo quá đi thôi?
Thẩm Duệ và Thẩm Hà liền chạy tới, cười hí hí nói: “Chúc mừng mami lại có hoa đào rồi!”
Thẩm Thất không hơi sức và dùng tay chọt vào mũi hai đứa con: “Ăn nói hồ đồ gì đây! Mẹ là mami của hai đứa! Lại dám nói chuyện như vậy với mami!”
“Mami! chúng con đều hy vọng mami có cuộc sống hạnh phúc của riêng mình! Con với Tiểu Hà sau khi lớn rồi thì sẽ rời khỏi mami, tới lúc đó mami sẽ rất cô đơn lắm!” Thẩm Duệ nói chuyện như người lớn.
Thẩm Hà míu míu môi nói: “Hứ, em sẽ không rời khỏi mami! Em muốn vĩnh viễn ở chung mami!”
Thẩm Duệ trợn mắt với em mình: “Em không phải nói sau khi em lớn lên sẽ gả cho cậu người đẹp trai thiên hạ sao?
Thẩm Hà quả nhiên do dự: “Đúng nhỉ! Nhưng mà cậu nói, Tiểu Hà không thể gả cho cậu.”
Thẩm Duệ tiếp tục trơn mắt với em gái, nói rằng: “Đương nhiên không được! Tiểu Hà là con ngốc! Cậu chỉ cưới mình mợ, sẽ không cưới Tiểu Hà!”
Thẩm Hà khóc oà lên: “Mami, mami nhìn kìa, anh trai lại ăn hiếp con!”
Thẩm Thất không biết nói sao.
Cuộc nói chuyện này dường như ngày nào cũng xảy một lần!
Có thể cho người ta sống không đây?
Nhưng mà, anh trai hình như là người đàn ông mà phụ nữ toàn cầu trong lòng rất muốn gả nhất.
Cùng đứng hạng nhất chung với Hạ Nhật Ninh, tổng tài của tập đoàn Hạ Thị.
À Há, mình lần này cuối cùng phải đối đầu với bậc đế vương trong truyền thoại này
Hứ hứ, nếu như mình thắng được anh ta, sự nghiệp của mình sẽ đứng rất vững vàng!
Ba ngày sau
Thẩm Thất mặc bộ váy đuôi cá thiết kế tinh xảo, tham dự một bữa tiệc buổi tối.
Đây là sự xuất hiện đầu tiên sau khi cô ấy về nước.
Cho nên, Thẩm Thất rất chú trọng buổi tham dự lần này.
Hạ Nhật Ninh đang vùi đầu duyệt mấy cái báo cáo, Tiểu Xuân Tiểu Hạ đi qua đi lại như cái đèn bão lắc qua lắc lại, xoay tới nỗi Hạ Nhật Ninh cảm thấy bực dọc.
“Hai ngươi rốt cuộc có chuyện gì đây?” Hạ Nhật Ninh đành buông cây bút trên tay xuống hỏi.
Tiểu Xuân cố gắng gượng lên hỏi: “Tổng tài, buổi tiệc tối nay người có đi dự không?”
“Quan trọng à?” Hạ Nhật Ninh hỏi ngược lại Tiểu Xuân.
Tiểu Xuân thật sự muốn nói, rất quan trọng!
Bởi vì Thiếu phu nhân cũng có mặt!
Thế nhưng trách nhiệm công việc nói cho anh ấy, không được trả lời như vậy.
Tiểu Xuân đành phải trả lời khéo léo: “Đây là một buổi tiệc tụ hợp những nhân tài mới xuất hiện, cũng là buổi tiệc tụ họp tất cả các thanh niên ưu tú nhất của tỉnh Nghệ An. Nghe nói, Phùng Thiếu gia cũng đi dự nữa.”
“Anh ta đi thì đi, có liên quan gì với tôi!” Hạ Nhật Ninh không để bụng tới trả lồ.
Tiểu Hà không nhịn được liền thốt lên: “Người phụ nữ đồng hành của Phùng Thiếu gia là tổng tài của s.a Thẩm Thất phu nhân.”
“s.a?” Hạ Nhật Ninh nhíu mày, suy nghĩ một hồi thì tỉnh ngộ ra, nói rằng: “Có phải là người mà định khiêu chiến tập đoàn Hạ Thị của mình không? Không hứng thú!”
Tiểu Xuân và Tiểu Hạ lòng cảm thấy đau nhói.
Rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể dụ được tổng tài đi tới đó đây?
Có phải chỉ cần Tổng tài với thiếu phu nhân gặp nhau rồi, thì cả hai người họ sẽ nhận ra nhau không?
Có phải hai người họ có thể bỏ qua những hiềm khích trước đó, bắt đầu lại với nhau không?
Hạ Nhật Ninh cúi đầu duyệt báo cáo tiếp, mới viết được một chữ, mũi bút liền dừng lại, ngẩng đầu nhìn hai người trợ lý: “Tại sao các ngươi lại hao tâm tổn trí để dụ tôi đi gặp người phụ nữ đó vậy?”
Tiểu Xuân và Tiểu Hạ ngay tức khắc câm như hến, không dám nói ra.
Hạ Nhật Ninh nhắm hai mắt lại, cố kìm nén sự uy nghiêm trong mắt, và đặt bút xuống nói rằng: “Được rồi, nếu hai người muốn góp vui như vậy thì tôi sẽ đi một chuyến, thỏa mãn ý nguyện của hai ngươi. Để khỏi cho hai người cứ ở trước mặt tôi vòng qua vòng lại tới khiến tôi đau mắt.”
Nghe được Hạ Nhật Ninh chịu đi, Tiểu Xuân Tiểu Hạ gần cười ra nước mắt.
Thiếu phu nhân, chúng tôi đến đây!
Người chắc còn nhận ra chúng tôi chứ!
Hành động của Tiểu Xuân đặc biệt nhanh.
Cảm tình những thứ này đã chuẩn bị từ sớm lắm đây.
Tiểu Xuân phục vụ ân cần Hạ Nhật Ninh thay quần áo, vội vã lái xe đến chỗ buổi tiệc diễn ra.
Thẩm Thất hôm nay là lấy thân phân bạn gái đồng hành của Phùng Mạn Luân dự tiệc.
Đây cũng là buổi ra mắt đầu tiên sau khi cô ấy về nước, cho nên Phùng Mạn Lưu đương nhiên sẽ giúp cô ấy một tay.
Với tư cách là người bạn đồng hành của Phùng Mạn Luân, Thẩm Thất mới bước vào, quả nhiên thu hút rất nhiều ánh nhìn của tất cả mọi người.
Không ít người đều lên dò la thân phận Thẩm Thất.
Cũng có người bày tỏ tướng mạo của Thẩm Thất nhìn rất quen thuộc.
Nếu là ba năm trước, mọi người sẽ nhận ra ngay Thẩm Thất là phu nhân đương thời của Tổng tài Hạ Gia.
Nhưng thời gian đã trôi qua ba bốn năm, thêm vào đó thân phận Thẩm Thất hiện nay đã khác, mọi người chỉ cảm thấy quen thuộc, nhưng lại không nghĩ tới việc đặt cô ấy trên vị trí phu nhân tổng tài Hạ Gia.
Dù rằng, những chuyện năm đó, ngay cả đương sự cũng bị giấu kín câu chuyện!
Mọi người đều suy đoán, Tổng tài và phu nhân của tập đoàn Hạ Thị nhất định đã xảy ra chuyện không thể nói cho ai biết, nên mới bí mật ly hôn.
Vì vậy, ai dám đoán được rằng người cô quen thuộc trước mắt này lại là vợ trước của Hạ Nhật Ninh?
Thẩm Thất cũng hoàn toàn không biết những người khác nghĩ như thế nào, vì vậy nhiệt tình chào hỏi những người khác, tặng danh thiếp, trên danh thiếp lại được ghi là tên Tiếng Anh của cô ấy, mà không phải là Tên Tiếng Việt.
Cho nên, mọi người càng không thể đặt cô ấy liên can đến Thẩm Thất bốn năm về trước.
“Seven, nhìn cô rất quen mắt.” Một quý bà đến chào hỏi Thẩm Thất.
Thẩm Thất cười trả lời: “Vậy hả? Trùng hợp vậy, rất nhiều người cũng nói vậy với mình. Chắc là do mình sinh ra với một gương mặt rất bình thường?”
Mọi người đều cười vang lên.
Trong lúc này, có người vang lên: “Hà Tổng tới rồi!”
Mọi người xoàn xoạc cùng quay người nhìn về phía ngoài cửa.
Một người đàn ông cao ráo, khí phách vô song, thấp thoáng đi tới phía mọi người.