Sờ Trần ở trong xe kể lại chuyện đêm nay với Giang Ánh Đào. nhưng cũng không kể thủ đoạn kỳ môn của phái Thiên Cơ. chỉ nói gặp phải mưu đồ cùng với xe tải lớn liều chết công kích.
Giang Ánh Đào thần sắc nghiêm túc vô cùng.
Đây mới chỉ là ngày thứ hai video ngắn kia xuất hiện, đã xảy ra chuyện tập kích ám sát ác liệt như vậy, nếu cứ để mặc như vậy, tính mạng của Sở Trằn quả thật sẽ bị uy hiếp thật lớn.
Nhắt là sau khi đến hiện trường, nội tâm Giang Ánh Đào càng thêm mãnh liệt chấn động.
Hiện trường thảm khốc.
Ngọn lửa bủng phát dữ dội khiến cả hai chiếc xe gần như bị thiêu rụi đến mức chỉ còn lại khung bị méo mó, dây cách lý được kéo xung quanh.
‘Anh rể, em ờ đây.” Tống Thu thấy Sờ Trần đến, lập tức tinh thẩn chắn động, vội vàng hô to.
“Cô Đào, làm phiền cô rồi.” Sở Trần mở miệng.
Giang Ánh Đào gật gật dằu, đi qua thương lượng, rất nhanh, dẫn Tống Thu trở về: “Hai người có thề đi, nhưng, chuyện đêm nay cũng nhắc nhở tất cả chúng ta, sỏ’ Trần, tinh hình của anh so với tưởng tượng của chúng tôi còn nguy hiềm hơn nhiều, anh thật sự không cần xin cục đặc chiến bảo vệ sao?”
Sở Trần từ chối: “Yên tâm đi cô Đào, trong lòng tôi hiểu rõ.”
Sở Trần nghiêng người nhìn về phía chiếc xe tải lớn giữa đường, ở vị trí lái xe, lính cứu hỏa đang nghĩ cách di chuyển thi thể bên trong đả bị thiêu cháy ra ngoài.
Anh đột nhiên nghĩ tới lời vừa rồi Hà Tất Ninh nói, hồi tưởng lại cảnh tượng lúc xảy ra vụ án, Sở Trần cũng tin lời Hà Tất Ninh nói, nếu như xe tải thật sự là bọn họ an bài -bọn họ không cần phải dùng lá để ngán cản tầm mắt của tài xế xe tải lớn, rất rõ ràng đêm nay bọn họ muốn mượn đao giết người.
Vậy, đó lả ai?
sỏ’ Trần nhẹ nhàng nhíu mày, trong lúc bất chợt có loại cảm giác thiết lập kẻ thù quá nhiều, đếm không xuể.
■‘Hiện tại còn chưa thể xác nhận thân phận của người này, chờ ngày mai có kết quả, tôi sẽ nói cho anh biết.” Giang Ánh Đào suy nghĩ một chút, vẫn là chủ động mở miệng: “Không bằng tôi đưa hai người trở về đi.”
Tống Thu nhất thời mừng rỡ: “Vậy thì cảm ơn cô Đào.”
Trên đường trỏ’ về, Giang Ánh Đào lại mò’ mịt ám chí Sở Trần có thề xin cục đặc chiến bảo vệ, Sỏ’ Trần cũng không có đáp ứng.
Bản thân Sò’ Trằn chính là một thành viên Thiên Võng Điện của cục đặc chiến, dựa vào thực lực mà nói, anh quả thật không cần thành viên cục đặc chiến bình thường bảo vệ, càng có thề xuất hiện nguy hiềm không rõ, Sỏ’ Trần cáng không hy vọng liên lụy đến người khác.
Ví dụ như loại tình huống đêm nay, nếu trong xe có thêm vài người, anh cũng không
kịp cửu.
về đến Tống gia, đại sảnh, mọi người Tống gia đã sớm bị đánh thức bởi Tống Thu gọi điện thoại sau khi xảy ra chuyện, tháy sỏ’ Trần cùng Tống Thu bình an trỏ’ về, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Mọi người đều quay về nghỉ ngơi trước đi.” Tống Tà Dương ra hiệu.
Sở Trần và Tống Nhan trở về biệt thự.
“Sở Trằn, bắt đầu từ ngày mai, anh vẫn là ít ra ngoài đi.” Tống Nhan trầm mặc một hồi, nghiêm túc mớ miệng: “Anh không cần lo lắng cho em, em sẽ không có chuyện gì đâu.”
Sau khi biết được đêm nay xe tải lớn liều chết tắn công, mí mắt Tống Nhan vẫn liên tục giật.
Thực lực của Sỏ’ Trằn rắt mạnh, nhưng cũng không phải đao thương bất nhập, kim cương không hỏng, không sợ một vạn chỉ vạn nhất, Tống Nhan cảm thấy, vẫn là ỏ’ trong nhà an
toàn.
Sở Trằn hai tay khẽ nắm chặt hai má Tống Nhan, hôn một cái lên đôi môi đỏ mọng mê người, khuôn mặt mím cười nói: “Yên tâm đi, em cũng không phải không biết, chổng em lợi hại đến mức nào.”
Tống Nhan còn muốn mở miệng: “Nhưng… ừm… ừm…”
Một đêm trôi qua.
Ngôi nhà cho thuê trong thành phố.
Vài tên đệ tử phái Thiên Cơ thần sắc nghiêm trọng ngồi vây quanh một bàn.
“Tiếu sư muội cùng Hà sư đệ một đêm không về, phương thức liên lạc cũng hoàn toàn không có phản hồi, khẳng định là xảy ra chuyện giòi.” Một người vô cùng lo lắng.
“Tối hôm qua trên đường về nhà có người ám sát Sờ Trần, cuối cùng thất bại, không biết có thế cùng tiểu sư muội bọn họ có liên quan hay không.”
Khưu Lâm trầm mặt.
Thiên Cơ Huyền Đồ còn chưa tìm được.
Tiểu sư muội lại mất tích.
Điều này khiến cho hắn ản nói với sư phụ như thế nào?
Tầng 21 của tòa nhà Kim Bải.
Ngày thứ hai nam thư ký của Tống Nhan chính thức ra mắt, trong phòng làm việc, Tống Nhan cũng vui vẻ thanh nhàn, thư ký có việc làm.