Không...... Cô không muốn con đường kia...... Cô không muốn để mình biết rõ kết cục, còn cố chấp xông về phía trước!
Bây giờ cô không biết trước tương lai, liệu sẽ có nhiều người phụ nữ xông vào hay không......
Chung Tình lau nước mắt của mình, buộc mình cười, cười khẽ, vô cùng mê người, vô cùng tinh tế.
Đây mới là lục tiểu thư nhà họ Chung, lục tiểu thư nhà họ Chung không có có bất kỳ chỗ sơ hở, vô tình không tình cảm, lòng dạ độc ác!
Cô bình tĩnh nhìn cô gái trong kính, thật sự giống như cô trong nháy mắt, bỏ qua tất cả mọi chuyện!
Có chút bất an vẫn lẩn quẩn trong lòng cô.
Cô lựa chọn như vậy, có phải là sai rồi không?
Có cần phải từ bỏ hay không?
===============================================================
Trời ngày hôm nay rất xanh, giống như đã được nước rửa qua, xanh biếc một vùng, có vài đám mây nhỏ phiêu trên không trung, rất mỏng, hệt như tơ lụa.
Gió chậm rãi thổi qua, xen lẫn hơi nước trong Cố Viên.
Chung Tình ngồi trước gương, vội vàng mặc quần áo xong, chỉnh lại cho thoả đáng, nhìn đồng hồ thấy còn chút sớm, nhưng suy nghĩ một chút, cô vẫn nên tới nơi đó sớm để chờ thì hơn.
Cô đặt mấy món trang sức anh tặng, còn có vài thứ cô nhặt được lên bàn.
Ra khỏi nhà, cô đi đến cầu thang, lúc đi qua thư phòng, thấy cửa thư phòng không đóng, cô dừng lại một chút, đẩy cửa ra, đi vào.
Bên trong rất đơn giản.
Tủ sách Tây Dương, ghế sa lon Tây Dương, bàn Tây Dương, màu trắng tinh khiết, đơn giản mà hào phóng.
Giống như con người anh.
Chung Tình đi vào, nhìn một chút, cô phát hiện nơi đó có rất nhiều và nhiều loại sách.
Cô nghiêng đầu, nhìn một chút, có rất nhiều sách Tây Phương, dĩ nhiên cô không hiểu, toàn là tiếng nước ngoài, chỉ nhìn thôi cũng đã nhức đầu.
Đi tới trước bàn đọc sách, thấy phía trên có một chiếc bút máy, màu vàng kim, giống như đã dùng thật lâu, đã mài đến có chút trơn bóng rồi.