Nếu Sở Trần thua, lấy uy vọng của Hoảng
Phủ minh chủ, ông ta sẽ hối đoái đám ngườiTiêu Thiên Hàđể lấy cồ phần của Công ty dược phẩm Cửu Thành, không ai có thể cự tuyệt.
Xét cho cùng, đối với bọn họ, cổ phần của Công ty Dược phẩm Cửu Thành chỉ là một mắt xích nhỏ trong chuỗi kinh doanh khổng lồ của bọn họ.
Những lời của Hoàng Phủ minh chủ thể hiện sự thưởng thức của ông đối với Sở Trần.
Vẻ mặt của Vệ Thu Căn càng trở nên u ám hơn.
Với lời nói của Hoàng Phủ minh chủ, hắn cơ bản đã cắt đứt tâm tư gây phiền phức với Sở Trần, thậm chí trong lòngVệ Thu Cănđã nghĩ tới việc thuyết phục Diệp Gia không được nhúng tay vào trận chiến kinh doanh của Thiền Thành.
Sở Trần hơi kinh ngạc, liếc nhìn Hoàng Ngủ Hòa Ngọc.
Hắn hoàn toàn không có hứng thú trở
thành đồ đệ của Hoàng Ngủ Hòa Ngọc, nhưng Sở Trần lại thực sự thích việc kiềm soát toàn bộ Công ty Dược phẩm Cửu Thành.
Cược lớn một lần.
“Được.”
Sở Trầnnhẹ nhàng đồng ý.
Những người xung quanh cũng không có gì bất ngờ, những điều kiện mà Hoảng Phủ minh chủ đưa ra đều có lợi cho Sở Trần, nểu Sở Trần không đồng ý mới kỳ lạ.
“Xem ra sau trận chiến này, Sở Trần sẽ trở thành người của chúng ta.”
“Liên minh có được một thiên tài như Sở Trần gia nhập cũng là một điều tuyệt vời cho Liên minh chúng ta.”
“Có điều, có một số người sẽ không vui đâu.”
Hoàng Phủ Hòa Ngọc cười một tiếng, hướng phía trước đi hai bước, trong lúc đó
ánh mắt lâng lệ hẳn lên, trên thân tràn ngập ra khí tức vô cùng cường đại, thông qua mấy vị tông sư liên tục xuất chiến, Hoàng Phủ Hòa Ngọc cũng có được phán đoán đại khái đối với thực lực của Sả Trần, nhắt là sau cuộc chiến của Sở Trần và Lý Nhược Chí, Hoàng Phủ Hòa Ngọc cảm giác được, Sả Trần còn ít bài tẩy, ông ta nểu như muốn thu dạng thiên chi kiêu tử như Sở Trần làm đồ đệ, nhất định phải toàn lực ứng phó, đánh bại Sờ Trần.
Đối mặt với Hoàng Ngủ Hòa Ngọc, nét mặt Sở Trần dần trờ nên nghiêm túc.
Không thể không nói,Sở Trần cảm nhận được, vị Hoàng Phủ minh chủ trước mặt hắn là người mạnh nhất mà hắn từng gặp, kể từ khi rời Cửu Huyền Môn xuống núi.
“Trong quyền giới thế tục hẳn không có nhiều người có thề luyện được đến trình độ này.”
Sở Trần lẩm bẩm.
Hoảng Ngủ Hòa Ngọc không nghe rõ lời của Sở Trần, lúc này, thấy Sở Trần không có động tĩnh gì, Hoàng Ngủ Hòa Ngọcliền chủ động tấn công.
Một tay quyền pháp, nhanh như sấm.
Không khí dường như bạo phát một vụ nổ sấm sét.
“Thất Hưởng Quyền của Hoàng Phủ minh chủ.”
“Xét về uy lực quyền thuật, trong số nảm vị
minh chủ, Thất Hường Quyền của Hoàng Phủ chắc chắn có thể đứng trước ba.”
Vệ Thu Căn nhìn chằm chằm không chớp mắt, thần sắc quyết tâm, trong lòng rõ ràng không có khả năng trả thù Sở Trần, thế nhưng, hôm nay nếu là có thể trông thấy Sở Trần bị Hoàng Phủ minh chủ đánh ngã, đó cũng là một chuyện vui.
Bang! Bang! Bang! Một quyền lại đến một quyền! Uy lực từng quyền do Hoàng Phủ minh chủthi triển được chồng lên nhau, mỗi cái đều là một cỗ kình lực.
Tầng tầng lớp lớp kình lực vọt tới, uy lực to lớn.
Nhưng mà.
Trước sự kinh ngạc của mọi người, đối mặt với sự ra tay bá đạo của Hoàng Phủ minh chủ, Sở Trần không có lựa chọn né tránh, ngược lại lấy quyền đỡ quyền.
Tam Hưởng Quyền của Hoàng Phủ minh chủ nồ tung, trong đầu mọi người đồng thời xuất hiện một hình ảnh … Sờ Trầnsẽ phải
hét lên một tiếng, cánh tay bị gãy, lùi về phía sau.