Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

20846
“Vậy hoàng tử Joel, trong tương lai cậu sẽ đến Việt Nam à?” Thầy Shin không nhịn được hỏi tiếp.
“Tại sao không chứ?” Đôi mắt màu xanh lam của Hoàng tử Joel rất nghiêm túc: “Đất nước đó có gì mà không tốt? Dù sao con cũng có anh trai kế thừa gia tộc rồi, con là con thứ hai, con chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được. Gia tộc, không cần một người bệnh tật đi kế thừa đâu.”
Thầy Shin bất thất lình không biết nói gì.
Cậu ấy chỉ mới sáu tuổi, mà đã nhìn thấu được bao nhiêu là chuyện.
Trưởng thành trước tuổi, có thật sự tốt không?
Thật ra tuy hoàng tử Joel không thể kế thừa gia tộc như anh trai, cũng có thể kế thừa sản nghiệp của gia tộc mà!
Vả lại, cậu chỉ là không được ưu tiên làm người thừa kế chứ đâu phải không có quyền thừa kế!
Thật không biết trong gia tộc này đã xảy ra chuyện gì, mà khiến cho hoàng tử còn nhỏ thế đã đối mặt với bao sóng gió.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu học đi.” Mắt Joel sụp xuống, hàng lông mi dài đã che mất cặp mắt màu xanh lam của cậu, làn da thì trắng xóa, nhìn vào trông cậu đẹp như một thiên thần vậy.
Đợi tình trạng sức khỏe của Thẩm lão phu nhân ổn định lại, Thẩm Thất mới đưa các con quay về thành phố Vinh.
Dù sao, trong nhà cũng còn một đống việc cần phải xử lý.
Quả nhiên, Thẩm Thất vừa về đến công ty, Mạc Thu đã ôm một đống giấy tờ qua tìm cô: “Thẩm tổng của tôi, cô có thể đừng hở một chút là bỏ bê công việc không! Dù sao cô cũng là tổng tài! Tôi chỉ là thư ký của cô, cô đừng có cái gì cũng giao hết cho tôi quyết định được không?”
Thẩm Thất liền cười hí hửng: “A a a, bị chị ba phàn nàn rồi!”
Gương mặt Mạc Thu đỏ lên: “Đừng đùa nữa! Tôi với anh ấy chưa kết hôn mà! Thêm nữa, cho dù kết hôn rồi, cô vẫn là cấp trên của tôi mà!”
Thẩm Thất tiếp tục cười và chọc ghẹo cô ấy: “Vậy rốt cuộc cô với anh ba tôi thế nào rồi?”
Mạc Thu đẩy mắt kính lên, nói giọng buồn bả: “Còn có thể thế nào nữa? Dạo trước anh ấy bận cỡ nào, cô cũng biết mà. Anh ấy còn chả có thời gian về nhà, nghe nói đang có buổi tập huấn lớn một năm một lần, anh ấy là chỉ huy quân sự, làm sao mà rãnh rỗi được chứ?”
Thẩm Thất gật đầu: “Vậy cũng phải. Nhưng trong suốt thời gian đó anh ấy không liên lạc với cô à?”
“Cũng không hẳn. Có lúc anh ấy cũng gọi cho tôi, nhưng chỉ trong một lúc thôi, có khi đang nói chuyện điện thoại mà có người đến thông báo anh ấy đi họp.” Mạc Thu buồn bã nói: “Anh ấy còn bận hơn tôi.”
“Thôi được rồi, cũng chỉ bận một thời gian ngắn thôi mà, bận xong rồi sẽ ổn thôi!” Thẩm Thất an ủi cô: “Đúng lúc cô có thời gian rãnh thì tranh thủ giúp tôi giải quyết công việc đi!”
Mạc Thu nghiến răng: “Tổng tài của tôi ơi, chuyện này tôi không giúp được cô đâu! Thư mời này nói rõ phải do đích thân tổng tài s.a đi tham dự đó!”
Thẩm Thất nhận lấy thư mời, đọc thật kỹ, nói: “À, nếu là thư mời của nhà họ Triệu thì đích thực tôi phải đi rồi!”
Thư mời do Triệu Văn Văn gửi đến, vả lại sự kiện được mời đi tham dự là một sự kiên long trọng.
Sự kiện này không phải gì khác mà chính là buổi trình diễn cuối cùng của Triệu Văn Văn trước khi cô tạm biệt sân khấu.
Trình diễn buổi thời trang này xong, Triệu Văn Văn thật sự phải tạm biệt sân khấu t.
Sự kiện quan trọng như thế, làm sao Thẩm Thất có thể vắng mặt được chứ.
“Tôi biết rồi, sự kiện này diễn ra khi nào? Ôi, trời ơi, là hôm nay á!” Thẩm Thất thốt lên vẻ ngạc nhiên: “Tôi phải chuẩn bị ngay, lễ phục của tôi đây?”
“Đã chuẩn bị sẵn rồi, để hết trong tủ quần áo đấy.” Mạc Thu ngán ngẩm lắc đầu nói: “Tổng tài của tôi ơi, cô phải tranh thủ thời gian nhé! Chỉ còn hai tiếng nữa là sự kiện bắt đầu rồi! Nếu đến trễ quá sẽ bất lịch sự lắm đó!”
“Biết rồi biết rồi!” Thẩm Thất vừa chạy vừa la to lên: “Đừng hối tôi! Chuẩn bị xe đi, tôi sẽ xuống liền!”
