Lúc Chung Tình nói tới đây, dừng lại, tránh né lâu như vậy, cô không biết rốt cuộc anh có biết những tâm tư nhỏ kia của cô không, nhưng cuối cùng cô vẫn là mệt mỏi.
Mệt, ngay cả khí lực tiếp tục giả bộ ngụy trang cũng không có.
Lúc trước cô, thật sự sẽ không như vậy, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, khổ sở và cảm thụ của người khác, cô cũng chưa bao giờ để ý.
Cô chưa bao giờ sẽ nghĩ nhiều thêm chút nào.
Nhưng, hiện tại thì sao?
Cô lại phát hiện, lòng của cô, và quan niệm bao nhiêu năm kiên trì của cô, đi ngược lại từng chút một.
Cô trợn tròn mắt, không biết nghĩ cái gì, anh ôm cô, ánh mắt lóe lên.
Im lặng rất lâu, cô rốt cục ngẩng đầu, nhìn anh, thẳng thắn thành khẩn:“Biết không? Bên ngoài đồn đãi nói em là một người phụ nữ không tốt, là vì em rất không từ thủ đoạn, giống như em từng vì sống sót, em trơ mắt nhìn tiểu thiếu gia chết đi, tránh né anh, mà đi tìm đại phu nhân, em biết đại phu nhân cần một đứa nhỏ, em có thể vứt bỏ chút tư tưởng nữ giới, đi trộm một đứa nhỏ......... Thậm chí......... em còn đạt thành hiệp nghị với anh, việc này, người khác cũng không biết, nhưng nếu bọn họ biết, sẽ nói em như thế nào?”
“Nếu nói, trên thế giới này có một loại người, gọi là trong ngoài không đồng nhất, sợ rằng em chính là điển hình đi.”
“Thoạt nhìn cao cao tại thượng, thật ra, trong xương, không biết......... Dơ bẩn cỡ nào!”
“Nhưng khi đó, em rất an lòng, cho dù em lợi dụng anh, em lợi dụng người khác, em cũng an lòng như vậy, em không có một chút cảm giác khổ sở nào.”
“Nhưng hôm nay, hết thảy đều thay đổi......... chỉ một tháng ngắn ngủi......... em lại phát hiện, khi em đi làm Chung Tình trước kia lần nữa, em mới phát hiện, rất mệt mỏi......... Rõ ràng những thứ ngụy trang này, là em thuận tay nhặt ra, vì sao hiện tại, em diễn lên, lại khó khăn như vậy?”
“Ngày hôm nay, em đều suy nghĩ, sao em lại không thoải mái như vậy? Em lợi dụng anh, lợi dụng anh đi nhằm vào Ngụy tiên sinh, nhưng em lại phát hiện, em cũng không thể thản nhiên đối mặt với anh như là trước kia vậy.”
“Thậm chí, em không dám nhìn ánh mắt của anh......... em sợ hãi.........”
“Em không biết, trận diễn này, diễn đến bây giờ, em còn có thể thoát ra khỏi hay không?”
“Hay là giả thuyết, giống như lời anh từng nói vậy, em rốt cuộc là thật muốn ở lại cạnh anh, hay là đợi cho có một ngày, lúc anh không hề có tác dụng với em nữa, em sẽ đặt anh qua một bên?”