Thẩm Lệ không khách sáo, cũng không quan tâm đến giá cả, cô ấy gọi rất nhiều món mà hai người thích ăn.
Gọi món xong, Thẩm Lệ mới hỏi cô: “Tối qua, sau đó hai người các cậu như thế nào?”
Hạ Diệp Chi ngạc nhiên: “Sao cậu biết Mạc Đình Kiên đến tìm tớ?”
“Tớ còn không hiểu cậu sao, cậu vừa đi, ông chủ lớn liền đuổi theo, tớ chắc chắn anh ấy đi tìm cậu, khẳng định cậu ở bên ngoài chờ anh ấy.”
Thẩm Lệ nói xong, cô ấy cười giống như một tên trộm: “Cậu không biết đâu, cậu vừa đi, ông chủ lớn liền khen cậu xinh đẹp đó… Để tớ bắt chước dáng vẻ nói chuyện của anh ấy tối qua cho cậu nhìn.”
Thẩm Lệ hắng giọng, hơi buông tầm mắt xuống, làm ra vẻ lạnh lùng, bĩu môi nhìn sang một bên, ép giọng xuống, học theo giọng điệu của Mạc Đình Kiên: “Đó là vợ trước của tôi, cô ấy có đẹp không?”
Sau khi nói xong, chính bản thân Thẩm Lệ không nhịn được, bật cười: “Phụt, ha ha ha, lúc ấy, tớ nghe xong mấy lời này đã rất muốn cười, nhưng cái người tên Tô Miên kia cũng thật là giỏi, vậy mà cô ta không trở mặt ở ngay tại chỗ…”
Hạ Diệp Chi khẽ gật đầu: “Bạn của Mạc Cẩm Vân, dĩ nhiên không có ai là đơn giản.”
“Tớ cảm thấy có đôi khi ông chủ lớn rất ngầu.” Sau khi Thẩm Lệ nói xong, vẻ mặt lo lắng nói: “Có điều, tớ cảm thấy Tô Miên kia nhất định sẽ đi tìm ông chủ lớn, bát tự còn chưa có xem, đã làm ra vẻ chắc chắn nắm giữ phần thắng…”
“Ừ, tớ biết.” Hạ Diệp Chi thở dài: “Hai chúng ta thật vất vả mới cùng nhau ăn bữa cơm, đừng nói đến mấy chuyện nhàm chán này nữa.”
Tối hôm qua, cô và Mạc Đình Kiên diễn một vở kịch trước mặt Tô Miên và Mạc Cẩm Vân.
Có lẽ Mạc Cẩm Vân sẽ càng ghét cô hơn, hơn nữa cô ta nhất định sẽ nhanh chóng đẩy Tô Miên lên người Mạc Đình Kiên để thăm dò.
Thẩm Lệ do dự một lúc, cuối cùng cô ấy vẫn hỏi: “Có tin tức gì về Mạc Hạ không?”
Hạ Diệp Chi lắc đầu: “Không có.”
Thẩm Lệ thở dài một hơi: “Rốt cuộc là thù oán gì lại đi bắt có một đứa nhỏ như thế? Thật đúng là không bằng cầm thú.”
Mỗi lần nhắc đến chuyện này, Thẩm Lệ đều sẽ mắng chửi một lần.
Hạ Diệp Chi đang muốn nói gì đó, cô nhạy bén cảm giác được gì đó, cô quay đầu nhìn về phía sau lưng, phía sau rèm cửa có ánh sáng lóe lên.
Sắc mặt Hạ Diệp Chi căng thẳng, trầm giọng nói: “Có paparazzi.”
“Mẹ nó, tớ chưa có trang điểm.” Thẩm Lệ vội vàng cầm mũ lưỡi trai đội lên đầu, sau đó dùng tóc che khuất đi nửa gương mặt, cô ấy nhìn xung quanh hỏi: “Ở đâu thế?”
Hạ Diệp Chi chỉ về phía bên ngoài rèm cửa: “Vừa rồi họ ở bên đó, bây giờ thì tớ không biết.”
“Mẹ nó, thật đúng là đi đâu cũng gặp, tớ chỉ là một diễn viên hạng hai nhỏ bé, chụp tớ làm gì?” Vẻ mặt Thẩm Lệ rầu rĩ không vui.
Không phải cô ấy đã nói đi con đường thực lực sao?
Hạ Diệp Chi hắng giọng, lúng túng nói: “Có thể là người đó chụp ảnh tớ.”
Thẩm Lệ: “… Nhìn không ra, cậu cũng là người tự luyến như thế?”
Giọng điệu của Hạ Diệp Chi rất nghiêm túc: “Dù sao tớ đã trải qua nhiều lần trở thành hot search.”
Thẩm Lệ suy nghĩ một lúc, cô ấy cảm thấy rất có đạo lý: “Có lẽ người đó không chụp được tớ nhỉ?”
Trong ánh mắt mong chờ của Thẩm Lệ, Hạ Diệp Chi an ủi: “Khả năng là thế.”
Buổi chiều hôm đó, Hạ Diệp Chi phát hiện mình lại lên hot search.
#Vợ trước của cậu Mạc đi ăn cơm với bạn thân#
Đề tài này cũng có thể lên được hot search?
Chẳng lẽ cô chính là người có khả năng lên hot search trong truyền thuyết?
Chẳng qua, ở trước hot search còn có hai chữ “cậu Mạc”, chứng minh Hạ Diệp Chi không có khả năng lên hot search, mà bởi vì Mạc Đình Kiên, cho nên cô mới khiến cho người ta chú ý như thế.