Vẻ mặt Mạc Thu ngán ngẩm, sau đó liền gọi ngay cho số điện thoại của trợ lý Triệu Văn Văn: “Chào cô, tôi là Mạc Thu thư ký hành chính của công ty TNHH hình tượng cao cấp s.a, tổng tài của chúng tôi sẽ có mặt đúng giờ tại sự kiện biểu diễn thời trang ngày hôm nay.
Gác máy xong, Mạc Thu ngán ngẩm lắc đầu, đi vào trong giúp đỡ cho Thẩm Thất.
Tổng tài của mình thì mình phải thương thôi!
Thẩm Thất chuẩn bị xong, lái xe thật nhanh để đến kịp buổi trình diễn.
Cô ấy đã đến nơi sát giờ bắt đầu buổi trình diễn, nếu trễ mười phút nữa thì đúng là mất mặt.
Thẩm Thất đi theo lời hướng dẫn và tìm được chỗ của mình.
Vừa ngồi xuống, Thẩm Thất liền phát hiện Phùng Mạn Luân cũng đến.
“Sư Huynh? Lâu quá không gặp!” Thẩm Thất vui vẻ chào hỏi Phùng Mạn Luân.
Phùng Mạn Luân nhìn cô, một hồi lâu mới trả lời: “Đúng là lâu rồi không gặp. Dạo này em vẫn khỏe chứ?”
Thẩm Thất vén tóc, nói: “Vẫn khỏe, khá bận rộn với công việc.”
“Bận rộn tốt mà.” Phùng Mạn Luân nhìn xuống, nói: “Nghe nói bà ngoại em bệnh, anh không giúp được gì, quả thật cảm thấy có lỗi quá.”
Thẩm Thất liền nói: “Không có đâu! Sư Huynh, anh đừng suy nghĩ nhiều quá. Bây giờ bà ngoại khỏe rồi, còn khỏe hơn bình thường nữa đó. À phải, sao Văn Văn đột nhiên lại làm buổi trình diễn này? Và sao cô ấy giải nghệ một cách dứt khoát thế?”
“Thật ra, trước kia cô ấy cũng đã gần như giải nghệ rồi. Mấy ngày trước, cứ có người đến tìm cô ấy giúp đỡ đi diễn, cô ấy nể mặt nên đã giúp vài lần. Người khác nghĩ cô ấy lại tái xuất, nên nhiều người đã hẹn gặp nhờ cô ấy giúp. Cô ấy không biết phải từ chối sao, nên mới công khai tuyên bố diễn luôn một lần cuối cùng này rồi sau đó giải nghệ.” Phùng Mạn Luân mỉm cười nói: “Tất nhiên anh ủng hộ cô ấy rồi. Thiếu phu nhân của nhà họ Phùng mà, đâu cần cô ấy đi diễn kiếm tiền.”
Thẩm Thất vẻ mặt tiếc nuối: “Dù sao Văn Văn cũng là hoàng hậu sân khấu t, giải nghệ sớm thế, thật là đáng tiếc. Nhưng, nếu cô ấy đã chọn, em cũng sẽ tôn trọng cô ấy. Nói thế nào thì cuộc sống của mỗi người cũng khác nhau mà.”
Hàn Tắc Phương ngồi sau hai dãy, cứ nhìn chằm chằm vào Thẩm Thất.
Ánh mắt anh ta đầy gian sảo, và âm thầm nở một nụ cười.
Thẩm Thất, tôi đã bày binh bố trận rồi, để xem cô thoát bằng cách nào?
Buổi trình diễn bắt đầu, thương hiệu được trình diễn hôm nay là thương hiệu hàng đầu quốc tế, cho nên người đến xem cũng rất đông.
Thương hiệu này rất ít khi được trình diễn trong nước, lần này quyết định trình diễn trong nước cũng là vì nể mặt hoàng hậu sân khấu t Triệu Văn Văn giải nghệ.
Vì thế, người đến ủng hộ đa phần là người hâm mộ trung thành của thương hiệu này.
Ngày xưa Thẩm Thất cũng thích thương hiệu này lắm, vì phong cách của nó rất đẹp, có thể mặc đi nhiều loại hình sự kiện khác nhau.
Cho nên, Thẩm Thất rất tập trung xem, rồi còn học hỏi thêm một số yếu tố thời thượng của đối phương.
Phùng Mạn Luân yên lặng trong suốt buổi diễn, chỉ thỉnh thoảng quay qua nhìn Thẩm Thất.
Khi Triệu Văn Văn xuất hiện cuối cùng để kết thúc buổi diễn, cả khán đài đều đứng lên vỗ tay cho Triệu Văn Văn.
Khí chất của hoàng hậu sân khấu t, đúng là rất khác biệt.
Cô vừa xuất hiện, không khí đã trở nên rất đặc biệt.
Bộ đồ đó, dưới sự diễn xuất của cô, tính thời thượng cao quý của nó đã được tăng lên đến mấy lần.
Triệu Văn Văn nhìn thấy Thẩm Thất, liền vui vẻ giơ tay phải lên chào Thẩm Thất.
Máy quay chuyển qua hướng Thẩm Thất, cả khán phòng đã thật kinh ngạc.
Tổng tài phu nhân của tập đoàn Hạ Thị, và cũng là tổng tài của công ty TNHH hình tượng cao cấp s.a.
Thân phận này, phải nói là đỉnh hơn cả đỉnh.
Cho nên không khí của sự kiện một lần nữa trở nên thật sôi nổi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK