Tô Nguyệt thở dài, “Xem ra tình cảm của Diệp Thiếu Hoàngđối với Nhan Nhan là thật lòng.”
Nghe vậy, đồng tử Tống Thiên Dương hơi co lại.
“Nếu sự hợp tác của Tống Hạ kết thúc thất bại, vậy hãy để Nhan Nhan và Sở Trầnchia cắt đi.”
Tống Vân trịnh trọng nói.
Tống Nho Hải từ bên ngoài bước vào.
“Gia chủ, nhị gia cả nhà đã đi ra ngoài.” Tống Nho Hải nói.
Tống Thiên Dương nhìn sang.
“Nghe Bưu nhi nói, Tống Khánh Bằng nói với nólà tiểu như nhà họ Hoàng đã mời họ đến án tối tại khách sạn Hoàng Đình.”
Ngay khi lời nói vừa dứt, vẻ mặt của cả nhà Tống Thiên Dương đồng thời biến sắc.
“Tống Mục Dương, leo lên nhà
họ Hoàng?”
Tô Nguyệt sắc mặt tái nhợt.
“Từ lâu con đã nghe nói Tống Khánh Long đang theo đuổi một vị tiểu thư nhà họ Hoàng…”
Vẻ mặt Chu Kiếm chìm xuống, “Bây giờ tiểu thư nhà họ Hoàng lại mời cả nhà hắn tới khách sạn Hoàng Đình để ăn tối…”
“Đều là do Nhan Nhan!”
Tống Tình không khỏi nói, “Diệp thiếu gia rõ ràng rất thích nó, nhưng nó chỉ muốn ở bên cạnh
một kẻ ngốc. Hiện tại thì tốt rồi, nếu chú hai và nhà họ Hoàng kết thông gia, cái nhà này, e rằng, chúng ta không còn được làm chủ nữa”
“Nhà họ Diệp mấy năm gần đây phát triển rất mạnh mẽ, tuy rằng không thể so với nhà họ Hoàng, nhưng ở Thiền Thành cũng có ít nhà so sánh được.”
Tống Vân thở dài,“ Đáng tiếc… Nhan Nhan thực sự ngốc.”
Sở Trầnvà Tống Nhan đi dạo ven hồ.
“Anh rốt cuộc đã nói chuyện gì với Diệp Thiếu Hoàng vậy?” Tống Nhan nhịn không được không khỏi hỏi,cô chính mắt nhìn Sở Trần ẩu đả Diệp Thiếu Hoàng, ngoài ra còn dùng giày lấy nước đổ vào đầu Diệp Thiếu Hoàng, theo lý Diệp Thiếu Hoàng đối với Sờ Trần, thậm chí cà nhà họ Tống phải hận thấu xương.
Nhưng Diệp Thiếu Hoàng không chỉ gửi một trăm ngàn nhân dân tệ tiền cảm ơn mà còn tái khởi động hợp tác ba bên.
Thật là kỳ lạ.
“Thật ra Diệp thiếu gia cũng là một người biết ơn.” Sở Trần giải thích.
Tống Nhan,
“Ngày mai hãy cùng tôi đến tòa nhà Kim Than Thành một chuyến.”
Tống Nhan nói, “Chúng ta phải giải quyết vấn đề lựa chọn địa điểm mở công ty càng sớm càng tốt.”
Sở Trần gật đầu,ngẩng đầu nhìn về biệt thự phía trước cách đó không xa, Tống Mục Dươngmột
nhà cùng nhau bước ra ngoài, xe đã đợi sẵn.
Tống Khánh Bằng ánh mắt trở nên sắc bén, trước khi lên xe nhìn thấy hai người Sờ Trần, hắn ta sững sờ, sau đó bước tới cười nhạo, “Chậc chậc chậc, Sở Tiều Mật, thật sự rất nhàn nhã nha, nhiều khi thấy thật ghen tị với kẻ ngốc,luôn có thể vô ưu vô lo.”
Tống Nhan khẽ nhướng mày, sau đó nhíu mày, có phần kinh ngạc.
Cũng bị một con rắn đen cắn, người ta đồn rằng Diệp Thiếu Hoàng vô bệnh viện không có
phương pháp chữa trị, thế nhưng Tống Khánh Bằng vẫn sống khỏe mạnh, không có chuyện gì xảy ra.
“Tôi cũng cảm thấy ghen tị với cậu. Cùng là bị rắn độc cắn, luận về thể chất, so với Diệp thiếu gia thất mạnh hơn rất nhiều.” Sở Trần đối với Tống Khánh Bằng giơ ngón tay cái lên nói.
Đôi mắt của Tống Khánh Bằng lóe lên một tia cám ghét.
Video hôm nay chắc chắn do Sở Trần quay. Không chỉ khiến bản thân bị đánh vài cái, mà còn
khiến gia đình mình hoàn toàn mất đi tín nhiệm trước Diệp Thiếu Hoàng.
Tống Khánh Bằng nghĩ đến lời nói của anh hai hắn, trong tiềm thức liếc nhìn Tống Nhan một cách cảnh giác.