Cửu Huyền Môn thì thôi, hiện tại ngay cả Bách Hoa Cung cũng dám đắc tội Chiến Long Đảo hắn?
“Ông dám nói chúng tôi là cường đạo?” Có người lạnh lùng quát lên: “Động Tiên, thiên hạ cùng hưởng, Thiên Cơ huyền Trận xuất hiện, vốn là chuyện vui cả thiên hạ, dựa vào cái gì để cho Sở Trần một mình độc chiếm.”
Xa xa, Mạc Vô Ưu hừ một tiếng: “Nhìn xem, đây là suy luận của cường đạo, trận pháp của Sở Trần ca ca, dựa vào cái gì phỉa cùng bọn họ chia sẻ?”
“Sở Trần, ý của ngươi sao.” Mộ Dung Thừa Phong trực tiếp ra tối hậu thư cho Sở Trần, ánh mắt nhìn chăm chú vào sở Trần, nhẹ nhàng lắc đầu: “Làm người không thể quá ích kỷ a.”
Sở Trần tầm mắt híp lại: “Ý của ta, đồ của ta, dựa vào cái gì phải cùng các người chia sẻ.”
“Thiếu hiểu biết.” Ánh mắt Mộ Dung Thừa Phong lạnh lùng vài phần: “Ta ngược lại muốn nhìn xem, cửu Huyền Môn, có cái gì mà đối địch với giới võ giả.”
“Nói nhảm xong chưa?” Lữ Chính Phương sải bước đi lên phía trước. “Phong khí giới võ giả như vậy, quả thực chướng khí mù mịt, nếu như các người đại diện cho giới võ giả hiện nay… cửu Huyền Môn ta không quan tâm động thủ, chỉnh đốn trật tự giới võ giả.”
Lữ Chính Phương trực tiếp chỉ điểm Mộ Dung Thừa Phong đánh một trận.
Cao Chấn Long và Đặng Kiệt Hổ đồng thời đi ra: “Một đại hán thô bỉ vô danh, có thể vượt qua cửa ải Long Hổ song hiệp của ta rồi nói sau.” Trong lòng hai người đều nghẹn một cỗ lửa giận nghẹn khuất, từ khi bắt đầu bước vào Thiền Thành này, mọi việc đều không thuận, hiện tại Cửu Huyền Môn tùy xuất hiện một người, cứ như vậy kiêu ngạo, bọn họ thật sự nhịn không được muốn cho đối phương một giáo huấn.
“Chỉnh đốn lại trật tự giới võ giả?” Trạm Vô Địch cũng cười nhạo: “Trật tự của giới võ giả, khi nào đến phiên phái Kỳ Môn nói chuyện.”
“Cửu Huyền Môn không có mạch chủ cửu
đại trấn giữ, cũng dám kiêu ngạo.”
“Các võ tăng Đạt Ma Sơn ra tay, quả nhiên là hòa thượng không nói nhiều.”
Theo võ tăng Đạt Ma Đạt xông lên, trận đại chiến tông sư vạn người chú ý này bắt đầu.
Nói trắng ra, chính là một hồi quần đấu!
“Mỗi người chọn đối thủ của mình đi. sở Trần mở miệng, ánh mắt của anh nhìn chằm
chằm Trục Lãng Tam Tiên.
Sắc mặt Trạm Hải biến đổi, ánh mắt vội vàng tránh né, đừng chọn tôi.
Trên chiến trường, kẻ không thể bị động sẽ đưa ra lựa chọn.
Một giây sau, Sở Trần đã đi tới trước mặt Trạm Hải.
“Lại chiến một trận?” Khi lời nói của Sở Trần hạ xuống, thế công cũng đến.
Sở Trần lựa chọn đối thủ vừa vặn.
Tam tông cùng với các đại môn phái, cường giả tông sư đỉnh phong xuất hiện ở quảng trường tổng cộng có ba người, theo thứ tự là Mộ Dung Thừa Phong phái Bắc Đẩu, Trạm
Vô Địch Chiến Long Đảo, cùng với Không Động đại sư Đạt Ma Sơn, đều là cường giả võ đạo tông sư bảng xếp hạng top 5, càng là chỗ mạnh của đối phương. Ba người này, Sở Trần đương nhiên sẽ không chính diện tiếp xúc, giao cho các sư thúc cửu mạch.
Mà dưới tam đại cường giả, cường già thực lực mạnh nhất, không thể nghi ngờ là Trục Lãng Tam Tiên cùng với Long Hổ song hiệp phái Bắc Đẩu và các nhân vật lớn thành danh đã lâu.
Sở Trần lựa chọn Trục Lãng Tam Tiên, thứ nhất là mấy ngày trước mình từng đánh bại đối thủ, thứ hai cũng là giảm bớt áp lực cho các tông sư Cửu Huyền Môn còn lại, dù sao đây cũng là một trận chiến tông sư lấy ít địch nhiều.
Trạm Hải theo bản năng lui về phía sau vài bước, thấy Sở Trần đuổi theo không rời, lúc này tức giận gầm lên: “Sở Trần, ngươi đừng cho rằng ta thật sự sợ ngươi, nếu như không phải bị trận pháp của ngươi mai phục, chúng ta làm sao có thể thua ngươi.” Lời nói của Trạm Hải vừa dứt, đồng tử hai người khác trong Trục Lãng Tam Tiên đột nhiên co rụt lại, không sai, bọn họ lúc trước bại bởi Sở Trần, chính là bởi vì Sở Trần đột nhiên chui vào rừng cây nhỏ, hơn nữa bố trí trận pháp, đánh vỡ từng người bọn họ, dưới loại
tình huống hôm nay, Sở Trần chưa chắc đã là đối thủ của bọn họ.
“Được, nếu sở Trần muốn chiến, chúng ta phụng bồi đến cùng.”
Khí thế trên người Trục Lãng Tam Tiên một lần nữa tăng lên, lấy Trạm Hải dẫn đầu, xông về phía Sở Trần.
Xa xa, Trạm Mục Tư nhìn thấy một màn này, lúc này cầm nắm đấm, vung mạnh một chút, Trục Lãng Tam Tiên hôm nay, tất thắng.
“Lên!” Bên kia, Triệu Trụ dẫn theo tông sư phái Thiên Cơ cũng tiến vào chiến trường.
“Nếu như không phải nhìn thấy Liễu Khai Hồng Bách Hoa Cung, ta thiếu chút nữa đều bỏ qua một chuyện quan trọng.” Triệu Trụ
trầm giọng nói: “Lúc này đứng đội rất quan trọng, nhất là dưới tình huống Cửu Huyền Môn đột nhiên phái ra đội hình tông sư cường đại như vậy, chúng ta không thể chỉ lo xem kịch, phải quyết đoán ra tay, cùng tam tông liên hợp, nói không chừng trận chiến này qua đi, phái Thiên Cơ có thể thoát ly phạm trù của phái kỳ môn, trở thành một trong những môn phái chính thống, chỉ cần tam tông tán thành là được.”
Hỗn chiến nổ ra.
Đây tuyệt đối là một lần đại chiến hiếm hoi trong giới võ giả.
Nguồn gốc của đại chiến, là một môn trận pháp.
Hỗn chiến giữa hơn hai trăm vị tông sư.