Tiêu đề giản đơn mà trực tiếp:《Giải thích về việc truyền thông Thịnh Hải khắc nghiệt với ngài Trần Tuấn Tú 》.
“Thịnh Hải thành lập mười năm, đây là lần đầu tiên tôi nói với mọi người, tôi là người sáng lập truyền thông Thịnh Hải: XN, bởi vì phần lớn thời gian công ty đều do Cố Tri Dân xử lý, cho nên mọi người có thể không biết tôi. Trong mười năm, Thịnh Hải trải qua gian khổ tăm tối, cũng đã từng rơi xuống vực, tôi rất biết ơn sự mong đợi và sự quan tâm của mọi người trên con đường phát triển. Về chuyện ngài Trần Tuấn Tú lần này…”
“Ngài Trần Tuấn Tú là người nghệ sỹ đầu tiên ký hợp đồng với Thịnh Hải, lúc anh ấy ra mắt, tuổi nghề bằng Thịnh Hải, chuyện Thịnh Hải trải qua, anh ấy cũng trải qua cùng tôi…”
“Chúng ta đãng từng cùng đi qua mười năm gian khổ, vừa là thầy vừa là bạn, chuyện xấu lần này, là thất trách của tôi, mới khiến sóng gió ập tới với anh ấy, rơi vào vòng xoáy dư luận…”
Đây là một bài facebook dài, chữ bị cắt, chỉ chữ không đề cập tới truyền thông Thịnh Hải bị đào mới bí mật mới được xuất hiện.
Thực ra một người bình thường chân thành, quan tâm nhất cũng chỉ là thái độ công ty đối với Trần Tuấn Tú, cũng sẽ không buồn chán không biết gì đi đào bới bí mật công ty.
Hơn nữa còn là chút hư ảo, không có căn cứ bịa đặt tạo ra bí mật.
Hạ Diệp Chi xem xong cả bài facebook dài, có chút bị lây nhiễm bởi nội dung bên trong.
Cô dựa vào ghế, chậm rãi nhìn bình luận phía dưới.
“Trần ảnh đế chớp mắt đã ra mắt mười năm rồi…”
“Cái này xem ra XN thực sự là người sáng lập Thịnh Hải, giám đốc Cố cũng chia sẻ bài facebook rồi, rất nhiều trang thông tin khác cũng chia sẻ rồi.”
“Thực ra tôi không tin giám đốc Cố có thể viết ra bài này.”
“Chỉ có một mình tôi cảm thấy có chút rơi nước mắt sao? Cảm giác XN và Trần ảnh đế có quan hệ chắc chắn rất tốt…”
“Rơi nước mắt hu hu hu…”
“Rơi nước mắt +1.”
Những câu chữ trong bài facebook này đều ra sự chân thành, trong đó còn viết một vài chuyện gây dựng sự nghiệp lúc đầu, có chút cảm động.
Hạ Diệp Chi nhấp vào bên trong nick facebook XN kia, phát hiện chỉ có bài facebook dài này, nhìn ra được là một nick mới.
Mà bài facebook này, thời gian đăng là năm giờ, đến bây giờ cũng chỉ mới hơn một tiếng mà thôi, lượt chia sẻ đã hơn mười nghìn rồi, người hâm mộ cũng đã được bảy mười tám nghìn rồi.
Sáu giờ, đi làm đi học đều có thời gian lướt facebook, Hạ Diệp Chi làm mới một chút, liền có thể thấy số người hâm mộ XN đang tăng, bình luận và lượt chia sẻ cũng đang tăng.
Hạ Diệp Chi nhớ đến lúc trước Mạc Đình Kiên liên tục viết gì đó, không nhịn được đi vào phòng khách tìm Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên ngồi trên ghế sôfa trong phòng khách, tay cầm điện thoại di động đang nhìn cái gì đó.
Lúc đến gần, Hạ Diệp Chi phát hiện Mạc Đình Kiên đang xem facebook.
Hạ Diệp Chi ngồi xuống bên cạnh anh, trực tiếp hỏi: “XN là anh?”
“Ừm.” Mạc Đình Kiên thản nhiên lên tiếng.
Hạ Diệp Chi đang muốn nói cái gì đó, Cố Tri Dân liền gọi đến.
Lúc này Cố Tri Dân gọi đến, nhất định là nói chuyện facebook.
Hạ Diệp Chi co chân ngồi lên ghế sofa, tiếp tục lướt facebook, kết quả là bên trong chủ đề lướt ra một cái facebook La Doanh.
La Doanh là nick có tích xanh, hơn nữa cô ta có chút nổi tiếng, khi facebook chia sẻ ra, chủ đề xếp ngay phần đầu trang.
“Tôi ở Thịnh Hải một năm, chưa bao giờ biết truyền thông Thịnh Hải còn có một người sáng lập XN gì đó, chẳng qua là trò lừa bịp lừa gạt dân chúng mà thôi, một đám người lại vẫn cảm động đến tin, IQ thực sự đáng lo ngại. Hơn nữa, cho là muốn thức tỉnh những em nữ sinh muốn vào Thịnh Hải, lãnh đạo cao cấp Thịnh Hải cùng một vài minh tinh nữ quan hệ rất thân mật…”
Cô ta nói những lời cuối cùng này, chính là đang kín đáo nói quy tắc ngầm của nữ minh tinh.
La Doanh này thực sự là chỗ nào cũng nhúng tay vào, chuyện gì cũng không muốn ôm một chân.
Cũng may bình luận sau đó đều là đang mắng cô ta.
“Diễn viên tuyến phụ như cô cũng quản thật là rộng.”
“Không tin người nhà tổng giám đốc Cố nói, lẽ nào tin cô một kẻ XX bò trên giường?”
Đương nhiên La Doanh có thể bị chìm xuống vào trong các bình luận hỗn loạn này, cũng còn một nhóm não tàn không sợ chết trung thành.
“Chửi Doanh Doanh của chúng ta đều là rác rưởi!”
“Doanh Doanh, mau nói là minh tinh nào đi, thật muốn biết…”
Bên kia Mạc Đình Kiên đã nghe điện thoại xong, Hạ Diệp Chi vội vàng cầm điện thoại đưa qua, để Mạc Đình Kiên xem facebook.
Lúc Mạc Đình Kiên nhìn nội dung, sắc mặt trở nên có chút nghiêm túc.
“Làm sao vậy?” Hạ Diệp Chi thực ra cũng không them để ý đến loại hành vi này của La Doanh, nghĩ không đến mức khiến Mạc Đình Kiên bày thế trận chờ quân địch như thế.
Mạc Đình Kiên mím môi, gọi điện thoại cho Cố Tri Dân, lúc nghe điện thoại, vẻ nghiêm túc trên mặt anh biến mất, giọng nói nghe trái lại có chút nhìn có chút hả hê: “Chuyện tiếp theo, bản thân cậu gây ra, tự mình dọn chiến trường đi.”
Bài facebook dài kia của Mạc Đình Kiên, có thể nói là giúp đỡ đúng lúc, PR rất đúng chỗ, tình hình trên web đã sửa lại toàn bộ, sau này xử lý đơn giản một chút là được, coi như là vẽ một cái kết viên mãn.
Cố Tri Dân rất vui mừng, liền bị Mạc Đình Kiên dọa những lời này:”Lại xảy ra chuyện gì?”
Anh ta nghĩ, thần kinh căng còn như vậy sớm cũng sẽ đứt, anh sớm muộn cũng sẽ chết sớm.
“Tự mình để ý.” Mạc Đình Kiên nói nhẹ một câu như vậy, liền cúp điện thoại.
Hạ Diệp Chi đối với lời của anh cũng rất tò mò: “Cố Tri Dân anh ta gây chuyện gì vậy?”
Mạc Đình Kiên cũng không nói thêm nữa, thu điện thoại của cô::”Nên nghỉ ngơi rồi.”
“Mới sáu giờ!”
“Xong chuyện sớm rồi đi ngủ sớm một chút.”
Làm chuyện gì?
Mạc Đình Kiên không cho cô cơ hội suy nghĩ, liền ôm cả người cô lên, liền đi lên tầng.
Hạ Diệp Chi theo bản năng ôm chặt cổ Mạc Đình Kiên, lướt qua bờ vai anh thấy thím Hồ đang nhìn về phía hai bọn họ.
Trong mắt mang theo một chút kinh ngạc, một chút ý cười hiền hậu. . .
Mặt Hạ Diệp Chi vừa đỏ vừa đen, đen lại xanh, vừa đến phòng liền đánh một cái vào ngực Mạc Đình Kiên:”Trong nhà còn có người, anh chú ý một chút đi!”
Mạc Đình Kiên bắt được tay cô, cúi đầu hôn cô, trong miệng mơ hồ không rõ nói: “Đã rất chú ý rồi.”
Hạ Diệp Chi nói không lại anh, cuối cùng chỉ có thể bị Mạc Đình Kiên lăn qua lăn lại. . .
Nói ngủ sớm, kết quả cuối cùng vẫn là đến mười một mười hai giờ mới ngủ.
…
Hạ Diệp Chi vẫn nhớ chuyện ngày hôm qua, sáng sớm tỉnh dậy, liền lấy điện thoại di động muốn lên facebook.
Kết quả tìm nửa ngày không tìm được, cô mới nhớ ra điện thoại di động của mình tối hôm qua lại bị Mạc Đình Kiên lấy đi.
Cô đẩy Mạc Đình Kiên một cái:”Điện thoại di động của em!”
Mạc Đình Kiên lim dim mắt, lúc tỉnh lúc không, đôi mắt đen như mực kia của anh cũng không dọa người như vậy, ngược lại cảm thấy ấm áp thêm vài phần.
Anh đưa tay lấy điện thoại di động của mình: “Dùng của anh trước đi.”
Hạ Diệp Chi lên facebook, liền thấy đủ loại tin chưa đọc 999+, cùng với đủ loại @.
Giọng của cô có chút chua xót: “Cậu chủ Mạc đúng là khác người, người hâm mộ nick facebook có thể tăng nhiều như vậy, thực sự là lợi hại.”
“Không dám nhận.” Mạc Đình Kiên đưa tay lại lần nữa ôm cô vào lòng, đầu tựa vào vai cô, giọng khàn nhỏ: “Có lợi hại hơn nữa cũng bị em đè ép…”
Hạ Diệp Chi bùng nổ: “Mạc Đình Kiên!