Công ty giải trí Tinh Trần.
Buổi gặp gỡ truyền thông đã kết thúc, Trương Tiên không còn trả lời bất kỳ cuộc phỏng vấn nào nữa, trở về phòng làm việc của mình.
Đứng ngồi không yên.
“Hội mê Tiên Tiên xấu xa này, quả thực quá đáng.” Trương Tiên vừa cầm lấy điện thoại, không khống chế được tay mình đập xuống đất, điện thoại trực tiếp bị vỡ, Trương Tiên nắm chặt nắm đấm, nếu bây giờ có Hội mê Tiên Tiên xấu xa đứng trước mặt hắn, hắn
nhất định sẽ không chút do dự một quyền đập tới.
“Đến lúc này, cậu còn quản cái Hội mê Tiên Tiên làm gì.” Hạ Lam cau mày, trầm giọng nói: “Trước tiên qua cửa ải Sở Trần mới là quan trọng nhất.”
Nghe vậy, Trương Tiên khó hiểu: “Chị Lam, em đã công khai xin lỗi hắn, không tiếc đắc tội với tan của mình, còn trực tiếp công khai xuất hiện, mở buổi gặp mặt truyền thông để xin lỗi hắn, hắn còn muốn thế nào nữa? Lẽ nào chưa đủ sao?”
Hạ Lam trầm ngâm một hồi: “Theo lý thuyết, cậu đã đặt tư thái xuống mức thấp nhất, Sở Trần cũng sẽ không để ý đến việc tha thứ cho người khác. Dù sao, trong số các nghệ sĩ ký hợp đồng với giải trí Tinh Trần hiện nay,
ảnh hưởng của cậu, địa vị trong ngành, đều là số một số hai, mặc dù Sở Trần là thái tử gia của Tinh Trần, cũng nên cho ba phần thể diện.”
Vừa dứt lời, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
“Giám đốc Chu.” Trương Tiên vội vàng nói: “Giám đốc Chu, lãnh đạo công ty nói như thế nào?”
Liên quan đến sự kiện tối nay, Công ty giải trí Tinh Trần đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp của lãnh đạo cấp trên.
Sở dĩ Trương Tiên sau khi gặp mặt truyền thông còn chậm chạp không rời khỏi công ty, cũng là đang chờ cuộc họp khẩn cấp này kết thúc.
Hạ Lam cũng nhìn giám đốc Chu.
Dựa theo phân tích của cô và Trương Tiên phỏng đoán, cấp trên công ty sẽ cho thái tử gia Sở Trần một lời giải thích, cho nên, cô sắp xếp buổi gặp mặt truyền thông IU này làm tài liệu giải thích, tiếp theo, công ty sẽ trấn an cảm xúc của Trương Tiên một chút, dù sao, địa vị của Trương Tiên ở Tinh Trần cũng rất quan trọng.
Trong tay giám đốc Chu cầm một phần hợp
đồng, đưa cho Hạ Lam, thản nhiên nói: “Bắt đầu từ hôm nay, Tinh Trần cùng Trương Tiên chính thức hủy hợp đồng.”
Khuôn mặt Của Hạ Lam và Trương Tiên trong nháy mắt đại biến.
“Hủy hợp đồng?” Hạ Lam không thể tin vào tai mình.
Trương Tiên càng cảm thấy thân thể lạnh lẽo.
Dưới tình huống này, vốn nên tiền đồ vô hạn, bị công ty hủy hợp đồng, điều này cỏ nghĩa là gì?
Sự tình thế nhưng đến mức không thể vãn hồi như vậy sao?
Trương Tiên dường như đã dự đoán tương lai của mình sẽ nguội lạnh cỡ nào…
“Sao lại như vậy?” Hạ Lam phục hồi tinh thần lại, lo lắng nói: “Giám đốc Chu, cái này cũng quá đáng đi, Trương Tiên chỉ là… đắc tội nhỏ với hắn một chút.”
Giám đốc Chu liếc mắt nhìn Trương Tiên một cái, sau đó nói: “Đầu tiên là chuyện nhỏ nhặt, ở trước mặt fan phóng thích ra tin tức bị Sở Trần cự tuyệt khám bệnh, trực tiếp đưa Sở Trần lên đầu bảng hot search, tiếp theo còn dứt khoát cùng mấy chục nghệ sĩ liên động, cùng thảo phạt sở Trần, quy kết Sở Trần, đây vẫn là tình huống trên mạng, offline, Sở Trần gia bị mấy trăm người vây kín, y quán Liễu gia cũng bị vây kín đến nước chảy không thông. Đây…chính là trong mắt hai người, đắc tội nhỏ?”
Giám đốc Chu hét lên một tiếng: “Nếu như là, như vậy, hiện tại Tinh Trần đưa ra câu trả lời, cũng chỉ là trừng phạt nho nhỏ mà thôi.”
Nếu như Trương Tiên còn là tiểu thịt tươi nóng bỏng của Tinh Trần, giám đốc Chu sẽ khách khí với hắn, nhưng hiện tại, đối với một người sắp bị đuổi ra khỏi Tinh Trần, hắn ngay cả liếc mắt một cái cũng lười nhìn.
Chu quản lý cung có thể dự đoán được tương lai của Trương Tiên, với sức ảnh
hưởng của Tinh Trần trong giới, Trương Tiên rời khỏi Tinh Trần, chỉ sợ không có bao nhiêu công ty dám cần hắn. Huống chi, Trương Tiên lần này đắc tội chính là tư bản, trong giới giải trí, dám đối nghịch với tư bản cũng không hiếm thấy, chủ yếu là, vì một Trương Tiên, cũng không đáng giá.
Có thể nói, Trương Tiên chỉ trong một đêm, từ thiên đường cao cao tại thượng, ngã xuống địa ngục không ai hỏi thăm.
Trương Tiên giống như một quả bóng xì hơi ngã trên sàn nhà.
‘Tại sao?” Trương Tiên hai tay khẽ run, nắm chặt nắm tay, đỏ bừng đôi mắt: “Tại sao phải đuổi tận sát tuyệt.”
Giám đốc Chu liếc hắn một cái: “Nếu Sở
Trần chỉ là một người bình thường, đối với hắn mà nói, chẳng lẽ cậu không phải là đang đuổi tận sát tuyệt hắn sao?” Giám đốc Chu cười lạnh: “Tất cả mọi người đều là giết, chẳng qua, cậu bị Sở Trần phản sát mà thôi.”
Khuôn mặt Trương Tiên kịch liệt biến ảo, trắng bệch vô cùng.
Một lúc lâu sau.
Trương Tiên chậm rãi nhìn thoáng qua ngón trỏ được băng bó kín mít của mình.
Tất cả những chuyện này, còn phải bắt đầu từ vết thương của ngón trỏ này.
“Đều do mày!” Trương Tiên giống như phát điên xé rách băng gạc quấn trên ngón trỏ
của mình, coi nó là thủ phạm, liều mạng tức giận.
Lúc này, Hạ Lam yên lặng đi ra khỏi phòng làm việc của Trương Tiên.
Cô chỉ là một người quản lý.
Trương Tiên đã nguội lạnh rồi.
Cô phải tranh thủ thời gian, đi tìm Tiên Tiên tiếp theo…