Bởi vì đây là ảnh chụp lén, cho nên những bức ảnh này rất mờ, Thẩm Lệ ngồi ở đối diện cô, may mắn không bị chụp rõ.
“Thật ra tôi cảm thấy vợ trước của cậu Mạc rất xinh đẹp…”
“Cô ấy là biên kịch Diệp Chi kia sao? Nhan sắc của biên kịch này có thể đi làm ngôi sao được rồi.”
“Không ai cảm thấy người phụ nữ ngồi đối diện cô ấy khá quen sao? Hình như là một ngôi sao?”
“Chuyện này bình thường mà, bây giờ Hạ Diệp Chi cũng được coi như nửa người trong làng giải trí, cô ấy quen biết một, hai ngôi sao cũng không có gì lạ.”
“…”
Hạ Diệp Chi vừa mới đọc được mấy bình luận facebook liền nhận được điện thoại của Thẩm Lệ.
Trong điện thoại, Thẩm Lệ tức giận nói: “Những paparazzi đó vậy mà lại thật sự chụp ảnh cậu! Không ai nhận ra tớ! Bây giờ tớ có hơi nghi ngờ về cuộc sống này, nói gì đi chăng nữa, tớ cũng là diễn viên có chín triệu fan hâm mộ…”
Fan hâm mộ của Thẩm Lệ từ hơn tám triệu lên đến chín triệu người.
Hạ Diệp Chi cười nói :“Họ không nhận ra cậu mới là chuyện tốt.”
Cô lên hot search quá nhiều lần, cô đã quen với chuyện này.
Chẳng qua trên internet, bình luận của cư dân mạng về cô không quá tích cực, bây giờ sự nghiệp của Thẩm Lệ đang lên, nếu như bị cô kéo lên hot search, ngược lại sẽ hại Thẩm Lệ.
Ý tứ trong lời nói của Hạ Diệp Chi, Thẩm Lệ hiểu.
Thẩm Lệ tức giận nói: “Cậu thật nhàm chán, tớ không để ý đến việc này.”
“Tớ để ý.” Cuộc sống của cô đã rất rối loạn, cô hy vọng Thẩm Lệ có thể sống tốt.
…
Chuyện Hạ Diệp Chi lên hot search, Tần Thủy San dĩ nhiên cũng biết.
Cô ta gọi điện thoại chế giễu Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi mở facebook của mình ra xem, cô phát hiện lượt người theo dõi tài khoản của cô lại tăng lên.
Cô nghĩ đến trước đó Mạc Đình Kiên lấy thân phận “XN” người đứng phía sau sáng lập lên tập đoàn truyền thông Thịnh Hải để xuất hiện, lượt người theo dõi tài khoản của anh tăng nhanh như tên lửa.
Nếu như Mạc Đình Kiên gia nhập vào giới giải trí, anh nhất định sẽ rất nổi tiếng.
Nghĩ đến đây, cô mới nhớ đến việc hôm nay cô còn chưa gọi điện thoại cho Mạc Đình Kiên.
Chuyện tối hôm qua, tuy Hạ Diệp Chi giận Mạc Đình Kiên không nghe điện thoại của cô, nhưng sau đó cô mơ hồ cảm giác được, về mặt tình cảm, hình như so với cô, Mạc Đình Kiên càng thêm không có cảm giác an toàn.
Đúng lúc cô có thể hỏi anh chuyện, anh có lấy được tóc của Mạc Đình Phong hay không.
Hạ Diệp Chi gọi điện thoại cho Mạc Đình Kiên.
Sau khi điện thoại được kết nối, chuông điện thoại vang lên mấy lần, Mạc Đình Kiên mới nghe máy.
Giọng nói của Mạc Đình Kiên vẫn trầm thấp như trước: “Anh đã lấy được tóc và cho người mang đi xét nghiệm DNA cha con.”
Hạ Diệp Chi không ngờ, anh vừa mới lên tiếng đã nhắc đến chuyện này.
Anh đã nói như thế, Hạ Diệp Chi đành phải hỏi: “Anh có cảm thấy khẩn trương không?”
“Sao anh phải khẩn trương?” Mạc Đình Kiên dừng lại một lát rồi nói: “Có rất nhiều việc có thể lần theo dấu vết, anh tìm người làm xét nghiệm DNA cha con, chỉ vì muốn chắc chắn hơn mà thôi.”
Nghe giọng điệu của Mạc Đình Kiên, hình như anh đã sớm đoán được.
“Anh đã sớm biết?”
“Trước đó anh đã nghi ngờ, thế nhưng bởi vì chuyện này quá mức hoang đường, cho nên anh không có điều tra sâu.” Giọng điệu của Mạc Đình Kiên hết sức bình tĩnh.
Hạ Diệp Chi nghĩ, lúc Mạc Đình Kiên suy đoán đến chuyện này, tâm trạng của anh nhất định không bình tĩnh như thế.
Hạ Diệp Chi hỏi anh: “Khi nào thì có kết quả?”
Đầu dây bên kia bên trầm mặc một lát, Hạ Diệp Chi cảm nhận được giọng điệu của Mạc Đình Kiên nặng nề hơn: “Nhanh nhất là ngày mai.”
…
Trưa hôm sau, Hạ Diệp Chi đi tới nhà của Mạc Đình Kiên.
Nếu ở trước mặt Mạc Đình Phong cô đã nói, mình đến đây nấu cơm để lấy lòng anh, biết tung tích của Mạc Hạ, cô vẫn nên giả bộ cho giống.