Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201206


Lúc này chương trình đếm ngược của “đêm xuân” được chiếu lên màn ảnh rộng.



Bánh trưng, bánh tét được xếp đầy trong nồi, đang sôi sùng sục. Trên tay mỗi người đều cầm một chiếc bát nhỏ đứng chờ bên cạnh.



Các món ăn nóng hổi đều được bày trên bàn.



Có đầy đủ các món ăn từ khắp nơi của Việt Nam, bất kể bạn thích ăn mặn hay cay, chua hay ngọt hay chỉ cần những món thanh đạm cũng đều có.



Mọi người không phân biệt tuổi tác hay cấp bậc đều cùng nhau ngồi xuống nâng chén chúc mừng.



Ở đây Hạ Quốc Tường là người lớn tuổi nhất cũng là người có địa vị cao nhất. Ông cầm chén rượu đứng dậy nói vài câu mở đầu, đặc biệt là Vu Tiểu Uyển ở phía sau cũng lên tiếng tán thành, khiến cho cả quảng trường vang lên hàng loạt tiếng vỗ tay.



Mọi người thỏa thích ăn uống no say, vui vẻ tận hưởng.



Mỗi người đều cầm trên tay một ly rượu đi khắp nơi nói chuyện uống rượu với mọi người.



Đã rất lâu rồi họ mới được thoải mái như vậy.



Một tháng nay, hầu như ngày nào thời gian của họ cũng căng như dây đàn, lúc nào chỉ sợ làm sai chỗ nào đó rồi dẫn đến kết quả không mong muốn.



Vì vậy, đột nhiên lại có thời gian thư dãn nên mọi người đều sẽ cố gắng chơi hết mình.



Lúc này, chương trình đếm ngược của “Đêm xuân” sắp bắt đầu, mọi người cùng nhau vỗ tay, chờ đợi Gala đón xuân chính thức bắt đầu.



Gala xuân năm nay vẫn có hơi thở tràn đầy sức sống như các năm trước.



Mặc dù mười mấy năm qua đi “Đêm xuân” cũng không còn thú vị như trước nhưng vẫn khiến nhiều người phải mong chờ, như thể nó là trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu vậy.



Cho dù bạn không ăn nhưng nhất định cũng phải làm.



Vì nếu không làm thì bạn sẽ bạn cảm thấy tết này không được chọn vẹn.



Đứng trên sân khấu là người dẫn chương xinh đẹp với giọng nói truyền cảm đang nói theo kịch bản. Vài diễn viên đang rất hot cũng lên sân khấu biểu diễn. Các nghệ sĩ gạo cội lâu rồi khán giả không nhìn thấy cũng lên sân khấu góp vui vài tiết mục. Hơn nữa chương trình cũng đan xen nói về vài chủ đề xã hội bây giờ. Sau đó lại được những nghe thấy các ca khúc kinh điển rồi có vài vị khách mời lên nói lời chúc mừng năm mới. Chỉ vậy thôi, tết năm nay cũng được xem là đầy đủ rồi.



Cho dù không thể ở cùng người nhà, cùng bạn bè trải qua thời khắc thiêng liêng này thì đây vẫn được coi là một cái tết đầy mới mẻ.



Có thể, qua vài năm nữa thậm chí là vài thập niên nữa, khi nhớ về cái tết này ai nấy đều sẽ mỉm cười hạnh phúc.



Vu Tiểu Uyển nắm lấy tay Thẩm Hà, Thẩm Hà lại kéo tay hoàng tử Joel.



Ba người cùng nhau đắm chìm trong những lời bài hát rồi lại vui vẻ nhìn nhau cười nói, khoảnh khắc này thật ngọt ngào và cũng thật bình yên.



Sau ba vòng rượu, có người nhìn xung quang toàn trường rồi lên tiếng hỏi: “Ồ, mọi người có nhìn thấy Eddie đâu không? Sao tớ tìm mãi cũng không thấy cậu ta đâu?”



Mọi người cũng đưa mắt tìm kiếm bóng dáng Eddie, rồi rối rít lên tiếng: “Đúng vậy, cậu ấy đâu rồi? Vừa nãy vẫn ở đây mà, mới một lát đã không nhìn thấy đâu?”



“Tớ cũng không biết nữa.” Một người bạn lên tiếng: “Tôi vừa nhìn thấy anh ấy đi gọi điện thoại, cũng không biết là gọi cho ai. Ở trên hòn đảo này cậu ấy cũng không thể xảy ra chuyện gì đâu?”



“Ừm, chắc không xảy ra gì đâu.” Vài người bạn khác nói: “Tất cả hòn đảo này đều có cemara giám sát, hơn nữa mọi người đều biết đây là khu vực cấm nên không có việc gì cũng sẽ không bước vào. Hơn nữa Eddie cũng không phải đứa trẻ nên mọi người cũng không phải lo.”



“Ừm, có lẽ cậu ấy nhớ nhà thôi, chúng ta chờ thêm chút nữa xem sao, nếu cậu ấy không quay lại thì mới chia nhau đi tìm.” Lại có người nói: “Nhỡ cậu ấy đang gọi điện thoại về cho gia đình mà chúng ta lại tự nhiên đi tới thì có vẻ không hay lắm đâu.”



Những người khác đều gật đầu đồng ý.



Nhưng tại thời điểm này Eddiel lại đang ở cùng với Gia Cát Du Du.



Gia Cát Du Du đã bỏ thuốc vào trong chén rượu vào đưa cho Eddie uống.



Không quá nửa giờ Eddie cảm thấy cơ thể không thỏa mái.



