Cô gái nhỏ này giống như bạch tuộc, ôm anh, coi anh là gối ôm, sao anh có thể nhẫn tâm kéo mở cô ra, dứt khoát không chút do dự, không chút nào suy tư liền ủy khuất Từ Ngang, ôm cô gái nhỏ này, lại đi vào giấc ngủ một lần nữa.
Chỉ đáng thương cho Từ Ngang, thật sự giống như thiếu tướng suy nghĩ vậy, vẫn một mình đứng ở cửa, bơ vơ lẻ loi đứng một đêm.
Sáng sớm ngày hôm sau, Dịch Giản ngược lại đi ra rất sớm, sắc mặt có vẻ tái nhợt, chỉ tùy ý khoác áo ngủ, toàn thân tràn ngập một hơi thở tản mạn nồng đậm, chậm rãi gật đầu một cái với Từ Ngang, biểu tình phong đạm vân khinh, trực tiếp dẫn đầu đi về phía phòng sách.
Từ Ngang tất nhiên là đi theo phía sau thiếu tướng, cũng đi phòng sách theo.
Vào phòng sách.
Từ Ngang đầu tiên là tiến lên cấp thiếu tướng ngã nước trà, Dịch Giản bưng, chậm rãi nuốt nuốt uống một ngụm, mới khinh thủ khinh cước buông xuống chén trà, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Từ Ngang.
Từ đầu đến cuối, Dịch Giản đều không nói tiếng nào.
Nhưng Từ Ngang lại hiểu được ánh mắt lúc này.
Anh vội vàng tiến lên, thấp giọng nói: “Thiếu tướng...... Tôi đã phân phó người đi tra được là ai đang điều tra chuyện của đại thiếu gia nhà học Trác, hiện tại còn chưa biết người ở sau lưng chỉ điểm là ai, nhưng tôi nghĩ...... Mục đích cũng không ở nhà họ Trác.........”
Bên trong đôi mắt dài nhỏ của Dịch Giản, thoáng hiện lên một tầng khí sắc bén, cánh môi hơi mím lại, nhìn Từ Ngang, ý bảo anh tiếp tục nói chuyện.
“Nếu thật sự nhằm vào nhà họ Trác, tự nhiên là sẽ không để cho thiếu tướng phu nhân xuất hiện, hơn nữa đại thiếu gia nhà họ Trác thân mật với đào kép, tên là La Mai, cực kỳ giống với thiếu tướng phu nhân, hơn nữa...... đại thiếu gia nhà họ Trác và người phụ nữ kia ở cùng một chỗ, đã sắp một năm, nếu có người có tâm nhắm vào, sợ là đã sớm hành động, huống hồ người đàn ông ở bên ngoài ba vợ bốn cô hầu, cũng không có cái gì không ổn, cũng không phải là nhược điểm lớn gì, cho nên, nếu nói đúng hơn, hẳn là nhằm vào tình cảm giữa thiếu tướng phu nhân và đại thiếu phu nhân nhà họ Trác thôi......... Sợ là mục đích cuối cùng, đều là đối với thiếu tướng phu nhân.........”
Ngón tay thon dài thanh tú của Dịch Giản giữ chén trà, giữa ánh mắt, ẩn dấu khí nhàn nhạt, sau một lúc lâu, mới lãnh đạm hỏi: “Chú cảm thấy sẽ là ai?”
Từ Ngang trầm mặc một chút, giống như là thật sự cẩn thận suy nghĩ, suy nghĩ hồi lâu, anh mới nhẹ giọng nói: “Thiếu tướng...... Không biết việc này, có thể có liên quan với đại phu nhân và Hà tiểu thư không, sợ là trận đánh Ngụy tiên sinh lúc trước, đáy lòng đại phu nhân ghi hận trong lòng, mới có thể làm như thế?”