Hạ Diệp Chi đem tay của mình đặt vào trong tay Mạc Đình Kiên: “Không phải chỉ nói ngoài miệng là được, còn phải nhớ ở trong lòng.”
Mạc Đình Kiên biết Hạ Diệp Chi đang lo lắng, dịu dàng nói: “Anh biết rồi.”
Lúc này sắc mặt Hạ Diệp Chi mới buông lỏng mấy phần.
Sau khi thư giãn một chút, cô liền nghĩ tới chuyện khác.
“Sao đột nhiên phải dậy sớm chạy bộ vậy?”
Mạc Đình Kiên lái xe mắt nhìn thẳng, giọng nói nghe vô cùng tùy ý: “Chính là muốn rèn luyện một chút.”
Hạ Diệp Chi nghiêng đầu nghiêm túc nhìn anh: “Chỉ như vậy thôi sao?”
“Ừm.” Giọng nói của Mạc Đình Kiên đã khôi phục vẻ lạnh lùng như ngày thường.
Hạ Diệp Chi nín cười, không chút do dự vạch trần anh: “Chẳng lẽ không phải bởi vì tối hôm qua em nói anh hơi mập à?”
Mạc Đình Kiên cười nhạo, giọng nói muốn bao nhiêu khinh thường liền có bấy nhiêu: “Làm sao có thể chứ!”
Mạnh miệng!
Hạ Diệp Chi mỉm cười, khéo hiểu lòng người nói: “Vậy là tốt rồi, buổi sáng lạnh như thế này cũng không cần chạy bộ, mập cùng lắm thì hơi khó coi một chút, đổi quần áo size lớn hơn là được, cũng không phải không mua nổi, đúng không?”
Mạc Đình Kiên trầm mặc không để ý tới cô.
Hạ Diệp Chi biết, nếu tiếp tục đùa giỡn thì anh sẽ tức giận, liền nghiêm mặt nói: “Em chỉ tiện miệng nói như vậy thôi anh căng thẳng cái gì chứ, còn nữa, anh bây giờ không hề béo chút nào, cho dù có mập cũng là một chàng béo đẹp trai, em cũng sẽ không ghét bỏ anh đâu, giá tiền quần áo size lớn và size nhỏ, giá tiền…”
Mạc Đình Kiên đen mặt, khi nghe cô nói đến size quần áo lại càng thêm quyết tâm kiên trì giữ dáng người.
Đêm đó, anh liền tới phòng thể hình ở nhà tập luyện hai giờ.
Hạ Diệp Chi cũng đi theo anh cùng nhau tập luyện, nhưng thể lực của cô và anh quá chênh lệch, chưa luyện được bao lâu cô đã phải ngồi sang một bên nghỉ ngơi rồi.
Cô nhìn chằm chằm Mạc Đình Kiên một lúc, vừa lấy điện thoại di động ra liền nhận được tin nhắn zalo Tần Thủy San gửi tới.
“Ngày mai «Mất Thành 2» sẽ được phát sóng, nhớ cập nhật thông tin lên Facebook một chút.”
Tần Thủy San cũng không nói nói vòng vo liền trực tiếp nói vào vấn đề chính.
Hạ Diệp Chi trả lời lại: “Được.”
Thật ra cô cũng nhớ rất kỹ «Mất Thành2 » là ngày mai phát sóng.
Tần Thủy San đại khái cảm thấy không yên tâm, cho nên cố ý nhắn tin tới nhắc nhở cô một chút, chuyện này khiến Hạ Diệp Chi có chút xấu hổ.
Cô mở Facebook ra, đăng nhập vào tài khoản của mình.
Mỗi lần cô đăng nhập Facebook đều sẽ có rất nhiều tin nhắn và thông báo hiện lên, chờ điện thoại khôi phục lại bình thương cô mới đi đăng bài.
Trước đó cô cũng đã để ý qua fanpage của «Thành phố đã mất » nên trực tiếp qua trang chủ bên đó, tin tức mới nhất trên đầu fanpage Facebook chính là thông báo ngày mai phát sóng, cô trực tiếp chia sẻ tin này, còn viết thêm mấy chữ: Mong mọi người ủng hộ nhiều hơn.
Quản lý fanpage «Mất Thành» là người trước kia ở cùng đoàn làm phim nên cũng từng có tiếp xúc với Hạ Diệp Chi, sau khi thấy Hạ Diệp Chi chia sẻ về Facebook cá nhân liền tìm đến Facebook của Hạ Diệp Chi viết bình luận đầu tiên: “Biên kịch rất lớn.”
Hạ Diệp Chi trả lờicô ấy bằng một khuôn mặt tươi cười.
Không biết Mạc Đình Kiên đi đến bên cạnh cô từ lúc nào: “Ngày mai phát sóng rồi sao?”
“Ừm.” Ánh mắt Hạ Diệp Chi vẫn đang dán trên màn hình điện thoại di động, tiếp tục lướt Facebook.
Bản thân Hạ Diệp Chi cũng có vài fan hâm mộ, trong lúc cô lướt Facebook thỉnh thoảng lại có thông báo hiện lên, cô cảm thấy có chút phiền liền tắt thông báo đi.
Lướt Facebook thật sự có thể gây nghiện, cô lướt hết Facebook của người này đến người khác để hóng chuyện tận đến lúc cô nhìn thấy một tin hot seach:
#Mạc thị tuyên truyền « Mất Thành 2»#
Cái quỷ gì vậy?
Hóng chuyện lại hóng được chuyện của chính mình?
Hạ Diệp Chi quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình.
Mạc Đình Kiên cảm nhận được ánh mắt của Hạ Diệp Chi liền quay đầu lại nhìn cô: “Sao vậy?”