Ngay từ sáng sớm, nhiều người quan tâm đển quyền giới đã tập trung tại quảng trường trước tòa nhà Cửu Thành.
Tất cả đều muốn biết liệu Sở Trần có xuất hiện ở toàn nhà Cửu Thành hay không.
Một người nào đó đã đăng một cuộc thăm dò trên một diễn đàn quyền giới nồi tiếng ở tỉnh Quảng Đông, hơn 90% số người tin rằng Sở Trần sẽ không xuất hiện.
Lý do rất đơn giản.
“Sở Trần không thể một mình chống lại toàn bộ Liên Minh Tông Sư Cửu Thành.”
‘Thế cục ở Thiền Thànhđang rất vi diệu,Sở Trần hợp nhất với các nhà để đối phó với Hoàng Gia,lúc này, Hoàng Giaquả thực rầt mongSỜ Trầnxảy ra chuyện dể thay đổi thế cục ở Thiền Thành,thời điểm này, Sở Trầnchắc hẳn sẽ không mạo hiểm để tới tòa nhà Cửu Thành.”
“Nếu Sờ Trần thật sự muốn cùng Liên Minh
Tông Sư Cửu Thành cường ngạnh, tối hôm qua hắn có thể cứng rắn đến cùng với bát đại tông sư,dù sao, tối hôm qua, hắn cũng là người chủ động trong vụ đánh cược, thực lực của hắn cũng đủ tự tin. Cho nên nói, tối qua, Sở Trần buông lời chỉ là để hạ bậc thang thôi.”
“Từng chuyên gia phân tích xuất hiện, mồ xẻ gần như toàn bộ thế giới nội tâm của Sở Trần, rõ ràng từng cái một.
Mười một giờ trưa.
NhG’ng người tập trung tại Tòa nhà Cửu Thành dằn dằn giải tản.
Bên trong tòa nhàCửu Thành.
Tám vị tông sư do Tiêu Thiên Hà đứng đầu đang ngồi trong một văn phòng.
Từ dây bọn họ có thể nhìn xuống quảng trường bên dưới qua cửa sổ kính.
“Mọi người đi rồi, Sở Trần cũng không có xuắt hiện.”
Vệ Thu Căn thở phào nhẹ nhõm, trong chuyện này hắn đuối lý, cho nên hắn không muốn sự tình càng thêm tồi tệ hơn.
Giờ khắc nảy, Vệ Thu Căn không còn ý tứ giúp Diệp Yên trả thù nữa.
Hắn ta chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để bảo vệ mình.
“Hừ, ta ngượi lại hy vọng Sả Trần có thể tới,hôm nay, vừa vặn có Hoàng Phủ minh có mặt ở đây, có thể dạy cho hắn một bài học.”
Tiêu Thiên Hà lại ủ rũ nhìn ra ngoài cửa sổ, “Tối hôm qua Sở Trần cố ý dùng vòng tròn để dẫn chúng ta xuống hố, điều này cho thấy hắn ta là người thông minh, người thông minh sẽ không làm chuyện ngu ngốc, hơn nữa hắn biết nếu đối phó với toàn bộ Liên Minh Tông Sư Cửu Thành thì sẽ có ý vị gi.”
Tiêu Thiên Hà dừng lại, nhìn chằm chằm ngoài cửa sồ… một chiếc xe dừng lại.
Cửa xe mở ra, Sở Trần xuống xe, ngẩng
đầu lên, dường như cùng lúc nhìn thấy Tiêu Thiên Hà ờ trên cao.
Tiêu Thiên Hàvô ỷ thức loạng choạng lùi lại hai bước.
Mấytông sư còn lại lần lượt đứng lên.
Tiến vài bước về phía trước.
“Sở Trần?”
Vệ Thu Căn sửng sốt, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Sở Trần không thề xuất hiện tại tòa nhà Cửu Thành.
Vậy mà … Sả Trần lại một lần nữa khiến mọi người thất kinh.
“Quả thực không coi ai ra gi.”
Lê Trí Quân tức giận, “Chuyện tối hôm qua chúng ta không có truy đến cùng, để hắn bình yên trở về Thiền Thành, mới qua một đêm, hắn lại dám đặt chân đến Dương Thành, đồng thời đi thẳng tới tòa nhà Cừu
Thành sao?’