Chỉ là lúc tiểu thiếu gia này chết, trên sân khấu chủ nhà đi ra, quỳ gối ở đó, ôm con mình khóc, muốn đuổi tiểu nha hoàn, tiểu nha hoàn quỳ gối bên cạnh, nhỏ giọng giải thích cầu xin tha thứ.
Chung Tình phía sau, phát hiện khóe mắt Đại phu nhân, ngấn lệ.
Hà An Viện ngồi tại chỗ, vốn dĩ cô đối với kịch thực sự cảm thấy hứng thú, nhưng mà càng xem, sắc mặt cô càng khó coi, càng kinh ngạc, việc này......... Sao lại quen thuộc như thế, rõ ràng chính là phiên bản của mình cùng Dịch Hân, Thiếu tướng và Chung Tình.
Cô có chút đứng ngồi không yên, Tiểu vân đứng phía sau cô, sắc mặt dần trở nên có chút khó coi.
Hà An Viện thật cẩn thận nghiêng đầu, vụng trộm nhìn Đại phu nhân, lại phát hiện Đại phu nhân vẫn đang trầm mê trong vở kịch, hốc mắt hồng hồng, hiển nhiên là nhớ đến tiểu thiếu gia đã mất của mình.........
Rất nhiều người, lúc ấy cũng không biết chân tướng sự việc, chỉ coi như đây là một câu chuyện xưa mà Chung Tình tái hiện lại, tâm tình mỗi người đều xao động như từng đợt sóng nhỏ, dì Tư cầm lấy khăn tay, lau nước mắt, thấp giọng nói:“Vị tiểu thiếu gia này chết cũng quá oan uổng......... Không đầu không đuôi đã bị đầu độc chết......... Về sau có hay không biết được, là do vị tiểu thư kia hại chết tiểu thiếu gia?”
Chung Tình không lên tiếng, chỉ lặng lẽ cười, xem kịch trên sân khấu.
Về sau sẽ ra sao?
Về sau......... Nhưng vở kịch này kết thúc rồi.
Chân chân chính chính về sau, hiện tại cũng đã chính thức bắt đầu.
Chiếc màn che đỏ thẫm, chậm rãi kéo lại.
Rất nhiều người đều ngồi tại chỗ, không hề nhúc nhích, rất lâu, rất lâu sau, Đại phu nhân mới đứng lên, biểu tình vẫn thản nhiên, nhìn không ra vui hay buồn.
Hà An Viện đỡ Đại phu nhân, động tác của Đại phu nhân hơi cứng ngắc, lại vẫn dựa vào Hà An Viện, nói:“Đột nhiên......... Nhớ tới Dịch Hân......... Các người đều chơi vui đi, ta muốn đi thăm Dịch Hân.”
“Đại phu nhân, đều là Chung Tình không tốt, thật không ngờ làm Đại phu nhân mất vui.........” Chung Tình xem tình hình, lập tức mở miệng, hướng Đại phu nhân nói lời xin lỗi.
Đại phu nhân nghe nói như vậy, trái lại không buồn lên tiếng, cũng không liếc mắt nhìn Chung Tình một cái, thản nhiên nhìn lướt qua Thiếu tướng ở bên cạnh, lại nhìn Hà An Viện bên kia, mới nói:“Thiếu tướng, không bằng cùng ta uống chén trà đi.........”