Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Trần đáp ứng.

Tống Nhan nghe ra mấy phần qua loa, tò mò nhìn Sở Trần,

“Anh rốt cuộc từ đâu tới?”

“Sở Trần, Kinh Thành Sở Gia.”

Sở Trần nghiêm túc trả lời.

Tống Nhantrợn mắt nhìn Sở Trần.

Câu trả lời này không phải là lần đầu tiên Sở Trần nói ra, bản thânTống Nhan cũng chú ý tới, cũng đã đi hỏi thăm, nhưng ở Kinh Thành, không có danh môn vọng tộc nào họ Sở cả, thậm chí các gia tộc công ty trong giới kinh doanh có thực lực tương đối ở Kinh Thành,Tống Nhan cũng chú ý, mặc dù có người họ Sở, nhưng sau khi phân tích, không ai liên quan đến Sở Trần.



Tống Thu gọi điện thoại tới, đội của Cố Sơn đã thu đội tan tầm.

“Một giờ.”

Sờ Trần liếc mắt nhìn thời gian. “Anh nghĩ thế nào?”

Tống Nhan hỏi.

“Tiểu Thu đã biết đáp án.”

Sở Trần cười nói, “Hắn trốn trong bóng tối quan sát, tuy rằng cố Sơn sau một giờ mới thu đội, nhưng những lần kiểm tra sau đó hien nhiên là buông lỏng, trên cơ bản chỉ làm bộ dáng mà thôi.”

“Nếu bọn họ phát hiện ra thẻ căn cước của anh là giả …” Tống Nhan lo lắng, “Bọn họ sẽ đối phó với anh như thế nào.”

“Từ Dược Phẩm Bắc Trần đến Cửu Thành, đều lấy tên của anh.”

Sở Trần nhìn Tống Nhan nói,

“Nói thật tấm thẻ căn cước này liền việc thuê phong trong ghi chép đều không có, ta cũng không nghĩ ra bọn họ có thề dùng để làm gì được. Đương nhiên bọn họ có the tiết lộ nó và nói răng anh đã cố tình giả mạo thẻ căn cước, nhưng với mức xử phạt như thế thi chắc chắn không

phải là kết quả họ muốn. Và dù bọn họ có đi vạch tran anh thì cũng không hẳn là vấn đề gì, vì thẻ căn cước này lúc đó là do cha sai người đi làm.”

Tống Nhan liên tục gật đầu, khi cô ấy nghe tới những lời cuối cùng của Sở Trần, cả người đều sững sờ.

Ý anh ta là gì.

Tên ngốc Sở Trần này muốn cha cồ chịu trách nhiệm!

Tống Nhan liếc nhìn Sở Trần lạnh giọng nói: “Anh đúng là con rể tốt.”

“Bà xã à, anh có một câu hòi em.”

Sờ Trần đột nhiên có vẻ hứna thú. y

Tống Nhan hỏi: “Có vấn đề gi?”

“Nếu anh và cha em cùng lúc gặp rắc rối, đồng thời chúng ta phải có một người đứng ra chịu trách nhiệm, thì em muốn ai đứng ra?”

Tống Nhan 😕??

Tống Nhan hiển nhiên không có nhiều hứng thú thảo luận vấn đề này với Sở Trần, vì vậy cô liếc nhìn Sở Trần một cái rồi trở về phòng.

Cửa phòng đóng lại.

“Nếu cả hai cùng xảy ra sự tinh …”

Tống Nhan tự lẩm bẩm, nếu có một ngày như vậy, cô sẽ có câu trả lời cho riêng minh.

Ngày hôm sau, hai người khách

đồng thời đến nhà họ Tống, bọn họ gặp nhau ở cửa nhà họ Tống.

Hoàng Phủ Hòa Ngọc và Hạ Bắc.

Hạ Bắc lịch sự để xe của Hoàng Phủ Hòa Ngọc đi vào trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK