Vì scandal trước đó của Trần Tuấn Tú có dính líu tới Hạ Diệp Chi, là Mạc Đình Kiên tự mình bảo bộ phận PR đè mấy chuyện này xuống.
Còn liên lạc với bên nhà đài, không được để mấy chủ đề tương tự xuất hiện, thậm chí còn ký thỏa thuận dài hạn với bên đó, tốn không ít tiền.
Nhưng mà, hôm qua facebook chính thức của truyền thông Thịnh Hải mới đăng một dòng trạng thái thanh minh chuyện này, hôm nay lại có người đưa chuyện này lên hot search, rất rõ ràng là cố ý gây chuyện.
Gương mặt Mạc Đình Kiên lạnh lùng, bỏ điện thoại của Chi Chi xuống, rồi đứng dậy đi gọi điện cho Tri Diễn.
Hạ Diệp Chi lấy di động lại, vào facebook chính thức của truyền thông Thịnh Hải xem một chút, hình như mấy bình luận kiểu chế nhạo nói Cố Tri Dân và Trần Tuấn Tú có tư tình lén lút với nhau hôm qua đã bị trấn xuống.
Một lượt bình luận mới bị đẩy lên, chủ yếu là lên án truyền thông Thịnh Hải.
” Trần ảnh đế của bọn tôi kiếm nhiều tiền cho Thỉnh Hải mấy người như vậy, thế mà mấy người lại đối xử với anh ấy thế ư? Chẳng qua anh ấy muốn cho người phụ nữ mình yêu một danh phận thôi mà…”
“Công ty này thật sự quá ghê tởm.”
“Người con gái kia rõ ràng chính là bạn gái của ảnh đế chúng tôi, mấy người sợ anh ấy công khai tình yêu sẽ mất fan, va chạm sự nghiệp, cho nên mới đăng bài thanh minh này à?”
“Mấy người không mắc cỡ hả?”
“Ủng hộ Trần ảnh đế công khai tình yêu.”
“…”
Hạ Diệp Chi càng đọc càng thấy vô lý, những người này nhìn chỗ nào thấy được là Trần Tuấn Tú muốn công khai tình yêu?
Hơn nữa, cô cũng láng máng nhận ra, trong số những người “dẫn chiến” này có một nửa là thủy quân.
Chỉ có điều cô còn chưa hiểu, sao những thủy quân này lại muốn kéo cô và Trần Tuấn Tú vào một chỗ?
Hạ Diệp Chi lại vào facebook của Trần Tuấn Tú dạo một vòng, phát hiện bình luận bên dưới facebook của anh ta đã bị các bình luận “Ủng hộ Trần ảnh đế công khai tình yêu” bao trùm.
Cô hơi đau đầu.
Sao một việc đơn giản lại bị làm đến mức phức tạp thế này nhỉ?
Lúc này, Mạc Gia Thành gọi zalo cho cô.
Sau khi cô nhận cuộc gọi, cậu liền hỏi: “Chị Chi Chi, sao em thấy có người đăng ảnh của chị với anh em trên facebook kìa, có chuyện gì xảy ra hả?”
Mặc dù cậu cảm thấy anh ruột mình với chị Chi Chi thật sự xứng đôi, nhưng chị ấy đã là chị dâu, thế nào thì anh của cậu cũng không còn cơ hội, thế mà lại nằm trên top hot search, truyền tới truyền lui cũng không ổn lắm.
Hạ Diệp Chi hỏi cậu: “Anh em đâu?”
“Anh đi ra ngoài rồi, hình như đi đâu đó xa lắm, hình như chỗ đó cũng không có tín hiệu, làm công ích gì gì đó.”
Mạc Gia Thành nói xong, lại thở dài trước:”Mấy chuyện thế này, có phải muốn anh em chủ động đứng ra giải thích không ạ?”
“Anh đến công ty một chuyến.” Mạc Đình Kiên đi tới, cầm lấy áo khoác, muốn đi ra ngoài.
Cô vội vàng đứng dậy ngay:”Ăn cơm rồi hẵng đi.”
Mạc Đình Kiên thấy ảnh hai người nằm trên hot search, trong lòng như núi lửa muốn phun trào, sao có thể đợi ăn cơm xong lại đi.
Thấy anh ấy chẳng đứng lại mà muốn đi ra ngoài ngay, cô vội nói:”Ăn chút ít đi, tôi lên công ty với anh.”
Lúc này, Mạc Đình Kiên mới gật nhẹ đầu:”Ừm.”
…
Hai người ăn cơm xong thì cùng đến truyền thông Thịnh Hải.
Sau khi Cố Tri Dân nhận được điện thoại của Mạc Đình Kiên là đến bộ phận PR ngay, nhìn chằm chằm những người kia xử lý chuyện này.
Ảnh của Trần Tuấn Tú và Hạ Diệp Chi lên hot search lần đầu tiên, truyền thông Thịnh Hải đã ép xuống rất nhanh, còn đưa ra thanh minh, lần này lại bị lôi lên lại, liền không thể ép xuống dễ dàng như lần đầu được.
Có đôi khi, sức mạnh của dư luận rất mạnh mẽ.
