Chung Tình nhìn thoáng qua thiếu tướng, phát hiện anh không có biểu tình gì, nghĩ rằng anh không có nghe thấy lời nói của mình, liền lại mở miệng một lần nữa, nói bổ sung: “Anh nghe được lời em nói không? Em nói, lần này chúng ta trở về, khẳng định không có cách nào ăn nói với đại phu nhân.”
Dù sao đó là người nhà mẹ đẻ của đại phu nhân, thật ra Chung Tình luôn căm hận, nhưng cũng không có nghĩ tới tự tiện làm chủ diệt trừ Ngụy Phong, cô chưa bao giờ hận đại phu nhân, thật ra cô cũng hiểu được đại phu nhân rất là đáng thương, con trai đang êm đẹp bị sai sót ngẫu nhiên giới thiệu vắn tắt của Hà An Viện hại chết, xác thực mà nói, Chung Tình - thế thân cô ta đi tìm chết thì thôi, hiện tại, em trai ruột lại bởi vì một mưu kế nhỏ của mình, liền bị thiếu tướng biến thành phế nhân, cô quả thực không thể tưởng tượng khi đại phu nhân biết được mấy tin tức này, sẽ là phản ứng như thế nào!
Cô là hận Hà An Viện, muốn làm cho Hà An Viện chết, nhưng lại sợ không có chứng cớ, thiếu tướng ngại mặt mũi đại phu nhân, không thể ra tay đối phó Hà An Viện, huống chi......... Nói miệng không bằng chứng, cho dù cô chân chân chính chính nói, Hà An Viện bắt đi đứa nhỏ của bọn họ, hiện tại cũng không có dấu vết để lại nào có thể chứng minh, ngược lại không có bằng chứng, còn để cho Hà An Viện nhân cơ hội đại náo một hồi!
Chung Tình cũng không biết vì sao chuyện lại diễn biến thành thành cái dạng này, cô vừa ảo não lại bất đắc dĩ, cuối cùng, chỉ có thể cắn cánh môi, thấp giọng nói: “Anh ta là em trai ruột của thiếu tướng.........”
Dịch Giản nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Chung Tình, hồi lâu, mới thản nhiên nói: “Anh biết.”
Anh tất nhiên là biết đó là em trai ruột của đại phu nhân, cậu của Hà An Viện.
“Vậy anh, còn ra tay nặng như vậy?” Chung Tình nhíu mày, rất là kinh ngạc hỏi lại.
“Vậy thì như thế nào?” Dịch Giản lái xe, không chút để ý hỏi lại, lập tức, nhìn thoáng qua Chung Tình, “Anh ta đánh người phụ nữ của anh, vốn là đáng chết!”
Anh là cố kỵ mặt mũi đại phu nhân, mới để lại tánh mạng cho anh ta!
Anh ta cho là, động đến phụ nữ của Dịch Giản anh, còn có thể chân chân chính chính sống ở trên thế giới này sao?
Cho dù là Thượng Đế cho phép, Dịch Giản anh, cũng không cho phép!
Chung Tình cũng không có nói thêm câu nào nữa, cô chỉ ngồi ở chỗ đó, đáy lòng quay cuồng khổ sở từng trận......... Nếu, nếu anh biết......... Là chính cô, chủ động rước lấy những phiền toái này, hiện tại, anh, có còn thật sự nói những lời này hay không?
Chung Tình nhìn ngoài cửa sổ, xuất thần, Dịch Giản xuyên thấu qua kính chiếu hậu, nhìn cô trầm tư, cũng trầm tư một trận theo.