Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến tình trạng này, hắn không sợ chết, hắn sợ hãi chính là kinh động Cổ trong cơ thể, khi đó, phàm là người có quan hệ với hắn, đều sẽ gặp phải tai họa ngập đầu, nhất là người thân của hắn.

Môn chủ Vu Thần Môn nhắm hai mắt lại, nhưng biểu tình trên mặt của hăn đang co giật nhẹ nhàng, khó có thể che dấu khủng hoảng trong lòng.

“Ngươi sai rồi, trong cơ thể ta có Cổ, đó chỉ là độc cồ ta dùng máu tươi bản thân tẩm bổ, còn chưa đến lúc dưỡng thành lấy ra mà thôi.”

Chủy thủ trong tay Ninh Từ Mặc, hướng về phía môn chủ Vu Thần Môn: “Vân là cháu hỏi đi.”

“Đợi chút.” Sờ Trần nhìn chằm chằm môn chủ Vu Thần Môn, gằn từng chữ nói: “Đêm nay tôi có thể phá Huyễn Thần cổ, có lẽ, cũng có thể phá Cổ trong cơ thể ông.”

Môn chủ Vu Thần Môn dột nhiên mở to mắt, gắt gao nhln chằm chằm Sở Trần, hô hấp đều trở



nên có chút dòn dập.

Trước đêm nay, môn chù Vu Thần Môn tự tin, Huyễn Thần cổ không ai có thẻ phá, nhưng hắn tận măt chứng kiến quá trình Sở Trần lực trảm Huyễn Thần cổ, ngộ nhỡ… hắn thật sư có thể phá Cố trong cơ thể mình?

Thân thể môn chủ Vu Thần Môn run rẩy một chút, nhưng mà, trong đầu đột nhiên hiện lên cái gì đó, thần sắc trong nháy mắt àm đạm, ngồi sập xuống đất.

Không thể nào!

Sờ Trần mặc dù có thủ đoạn thông thiên, cũng không có khả năng phá độc co này.

“Làm một giao dịch đi.” Sở Trần tuy rằng không biết thế giới nội tâm của môn chủ Vu Thần Môn

lúc này, nhưng anh có thể nhìn ra môn chủ Vu Thần Môn bị cổ kìm chế trong cơ thể, trầm giọng nói: “Tôi có thể giúp ông phá Co trong cơ thể, ông nói ra quá trình năm đó bắt Dương Tiểu cẳn hơn nữa còn đặt Huyền Thần cồ trên người cố ấy.”

Môn chủ Vu Thần Môn chậm rãi ngẩng đầu, trào phúng cười nhạo, ánh mắt không còn cơ hội sống: “Cổ trong cơ thể ta, là Tử Mẩu Dung Huyết cồ. Trên người ta chỉ là một tử cổ, trên vợ con của ta, đều có một cổ, ngươi cảm thấy, sau khi ngươi kinh động Cổ hậu trong cơ thể ta, bọn họ có thể bình an vô sự sao? Ta muốn nói chỉ có thể nhiều như vậy, các người không cần uổng phí sức lực trên người ta.” Môn chủ Vu Thần Môn nhìn thoáng qua Ninh Tử Mặc: “Huyễn Thần Cổ trên người Dương Tiểu cẩn



đúng là ta tự tay bỏ vào, ta hôm nay lấy mạng trả nợ.”

Tống Thu nghe được những lời này càng thêm ngây người.

Quả dưa này quá lớn.

Môn chủ Vu Thần Môn bị người uy hiếp mới đặt Huyễn Thần cổ ở trên người Dương Tiểu cẩn?

Người có thể ờ sau lưng sai khiến Vu Thần Môn chủ sẽ là ai.

uTử Mầu Dung Huyết cổ.” Sờ Trần trầm ngâm một hồi: “Chì cần tốc độ nhanh nhất tìm được tất cả Tử Cổ, muốn phá cổ này, hẳn là không khó.”

Vu Thần Môn chủ ngạc nhiên, lập tức khàn khàn lắc đầu, chính mình dĩ nhiên còn ôm một tia hy vọng với hắn, quả thực buồn

cười.

“ổng có thể không tin tôi.” Sờ Trần trong tay lấy ra một khối lệnh bài: “ông nên tin vật này chứ.”

Ánh mắt Vu Thần Môn chủ nhìn lại, nội tâm mãnh liệt chấn động.

Trên lệnh bài khắc hai chữ…

Cửu Huyền!

Thiên hạ kỳ môn, Cửu Huyền Vi Tôn.

Giới võ giả có một hiện tượng quái dị, võ giả chính thống phổ biến xem thường con cháu kỳ môn, nhưng Cửu Huyền ngoại lệ. Cho dù lả đại phái võ giả chính thống, đối mặt với con cháu Cửu Huyền, cũng không dám vô iễ, khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK