Bàn tay đang nắm bả vai cô, hơi run rẩy, bộc lộ tâm tình đang kích động của hắn.
Hắn chậm rãi nhìn cô, mở miệng: “Em chắc chắn chứ?”
Giọng nói của hắn khẽ run rẩy, biểu lộ ra một sự vui sướng không thể giải thích, Chung Tình không hiểu tại sao hắn lại như vậy, cô cảm thấy người đàn ông đang ở trước mặt này, tinh thần đang vô cùng phấn chấn, không trầm ổn lạnh nhạt giống như bình thường, làm cho cô có chút khó hiểu.
Đối mặt với sự ép hỏi của hắn, cô không thể nói thành lời.
Cô sợ hắn tức giận......... Cô biết, lúc hắn ở cùng Hà An Viện, mọi người trong nhà họ Dịch gia đều công nhận bọn họ là một đôi.
Thế nhưng, khi cô nhìn thấy hắn như vậy, nghĩ đến trong lòng của hắn cũng có người phụ nữ kia, cô liền cảm thấy trái tim của mình có chút nhói đau.
“Chung Tình......... Em lặp lại lời nói hồi nãy, được không?”
Lỗ tai của hắn có vấn đề sao?
Liên tục hỏi mấy lần.
Chung Tình thầm nghĩ.
Cũng nhìn không thấu Dịch Giản lúc này rốt cuộc có ý gì.
Cô cắn răng một cái, nghiêm túc cẩn thận lập lại lời hồi nãy: “Em mới vừa nói, anh có phải thích Hà An Viện hay không? Trong lòng của anh có cô ta phải không?”
Dịch Giản để tay ở trên vai cô, bỗng nhiên dùng sức rất lớn, gần như muốn bóp nát xương của cô, ánh mắt hắn nhìn cô, mang theo nhiệt độ rất nóng.
“Em để ý?”
Đầu Chung Tình bắt đầu hỗn loạn, cô để ý sao?
Cô lắc đầu, rồi lại gật đầu, lúc sau thì bất động.
Cô để ý hay không để ý, điều đó không quan trọng, cái quan trọng là cô không thích hắn có bất kỳ sự tiếp xúc với Hà An Viện.
Chung Tình cắn răng, tiếp tục nói: “Em không thích anh có quan hệ gì với cô ta, em không muốn anh để ý đến cô ta, em chán ghét cô ta, vì thế em hi vọng, anh cũng có thể giống em mà chán ghét cô ta.”
Chung Tình điều chỉnh lại hô hấp của mình, cũng không biết nếu cô nói như vậy có làm hắn không vui hay không, thế nhưng cô vẫn nói ra những gì mình nghĩ.
“Anh có thể vì em........mà không để ý đến cô ta hay không?”
Bất ngờ.........
Cô còn chưa nói xong, hắn đã đột nhiên hôn lên môi cô.