Khi nghe Trương Thạch nói La Khắc rất có khả năng muốn vẽ Bát Tuấn Đồ ngay tại chỗ, toàn bộ quảng trường đều sôi trào!
Nếu như nói La Khắc là một chiêu bài vẽ tranh của La gia, như vậy, Bát Tuấn Đồ
chính là bản lĩnh xuất chúng của La Khắc.
Bát Tuấn Đồ của La Khắc, uy chấn giới họa.
Một khi La Khắc ở hiện trường tỷ thí văn đấu xuất Bát Tuấn Đồ, trên cơ bản có thể sớm tuyên bố kết quả văn đấu.
“Giới thư họa có một câu nói, Mai của Tiêu Kính, Điền Viên của Cung Trường An, núi đá của Mộ Dung Tổ, Bát Tuấn Đồ của La Khắc, đại chiêu tứ đại văn đấu khó giải! Đáng tiếc chính là, bốn người bọn họ chưa từng cùng nhau so tài a.”
“Trương Thạch lão sư nói đúng, hôm nay chúng tôi có phúc được thấy rồi.”
“Vừa ra tay chính là đại chiêu, Sở Đại Long sắp toi rồi.”
“Sở Đại Long cái gì …”
Khán giả trên quảng trường đều phẩn khởi.
Ánh mắt Tống Thu có chút mơ hồ, nhìn Tống Trường Thanh bên cạnh: “ông nội, Bát Tuấn
Đồ của La Khắc, thật sự rất lợi hại?”
Tống Trường Thanh nghiêm túc gật đầu: “Nhưng, thư pháp tỷ đấu kế tiếp, Sở Trần vẫn có cơ hội thắng lợi, Sở Trần đã thắng một ván trước, sau đó lấy được thư pháp, hôm nay ít nhất là hòa nhau, một mình khiêu chiến rất nhiều tông sư danh thủ quốc gia, đánh thành hòa, Sở Trần đủ kiêu ngạo.”
Tống Trường Thanh là một trong số rất ít người có lòng tin vào thư pháp của Sở Trần, dù sao, Sở Trần lần đầu tiên kinh diễm ông, chính là thư pháp.
về phần họa…
Khi Bát Tuấn Đồ của La Khắc vừa ra, trên cơ bản có thể thu hoạch trận đấu.
Phía bên kia.
Thần sắc Liễu Mạn Mạn ngưng trọng lên, lẩm bẩm: “Song Tiên Nhập Thần, có thề chiến thắng Bát Tuán Đồ của La Khắc hay không?”
Liễu Quản nhìn chằm chằm Sở Trần không chớp mắt, thấy Sở Trần thần sắc bình tĩnh, ánh mắt cũng không gợn sóng, Liễu Quản đột nhiên đối với Sở Trần có loại tin tưởng khó hiểu: “Nếu như nói, thần thoại của La Khắc Bát Tuấn Đồ hôm nay bị phá vỡ, ‘Song Tiên Nhập Thần’ của Sở Trần có thể ở trong giới thư họa nhấc lên một hồi sóng to gió lớn hay không.”
Phá vỡ huyền thoại?
Liễu Mạn Mạn ngẩn ra.
Liễu Thiên Thiên vẫn là kiên trì tín niệm của mình: “Cháu chờ Sở Trần đàn.”
Ba phút đã trôi qua.
Trên đài cao, Bạch Mộ tuyên bố thời gian chính thức bắt đầu.
“Đếm ngược một giờ, tùy theo thời gian đồng hồ trên tháp đồng hồ quảng trường.” Bạch Mộ cất cao giọng, lập tức cười cười, mở miệng nói: “Nhưng, tôi nghĩ, đối với La Khắc lão sư mà nói, thời gian một giờ có chút dài, theo tôi được biết, La Khắc lão sư vẽ một bức Bát Tuấn Đồ, trên cơ bản cũng chỉ khoảng nửa giờ, tôi rất tò mò thời gian ngắn nhất La Khắc lão sư vẽ Bát Tuấn Đồ là bao nhiêu?”
La Khắc suy nghĩ một chút: “Đại khái không tới một khắc đồng hồ.”
Bạch Mộ nhất thời phát ra một tiếng kinh hô, chợt hít một hơi khí lạnh: “Lợi hại a! Đối với người khác mà nói cả đời cũng vẽ không xong Bát Tuấn Đồ, La Khắc lão sư có thể nói là tiện tay hạ bút thành văn.”
La Khắc mỉm cười: “Quen tay hay việc mà thôi, chỉ riêng Bát Tuấn Đồ tôi vẽ trong 5
năm gần đây, không có một vạn cũng có tám ngàn. Chỉ có điều, rất nhiều thành phẩm tôi cảm thấy không hài lòng, trực tiếp tiêu hủy mà thôi.”
Hiện trường lại vang lên một trận âm thanh kinh hô.
Không ít người thương tiếc.
“Tiêu hủy quá lãng phí.”
“Làm nhặt rác cũng tốt, tôi có thể mỗi ngày ngồi xổm ở La gia nhặt rác.”
“Mong chờ Bát Tuấn Đồ.”
“Sở Trần sao lại không nói lời nào, cũng không thấy động tĩnh gì, hắn hình như cũng đang nhìn La Khắc lão sư bên kia… chẳng lẽ Sở Trần cũng là fan của Bát Tuấn Đồ của La Khắc lão sư.”
Hai trợ thủ đã bắt đầu chuẩn bị.
Đây chính là chỗ tốt khi có trợ thủ, cho dù trận đấu đã bắt đầu đếm thời gian, La Khắc
cũng không chút hoang mang, dù sao, số lần trợ lý của hắn trợ giúp hắn vẽ Bát Tuấn Đồ quá nhiều, thật sự quen tay hay việc, cụ thể cần dùng bao nhiêu bút, dùng mực vân vân, đều ghi nhớ trong lòng.
Hiện trường dần dần im lặng.
La Khắc tay cầm bút lông, dính mực, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Trần một cái, chợt bắt đầu động bút.
Đường nét tuấn mã vẽ rất nhanh, mây bay nước chảy lưu loát sinh động, bút phong mãnh liệt, mỗi một động tác đều biểu hiện ra sự tự tin không gì sánh kịp.
Hiện trường cũng chiếu quá trình vẽ của La Khắc lên trên màn hình lớn.
Đám đông đôi khi ngạc nhiên, đôi khi hét lên.