Anh khẳng định có thể nói cho cô biết, hết thảy mọi thứ này, đều là bịa đặt vô căn cứ!
Chung Tình an ủi chính mình như vậy, không cho chính mình chui bò chết nhọn!
Cô biết, bao nhiêu tình cảm, chỉ bởi vì đoán, không tín nhiệm, mà vỡ tan!
Cho nên, cho dù cô thật sự bị bất đắc dĩ, không thể đi đến cùng một chỗ với nhau, vậy cũng phải chết rõ ràng, tan vỡ rõ ràng!
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, xe mới vững vàng dừng ở cửa lớn quân khu.
Ngoài cửa đứng hai hàng người, trong tay nắm súng dài, lưỡi lê phía trên, khiến đáy lòng người nhanh chóng lạnh cả người từng trậ, có xe quân, không ngừng lái vào lái ra.
Xa phu hoàn toàn không dám đi vào, chỉ cách một khoảng cách, liền ngừng lại: “Tiểu thư, tôi chỉ có thể đưa cô đến nơi này.........”
Giọng nói xa phu, còn mang theo vài phần run rẩy.
Nơi này làm sao là nơi dân chúng bình dân có thể tới gần?
Chung Tình gật đầu, biết xa phu sợ hãi, chính mình cho anh ta tiền, anh ta chịu đưa mình tới nơi này, đã muốn không dễ dàng, càng không hi vọng để cho anh ta đưa chính mình tới cửa, lập tức nói cảm ơn, xuống xe, bước đi tới về phía cửa lớn quân khu.
Cô mặc một thân sườn xám màu vàng nhạt, kéo sợi tóc, phía trên mang theo một đóa châu hoa màu vàng nhạt, tai đeo cũng là màu vàng nhạt, thoạt nhìn đặc biệt có sức sống, làm làn da trắng nõn của cô càng nổi bật hơn.
Người trong quân, khi nào thì gặp qua mỹ nhân như vậy, nhất thời có chút ngốc lăng, thẳng đến khi Chung Tình đến gần, bọn họ mới ý thức được là muốn đi vào, lập tức có người kéo lại: “Nơi này không thể tùy tiện đi vào, xin hỏi cô tìm ai?”
“Tôi tìm thiếu tướng.” Chung Tình thành thật trả lời.
Những người đó ngược lại sửng sốt, đều hai mặt nhìn nhau, tìm thiếu tướng? Chưa bao giờ có phụ nữ tới nơi này đi tìm thiếu tướng?
Thiếu tướng kết hôn, đêm qua lại quấn quanh không rõ với một phụ nữ, hiện tại lại xuất hiện một cô gái nhỏ như hoa như ngọc tìm thiếu tướng, diễm ngộ của thiếu tướng lại thật sự không cạn?
Chỉ là nói đi thì phải nói lại, thiếu tướng lớn lên mê sát người khác như vậy, bao nhiêu phụ nữ đều hận không thể dán lên, chỉ có ba người, cũng không nhiều lắm.
“Không có sự cho phép của thiếu tướng, là không thể tùy tiện đi vào!”
Chung Tình suy nghĩ một trận, sau đó nghiêng đầu nói: “Tôi là thiếu tướng phu nhân.........”
“Thiếu tướng phu nhân?” Những người đó càng thêm kinh ngạc!
Thiếu tướng phu nhân tìm thiếu tướng, phải tự mình đến cửa sao?
Bọn họ cũng là không tin, “Cô đừng gạt người......... sao thiếu tướng phu nhân có thể tự mình tới nơi này chứ?”