Gia Cát Du Du liền giả bộ đưa Eddie về nghỉ ngơi. Eddie cũng không suy nghĩ gì nhiều liền đồng ý rời đi cùng cô.



Vừa vào đến phòng, thuốc trong người Eddie chợt phát tác.



Trong lúc mơ hồ cậu nhìn Gia Cát Du Du thành Thẩm Hà sau đó liền đi tới ôm chặt lấy cô ta, xoay người ngã xuống giường.



Sau một hồi lăn lộn, Eddie mê man chìm vào giấc ngủ.



Gia Cát Du Du đắp lại chăn cho mình rồi nằm ở bên cạnh hắn. Cô cầm di động chụp vài bức ảnh cô và Eddie nằm trên giường.



Chụp xong cô bèn giấu điện thoại đi, trên khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý.



Thật ra cô cũng không muốn làm chuyện này.



Nhưng cô chẳng còn cách nào khác.



Tháng trước có một tên trọc phú đến tìm cô nhưng hai người cũng không làm gì cả.



Gần đây, cô đột nhiên nhớ ra dì cả của mình lâu rồi vẫn chưa tới. Sau đó, mấy ngày gần đây cô lại cảm thấy buồn nôn và bị ói, cô liền nghĩ ngay đến chuyện không tốt.



Cô lập tức đi tìm que thử thai.



May mắn thay, cô luôn mang theo que thử thai bên mình phòng trường hợp dùng đến. Nhưng kết quả phải dùng đến thật.



Lúc nhìn thấy que thử thai hiện lên hai vạch, trong đầu cô chỉ nghĩ đến mỗi một câu: “Tiêu rồi, tiêu rồi, tất cả tiêu thật rồi!”



Nếu để nhà trường biết cô có con với một người đàn ông đã kết hôn, trường học nhất định sẽ đuổi học cô!



Cô tuyệt đối sẽ không để việc đó xảy ra.



Vì vậy bây giờ cô cần một người đàn ông có thể chống lưng cho cô.



Cô đã cân nhắc rất kỹ một lượt tất cả những người mình quen biết và cảm thấy chỉ có Eddie là người phù hợp nhất có thể bảo vệ cho cô.



Trong đầu cô cũng từng nghĩ đến Thẩm Duệ, nhưng Thẩm Duệ là người thông minh nên không dễ bị lừa.



Thời gian cũng không còn nhiều do vậy chỉ có thể chọn người dễ dàng ra tay.



Vậy nên cô phải cân nhắc thật kỹ lưỡng.



Sở dĩ Eddie trở thành mục tiêu của Gia Cát Du Du cũng vì lý do rất đơn giản.



Thứ nhất, Eddie là con trai thứ ba trong gia tộc, mặc dù sẽ không được kế thừa sản nghiệp của gia đình thế nhưng cậu ta cũng không bao giờ thiếu tiền. Cả đời này nhất định cũng không cần lo lắng về vấn đề cơm áo gạo tiền.



Thứ hai, Eddie là người rất đơn thuần và tương đối ngu ngốc. Thời gian ở trong nước cậu ta được người khác nuông chiều, các cô gái bên cạnh cậu ta đều chỉ biết nịnh hót. Sau khi vào học viện không có ai cưng chìu cậu ta nữa nên hết lần này đến lần khác đi tìm và theo đuổi Thẩm Hà. Con người cậu chỉ cần chịu nhiều kích lớn, tự nhiên tâm lý sẽ không minh mẫn nữa, do vậy chính là người dễ ra tay nhất.



Thứ ba, ở trong nước, khi một sự việc bị đưa ra ánh sáng thì sẽ rất nhục nhã. Nhưng nếu ở cạnh Eddie thì khi đứa bé bị bại lộ, dù thế nào cũng hiên ngang sống ở trong nhà cao cửa rộng, người dân trong nước cũng cũng chẳng thể biết. Cho nên việc này sẽ không mất mặt nữa.



Tóm lại với tất cả các lí do trên, cuối cùng Gia Cát Du Du cũng lựa chọn Eddie để ra tay.



Đợi đến khi thuốc trong người Eddie hết tác dụng, cô sẽ ngồi dậy, sau đó cầm lấy điện thoại ôm chăn khóc thật lớn là được.



Eddie vừa mới tỉnh dậy đã nhìn thấy Gia Cát Du Du đang khỏa thân nằm ngay bên cạnh, đầu hắn như sắp nổ tung.



Gia Cát nhìn thấy Eddie đã tỉnh lại liền bật khóc thảm thiết rồi lên tiếng: “Tại sao cậu lại có thể cầm thú đến như vậy chứ? Tớ nghĩ người cậu khó chịu nên mới giúp cậu về nghỉ ngơi, vậy mà cậu lại làm ra những chuyện cầm thù với tớ, tớ không thiết sống nữa, tớ..”



Đầu óc Eddie rất mơ hồ, theo bản năng lên tiếng: “Cô vừa mới nói gì? Tôi và cô đã xảy ra chuyện kia?”



“Cậu lại còn muốn chối cãi sao? Gia Cát đột nhiên buông lỏng tay xuống, vẻ mặt hờn tủi nhìn Eddie nói: “Tớ lại còn có thể lừa cậu sao? Cậu thử nghĩ xem, chuyện này có ai lại đem ra nói đùa không? Thôi bỏ đi, tớ cũng nhìn ra rồi, cậu hỏi như vậy là không muốn thừa nhận việc mình làm đúng không. Tớ cũng chẳng còn gì để nói nữa. Cùng lắm thì tớ bị trường học đuổi đi thôi! Xảy ra chuyện này tớ cũng không thiết sống nữa, hãy để tớ chết đi cho xong!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK