Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201266
Thẩm Mạch che miệng lại: “Anh Gian Thanh không cho em nói.”
“Này.” Thẩm Hà đưa tay lên gõ vào trán Thẩm Mạch một cái: “Đã đến lúc nào rồi hả? Anh Gian Thanh và anh Thẩm Châu của em, sắp đến sinh nhật mười sáu tuổi rồi, mà anh Gian Thanh của em dám nói, vì một người con gái, bỏ nhà ra đi! Em định không nói thật à?”
Thẩm Mạch trong phút chốc đã đắn đo phân vân.
Khó xử quá đi!
Chị nói cũng đúng lắm!
Nhưng mình đã hứa anh Gian Thanh không thể nói ra ngoài được….
Vu Tiểu Uyển lên tiếng: “Mạch Mạch ngoan, nói cho chị biết, Gian Thanh đi đâu rồi? Phim trường lớn như thế, bọn chị tìm cũng không dễ dàng. Người ra vào rất là nhiều, đâu thể bắt lại từng người để hỏi, đúng không? Ba mẹ nuôi chỉ có một đứa con trai, nếu như xứng đôi vừa lứa thì làm sao phản đối được chứ? Vả lại chúng ta đâu có đi ngăn cản Gian Thanh hẹn hò, bọn chị chỉ muốn đi gặp cô gái đang ở cùng Gian Thanh, để xem có hợp với em ấy không. Bọn chị là chị, làm sao hại em ấy được chứ?”
“Phải đó.” Thẩm Mạch hơi do dự, rồi mới trả lời: “Vậy các chị đừng nói là do em nói cho các chị biết nhé! Anh Gian Thanh đang ở trong một khách sạn của phim trường, anh ấy đã đặt phòng ở đó, chắc là ở chung với Tranh Tranh đó.”
“Tranh Tranh?” Thẩm Hà tròn xoe mắt, lập tức cầm điện thoại lên gọi vào một số: “Tử Á, bỏ lại công việc đang làm đi, điều tra cho tôi thông tin của Tranh Tranh. Ừ, đúng, Tranh Tranh nổi tiếng trên mạng đó.”
Sau khi tắt máy, Thẩm Hà hỏi Thẩm Mạch: “Làm sao em biết được chuyện này? Ngày nào em cũng ở nhà không đi đâu mà.”
“Có một lần em bắt gặp ở cổng trường!” Thẩm Mạch chu mỏ trả lời: “Em nhìn thấy một cô gái đến tìm anh Gian Thanh, anh Gian Thanh cho cô ấy một cái thẻ, còn đưa cho cô ấy chìa khóa xe.”
“Ừ ừ, sau đó sao?” Thẩm Hà hỏi tiếp: “Em có hình của cô gái đó không? Chị có thể xem được không?”
Thẩm Mạch suy nghĩ một lúc, gật đầu, mở ngay một tấm hình trong điện thoại.
Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển cầm lên và xem, là tấm hình Gian Thanh chụp chung với cô gái.
Cô gái có gương mặt điển hình của trào lưu nổi tiếng trên mạng, trang điểm khá chững chạc.
Văn Gian Thanh sao lại hẹn hò với một cô gái như thế chứ?
Trong tất cả các hào môn, quả thật có không ít thiếu gia thích các cô gái nổi tiếng trên mạng, nhưng, không ai có hành động thật lòng với một người nổi tiếng trên mạng cả.
Văn Gian Thanh với vai trò là đại thiếu gia nhà họ Văn, không chỉ mang trên mình danh dự của Văn gia, mà còn có vinh dự của cả nhà Lưu Nghĩa, và cả vinh dự của một loạt các nhà họ Hạ, họ Thẩm, họ Phạm nữa.
Dù cậu có nhỏ tuổi, nhưng ở học viện quý tộc Duệ Hà, có bao nhiêu cô gái đẹp chưa gặp qua chứ?
Sao có thể dễ dàng động lòng với một cô gái nổi tiếng trên mạng như vậy?
Rõ ràng, trong chuyện này có vấn đề gì đó!
Vu Tiểu Uyển lên tiếng nói: “Tiểu Hà, chuyện này nhất định phải thận trọng xử lý. Cô gái này không phải Sử Hiểu Yến nhé!”
“Tớ biết,” Thẩm Hà gật đầu nói: “Khoan đã, đợi Tử Á gửi báo cáo điều tra cho tớ xem trước đã. Nào, ăn cơm đi.”
Thẩm Mạch cầm đũa lên, mắt tròn xoe nhìn Thẩm Hà: “Chị, ba mẹ nuôi sẽ bỏ anh Gian Thanh thật hả?”
“Không có đâu, ăn cơm đi.” Thẩm Hà ngẩng đầu vuốt ve má của Thẩm Mạch: “Đồ ngốc!”
Ăn cơm trưa xong, Cung Tử Á gọi điện đến: “Tiểu Hà, thông tin mà cậu cần, tớ đã gửi vào email rồi. Lần này tớ rút kinh nghiệm rồi, không có cho thông tin sơ sài cho cậu nữa! Tớ gần như lôi hết tổ tông mười tám đời của cô gái này ra rồi đấy, cho nên đã mất chút thời gian. Nói gì nói, Tiểu Hà, sao cậu lại có hứng thú với một cô gái nổi tiếng trên mạng thế? Nhưng cũng may cô ấy nổi tiếng trên mạng, nên thông tin tớ tìm kiếm cũng khá dễ dàng. Năm ngoái trong buổi tiệc họp mặt của người nổi tiếng trên mạng, cô ta có đi, nên có thể lần theo thông tin này để điều tra. Sau đó tớ tìm được cơ cấu tình báo trong nhà, và tìm ra được hộ tịch của cô ấy, tiện thể tìm luôn thông tin ba mẹ cô ta. Tớ đã tổng hợp và gửi qua cho cậu rồi. À, dạo này, hình như cô ta rất thân thiết với Văn thiếu gia đó, vả lại gần đây chi tiêu rất hào phòng, rõ ràng là có người đã cho cô ta một số tiền lớn.”
Cung Tử Á nói chí chóe trong điện thoại rất lâu, Thẩm Hà kiên nhẫn nghe hết, rồi nói: “Vất vả rồi, quay về sẽ cho cậu thêm đùi gà.”
“Được, thêm hai đùi nhé.” Cung Tử Á trả lời giọng nghiêm túc.
Hai người nói xong liền cười phá lên thật to.
Nói điện thoại xong, Thẩm Hà liền mở email của mình ra, email của Cung Tử Á hiện lên, trên đó có đầy đủ tất cả thông tin.
Lần này đúng là có đủ cả thông tin lớn nhỏ!
Bao gồm cả thông tin chi tiêu trong ngân hàng và kỷ lục mua sắm của Tranh Tranh cũng được lọc ra.
Sau khi Thẩm Hà xem xong thông tin của Tranh Tranh, tiện tay đẩy máy tính cho Vu Tiểu Uyển: “Cũng may cậu đã đến đây một chuyến, Tranh Tranh này quả thật có chút vấn đề.”
Vu Tiểu Uyển nhận lấy máy tình và đọc lướt qua một lần, xem xong rồi, hai bên chân mày nhíu lại: “Nghiêm trọng thế à! Khó trách mẹ nuôi lại giận thế! Đi, tớ cùng cậu đi xem thử. Tớ cũng không yên tâm!”
Thẩm Mạch không kiềm được lên tiếng hỏi: “Chị, chị dâu, rốt cuộc là thế nào ạ?”
“Cô Tranh Tranh này có tật nói dối!” Thẩm Hà nắm chặt ly nước trong tay, cười vẻ lạnh lùng: “Hèn gì mẹ nuôi lại phản đối, nếu cô gái này thành thật một chút, có thể sẽ không đến nổi này. Rõ ràng là tốt nghiệp trung học nghề, mà nói mình du học tốt nghiệp bên nước Anh. Rõ ràng năm nay hai mươi tuổi, lại nói mình mới mười tám tuổi. Điều khiến người ta không thể chấp nhận được nhất chính là cô ta dám lấy tiền của Gian Thanh đi mua đồ hàng hiệu. Văn gia đâu thể trở thành mỏ vàng để cô ta đến khai thác miễn phí chứ.”
Vu Tiểu Uyển xem xong vẻ mặt cũng rất bực xúc: “Phải đó, Gian Thanh nghĩ gì trong đầu vậy không biết? Vì một người phụ nữ thế này, mà đi hủy bỏ buổi tiệc sinh nhật của mình à? Không được, tớ cũng phải đi xem thử.”
Thẩm Mạch ngạc nhiên há hốc mồm miệng: “Không phải chứ? Sao có thể được? Cô gái đó nhìn cũng được làm mà.”
Thẩm Hà cười lạnh lùng: “Đây chính là điểm đáng sợ đấy! Đừng thấy Sử Hiểu Yến trang điểm dày dặn, vẻ mặt ăn chơi sa đọa vậy chứ, nhưng nói đến tình cảm, vẫn nghiêm túc hơn Tranh Tranh này nhiều. Tiểu Uyển, chúng ta suy nghĩ cách đi.”
Vu Tiểu Uyển đưa tay lên nhìn đồng hồ rồi nói: “Đúng lúc chiều nay cậu cũng không có việc gì, chúng ta cùng qua đó xem thử đi.”
“Được, phải rồi, kêu anh Joel và anh Tư Nhiên đi chung đi.” Thẩm Hà nói: “Chúng ta lần lượt làm việc với nó, nhất định phải để cho thằng nhóc này nhìn rõ người phụ nữ đó!”
Vu Tiểu Uyển gật đầu, lập tức đứng dậy đi liên hệ Joel và Tư Nhiên.
Lúc này, Joel và Tư Nhiên nhận được tin, vừa định qua tìm Thẩm Hà thì hai bên đã chạm mặt nhau.
Sau đó năm người không hề có chút do dự, trực tiếp đi đến địa chỉ mà Thẩm Mạch đã cung cấp, và tìm đến tận nơi.
Đến sảnh khách sạn, Thẩm Hà nói thẳng ra thân phận của mình, sau đó lễ tân khách sạn đã ngoan ngoãn đưa chìa khóa phòng cho Thẩm Hà.
Thẩm Hà đằng đằng sát khí dẫn theo cả nhóm, đi thẳng đến phòng của Gian Thanh!
Cô muốn xem thử, em trai ngoan của mình đã biến thành người thế nào rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK