Chỉ cần nơi nào có thiếu tướng xuất hiện, nơi đó liền có người cảm thấy tim đập đập thình thịch.
Mà Cố Viên, từ trước đến nay đều yên tĩnh, bởi vì khi thiếu tướng đi ngủ, không thích bị làm ổn bởi bất kỳ giọng nói nào.
Với lại, vị thiếu tướng này, không thích có người ở bênh cạnh mình....
Khiến mọi người cảm thấy quái dị hơn nữa đó chính là, hiện tại thiếu tướng đã 22 rồi, nhưng lại chưa từng ngủ với người đàn bà nào, ở nhà họ Dịch, có rất nhiều người không nín được, âm thầm đồn đãi thiếu tướng có sở thích... Quái gở, có thể là thích đàn ông.... Còn có người nói, Từ Ngang chính là tư sủng của anh...
Sở dĩ, dưới những lời đồn đại như vậy, thiếu tướng Dịch Giản lại tự nhiên làm việc tùy theo ý mình, cứ như trong cả đất trời này, cái gì cũng nằm trong tay anh, giờ phút này, anh muốn Chung Tình, vậy còn cần gì mà phải nghĩ thêm nữa?
Vì thế, Dịch Giản vươn tay, ba lần hai lượt đã cởi sạch quần áo Chung Tình, thở ra một hơi, cũng không nhẫn nại nữa, anh quyết định dứt khoát, đi vào trong cơ thể cô, từ từ đẩy chính mình vào.
Cô là lần đầu tiên, bởi vì anh tiến vào, mà có lạc hồng chảy ra.
Mà Chung Tình tựa như cảm giác được có chút đau đớn, hơi nhăn mi lại.
Con ngươi Dịch Giản, lập tức trở nên mềm mại, anh cúi đầu, cánh môi lạnh giá hôn lên trán cô, không sốt ruột hành động.
Ước chừng quá một lúc lâu, Dịch Giản nhẫn nhịn tới mức trên trán chảy đầy mồ hôi, ngay khi anh muốn thử di chuyển một chút, lại nghe tiếng kêu to vội vàng truyền vào từ ngoài cửa —— ——
"Thiếu tướng, thiếu tướng, nước đến đây! Nước ấm đến đây!"
Liền theo sau, là tiếng đẩy cửa.
Bất thình lình Dịch Giản xoay thân từ trên người Chung Tình xuống, anh tùy tiện cầm lấy quần áo, mặc vào cẩn thận, sau đó nhấc chăn lên, phủ lên người Chung Tình.
Vừa lúc này, Từ Ngang đã phân phó người nâng nước đi vào.
"Thiếu tướng, mau mau tắm rửa, cơ thể người không tốt, dầm mưa bị gió lạnh mà cảm mạo, bệnh tình sẽ càng xấu hơn."
Từ Ngang thúc giục.
Lúc này toàn thân Dịch Giản đã biến mất vẻ kiều diễm ban nãy, trông vẻ ngoài y hệt thường ngày, thản nhiên đứng đó, ánh mắt lạnh như băng, nhìn lướt qua Từ Ngang, sau đó hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.
Từ Ngang đi lên phía trước, muốn cỡi áo giúp Dịch Giản.
Lại bị Dịch Giản nhẹ nhàng quay người đi, trong cánh môi mỏng nhạt, thốt ra một câu nói vừa khẽ vừa mềm mại: "Tìm người, tắm cho cô ấy."
Từ Ngang hiểu ý Dịch Giản, chính là tìm một nữ hầu tới, hầu hạ người phụ nữ trên giường kia tắm rửa.