Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Coi như là một hồi tôi luyện đi.” Trạm Mục Tư cố gắng bình phục tâm tình của mình, khoanh chân ngồi trên giường, có lẽ, sau khi từ nơi này đi ra ngoài, mình có thể đột phá đến trình độ võ đạo tông sư.

Trạm Mục Tư tin, Sở Trần không có khả náng lấy tội trộm bánh mì giam giữ hắn quá lâu, hơn nữa, hiện tại Sở Trần là đế bảo vệ hắn với danh nghĩa giam giữ hắn.

“Bất luận như thế nào, nhất định phải giữ lại hy vọng phục hưng Chiến Long Đảo.” Trạm Mục Tư hít sâu một hơi.

Khoanh chân một lát, bên tai truyền đến một trận thanh âm bước chân.

Trạm Mục Tư vốn không muốn đẻ ý tới, dù sao nơi này cũng không quen ai, nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện, nhưng mà, tiếng bước chân dừng lại trước mặt hắn, cửa phòng mỏ’ ra, Trạm Mục Tư mở mắt ra, một bóng dáng cao lớn xuất hiện trước mặt hắn, Trạm Mục Tư không khỏi giật mình: “Sao anh lại tới đây.”

Đi theo Sờ Trần cùng nhau tiến vào còn có Tiếu Phong, Tiếu Phong cầm một cái máy ảnh chuyên nghiệp, ờ trong phòng tìm được một góc độ không tệ, sau khi điều chỉnh

xong, gật gật đầu với Sở Trần.

Sắc mặt Trạm Mục Tư khẽ biến: “Anh… đây là có ý gì?”

Trạm Mục Tư tuy rằng đến từ nước ngoài, nhưng cũng không phải bị cô lập với thế giới bên ngoài, càn phòng này vốn đã chật hẹp, không có không gian tự do gì, còn bị máy quay đối diện, khiến Trạm Mục Tư có loại cảm giác trần truồng không mặc quần áo.

“Ngươi hắn là rõ ràng, đội ngũ Chiến Long Đảo chết, các môn phái trong giới võ giả đều hướng mũi nhọn về phía Cửu Huyền Môn, như vậy ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự hài hòa và an ồn phồn vinh cùa giới võ giả, sẽ cho đảo cắm kỵ có cơ hội, cho nên, ngươi phải lấy thân phận đệ tử Chiến Long Đảo, ghi lại một video, ta sẽ công khai nó cho mọi người.” Sở Trằn mỉm cười: “Đối với chuyện này mà nói, không có vấn đề gì chứ.”

Trạm Mục Tư sắc mặt biến ảo một chút, cuối cùng vẫn đáp ứng.

Đoạn video được ghi lại vô cùng thuận lợi, Trạm Mục Tư cũng không chỉ rõ người nào chặn Chiến Long Đảo, thế nhưng, trong video hắn nhấn mạnh, là sỏ’ Trằn của Cửu Huyền Môn cứu hắn.

Sau khi Tiếu Phong thu hồi máy quay, gật gật đầu vói Sở Trần, lập tức rời khỏi phòng.

Trạm Mục Tư nhìn Sở Trần… sao hắn chưa đi.

Không biết vì cái gì, khi Trạm Mục Tư đối mặt với Sở Trần, luôn có một loại cảm giác chột dạ.

Ánh mắt Sở Trần nhìn chăm chú vào Trạm Mục Tư, thản nhiên nói: “Ngươi ở trong Chiến Long Đảo, là thân phận gì?”

Trạm Mục Ti sửng sốt, chợt trả lời: “Chính là một đệ tử bình thường.”

Sở Trần nở nụ cười: “Trong lúc sống chết, cơ hội sống sót duy nhắt, Trạm Lôi Đình sẽ cho một đệ tử bình thường của Chiến Long Đảo sao?”

Nghe vậy, Trạm Mục Tư nhíu mày: “Ta chỉ là vừa vặn bụng không thoái mái, ờ trên núi đã nói cho ngươi biết.”

“Vậy thì ta không có vấn đề gì.” Sở Trần lấy ra con ốc biền tinh xảo kia: “Ta ở trên núi nhặt được một con ốc biển nhò, còn tưởng rằng là ngươi làm mất, xem ra là ta nghĩ nhiều, thật là ốc biển nhỏ xinh đẹp a.”

Sở Trần ném ốc biển nhỏ trước mặt Trạm Mục Tư một chút.

Cả người Trạm Mục Tư dường như sắp sụp đổ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Sở Trần, hô hấp trở nên dồn dập, hai mắt chợt đỏ bừng, đột nhiên nhào tới Sở Trần: “Trả lại ốc biến cho ta!”

Trạm Mục Tư nhào vào khoảng không.

Hắn vốn không phải là đối thủ của Sở Trần, huống chi hiện tại hai tay hai chân còn bị còng tay khóa lại, lập tức dùng sức quá mạnh, lúc Sở Trần né tránh, Trạm Mục Tư loạng choạng ngã xuống đất, sau đỏ giãy dụa đứng lên: “Trả lại cho ta.”

Làm sao chứng minh được nó là của ngươi?” Sở Trần hỏi.

Thân thể Trạm Mục Tư kịch liệt run rẩy: “Là ta giấu nó trong sơn động.”

“Nó là cái gì, có tác dụng gì?” sỏ’ Trằn hỏi.

Ấnh mắt Trạm Mục Tư mang theo cầu xin: “Cầu xin ngươi, trả lại cho ta.”

Hắn không trả lời câu hỏi của Sở Trần.

Sở Trần lắc đầu.

“Người của đảo cấm kỵ muốn chặn giết đội ngũ Chiến Long Đảo, chính là vì ốc biển nhỏ này?” Sở Trần lại hỏi.

Trạm Mục Tư thân thẻ run rảy: “Đúng vậy.”

“Nó có tác dụng gì?”

Trạm Mục Tư im lặng.

Sỏ’ Trần thần sắc lạnh như bàng xuống, đứng ở vị trí cửa phòng: “Ta sẽ không hỏi lần thứ ba.”

Không khí trong phòng tựa như đột nhiên lạnh như báng vài phần. . Truyện Huyền Huyễn

Một lúc lâu sau.

Trạm Mục Tư đứng lên, giọng điệu chua xót: “Kỳ thật, ta cũng không biết, nhưng Lôi Đình hộ pháp nói cho ta biết, Chiến Long Đảo xong rồi, ốc biển nhỏ này là hy vọng phục hưng Chiến Long Đảo, chỉ cằn cầm ốc biến nhỏ là có thế tiến vào đảo cấm kỵ, tìm được cường giả Chiến Long Đảo, chỉ có bọn họ đi ra mới có thế cứu vớt Chiến Long Đảo.”

ốc biến nhỏ có thể liên lạc với cường giả Chiến Long Đảo mất tích?

Tầm mắt Sở Trần híp lại, đây có phải là có nghĩa, anh cũng có thề thông qua ốc biển nhỏ liên lạc với chín sư phụ mắt tích!

Đây là đồ tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK