Anh vẫn luôn có thái độ thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên... không phải là cô.
Ánh mắt Chung Tình có phần hoảng hốt, mang theo vài phần ảm đạm, cô quay đầu, là do cô si tâm vọng tưởng sao?
Cô không nên như vậy, biết rõ người đàn ông này là người cô không thể tiếp cận, còn mất khống chế như thế.
Cô hít sâu một hơi, bắt mình phải làm như không có chuyện gì xảy ra, "Cô gái kia, anh có gặp được không?"
"Có..." Dịch Giản như lạc vào trong chuyện cũ, ánh mắt của anh không có tiêu cự, dừng một chút, anh mới cười tự giễu: "Gặp được...... Chẳng qua rất đáng tiếc...... Cô ấy không chịu gả cho tôi."
"Không chịu gả cho ngươi?" Chung Tình rất kinh ngạc chớp mắt, trên thế giới này còn có cô gái nào không thích thiếu tướng sao?
"Làm sao có thể chứ...... Bất cứ cô gái nào gặp anh cũng đều động tâm, làm sao có thể không gả cho anh được?"
Chung Tình trợn to hai mắt, nhìn Dịch Giản, một nhân tài, mỹ nam xa hoa bậc nhất thành phố X, kể từ khi anh trở về nước, anh chính là tình nhân trong mộng mà bao nhiêu thiếu nữ mơ ước chứ.
"Có phải cô gái kia, có người đàn ông khác không?"
Biểu tình của Dịch Giản cương cứng lại, ánh mắt của anh dần trở nên bối rối: "Tôi không biết... Em thật sự cảm thấy, bất kỳ cô gái nào cũng muốn gả cho tôi sao?"
Không biết là vì ánh mắt của anh quá mức đau thương hay là do màn đêm hôm nay, Chung Tình cảm thấy mình hơi mềm lòng, cô nghiêm túc gật đầu một cái, nói với Dịch Giản: "Thật ra, anh rất tốt, rất ưu tú, rất nhiều cô gái muốn gả cho anh đấy......"
"Vậy còn em?" Dịch Giản cắt đứt lời của Chung Tình, vội vàng hỏi.
Chung Tình sửng sốt một chút, ánh mắt chuyển đến xung quanh, bắt đầu hỏi lung tung: "Tôi... Tôi thế nào?"
"Tại sao lại không gả cho tôi? Em biết, có cơ hội, em có thể gả cho tôi." Dịch Giản rất nghiêm túc hỏi ngược lại.
Nghiêm túc như thế, thật ra lại khiến Chung Tình bắt đầu hít thở không thông
Cô cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng vậy, cô cũng chưa gả cho anh...
Nhưng là cô không giống như vậy, cô không giống như những người khác
Cô không muốn chết!