Truyền thông Thịnh Hải là một ông trùm trong giới giải trí, bình thường xử lý những chuyện này đều làm rất sạch sẽ, đây là lần đầu tiên dây dưa dông dài như thế, phía trước mới xử lý xong, phía sau lại bị lôi lên tiếp.
Mấy ngày gần đây nhất, Cố Tri Dân vẫn luôn liên lạc với Mạc Đình Kiên, loay hoay tới mức chân không chạm đất, lúc này cũng rất cáu kỉnh.
“Lúc trước chuyện này đã xử lý xong xuôi, sao lại bị lôi lên nữa? Hôm nay, không ai trong mấy người nghĩ ra được một phương pháp pr ổn thỏa thì tất cả đều phải ở lại công ty, chưa xử lý xong thì ai cũng đừng hòng đi!”
Cố Tri Dân tùy tiện vò tóc của mình, thở một hơi thật dài, ngồi xuống ghế bên cạnh.
Trần Tuấn Tú có một lượng fan trung thành lớn, trước kia anh ta gần như không có scandal.
Mà scandal lần này cứ bị lôi lên hot search nhiều lần, đối với quần chúng, đã là một chuyện khác thường, với lại, chút chuyện nhỏ trong giới giải trí này, nếu bị lộ ra trước mặt quần chúng, sẽ bị phóng đại ngàn vạn lần.
Nếu như lần này xử lý không ổn, sẽ ảnh hưởng tới truyền thông Thịnh Hải.
Thư ký bước vào, nói với anh: “Boss tới rồi.”
Lúc này, Cố Tri Dân mới đứng dậy, đến văn phòng của Mạc Đình Kiên.
Đây không phải là lần đầu Chi Chi đến văn phòng của anh, nhưng cô vẫn thấy có chút mới lạ.
“Mẹ nó, tôi thấy lần này chắc chắn là có kẻ gây sự, chuyện này chẳng ảnh hưởng gì tới Trần ảnh đế cả, chính là có người muốn truyền thông Thịnh Hải chúng ta…”
Cố Tri Dân chứa một bụng lửa giận, vừa vào cửa đã chửi bới một trận.
Kết quả, anh ta vừa mới nói được một nửa thì thấy Hạ Diệp Chi cũng ở trong phòng làm việc, câu nói kế tiếp lập tức nghẹn trong cổ họng…
Anh ta cười gượng một tiếng: “Ha ha… Chi Chi cũng ở đây à.”
“Đúng lúc tôi không có việc gì nên cùng đến.” Cô cười với anh ta, tiếp tục lật xem tờ tạp chí trong tay.
Mạc Đình Kiên nghĩ đến việc cô luôn hỏi chuyện của Cố Tri Dân suốt hai ngày này, liền cảm thấy nụ cười của cô có chút chói mắt, lạnh lùng liếc Cố Tri Dân một cái.
Vẻ mặt Cố Tri Dân chẳng hiểu gì cả, gần đây anh bận tới mức choáng váng, không làm được người đại diện của Thẩm Lệ thì thôi, giờ còn phải chịu ý thù địch của cậu ấm nhà họ Mạc nữa ư?
Mạc Đình Kiên nói chính sự:”Chuyện xử lý sao rồi?”
“Đang để bộ phận PR nghĩ biện pháp.” Cố Tri Dân ngã quắp xuống trên ghế sôfa, vẻ mặt phờ phạc.
Đột nhiên, anh ta nhảy dựng lên:”Có phải ông già nhà hai người muốn để cậu về Mạc thị, nên mới cố ý dùng kế nhỏ này đến cảnh cáo cậu?
Hạ Diệp Chi nghe thế, nhìn về phía này.
Cố Tri Dân nói tới cụ Mạc?
Mạc Đình Kiên xùy cười, trong giọng nói tràn đầy vẻ trào phúng, không chút che giấu:”Cậu nghĩ ông già đấy nhược trí giống cậu à?”
Cố Tri Dân nghẹn họng, mặt không thay đổi, nói: “… Cậu có tin tôi lập tức từ đây nhảy xuống không?”
Hạ Diệp Chi nghe thế hơi sửng sốt, anh ta nhảy lầu?
Mạc Đình Kiên thò tay kéo Chi Chi đến ngồi bên cạnh:”Yên tâm, cậu ta không dám nhảy.”
Cố Tri Dân: “…” Anh mà không nhảy thử, thật đúng là không bảo vệ được Mạc thị thôi thì tạm thời sẽ không vội vã, nóng nảy ra tay với Thịnh Hải như vậy, cho dù ông ấy muốn ra tay thì sẽ chỉ càng dứt khoát, càng tàn ác hơn thôi.”
“Vậy anh muốn về Mạc thị à?” Hạ Diệp Chi tò mò hỏi anh.
Mạc Đình Kiên quay đầu, bỗng dưng cong môi cười:”Tất nhiên phải về, ông ấy bảo em khuyên tôi, sao tôi lại không về?”
“Có ý gì?”
Cố Tri Dân miễn cưỡng phiên dịch giúp Mạc Đình Kiên:”Ý của cậu ta là, ngay cả lời của cụ ấy Mạc Đình Kiên cũng không nghe, chỉ nghe lời cô thôi đấy.”