Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mai Lâm trưởng lão,

Hồi lâu.

Mai Lâm trưởng lão trầm giọng nói: “Vừa rồi thực sự là tôi đã lỗ mãng.Ngọc Hằng tổn thương, xét đến cùng, cũng là tự mình gây họa, Sở tiểu huynh đệ chỉ là đánh gãy chân hắn, đã là choThanh Dương Phái mặt mũi rồi. Sở tiểu huynh đệ nếu như còn không hết hận, ta sẽ phế hai chân nó, hướng Sờ tiểu huynh đệ chịu nhận lỗi.”

Mai Lâm trưởng lão vừa nói xong, tất cả mọi người mắt đều

trợn tròn.

Chuyện gì đã xảy ra?

Đầu óc của mọi người trong Hoàng Gia bỗng trở nên trống rỗng.

“Thái độ của Mai Lâm trưởng lãotại sao lại thay đổi như thế?”



“Có phải vì cuộc điện thoại vừa rồi mà Mai Lâm trưởng lãođã ảnh hường không?”

“Vừa rồi còn khí thế hung hăng, dáng vẻcao cao tại thượng, nhưng bây giờ, làm sao cảm giác

ông ta tình nguyện làm cháu trai cho Sở Trần.”

“Hắn đường đường làtrưởng lãoThanh Dương Phái, thân phận hiển hách, làm sao lại hướng Sở Trần cúi đầu?”

Kênh phát sóng trực tiếp.

Hạ Kiếm thiếu gia: Ta đoán...

Mẹ nó, ta nghĩ không ra đến cùng là nguyên nhân gì.

Thật vậy, không ai có thể đoán được điều gì đã khiến Mai Lâm trưởng lão tắt lửa, ngừng giao tranh.

Còn có người suy đoán, có lẽ Mai Lâm trưởng lão cố ý gian dối khiến Sở Trần xem nhẹ, Mai Lâm trưởng lão đã cúi đầu chào Sở Trần, cầm điện thoại trên mặt đất lên, xoay người đi về phía cửa quyền quán.

Còn không về với đội ngũ Hoàng Gia.

Mai Lâm trường lão vừa đi, trong lòng cũng thấp thỏm.



Lần này thực sự quá bất ổn.

Tuy rằng bây giờ cách xử lý này khiến bản thân bẽ mặt, nhưng

vẫn tốt hơn là hoàn toàn đắc tội Cửu Huyền Môn.

Cửu Huyền Môn là sự tồn tại không thể đắc tội, còn thân phận của Sở Trần trong Cửu Huyền Môn chắc chắn không thua kém gì thân phận của hắn trong Thanh Dương Phái.

Chạy là thượng sách.

“Mai sư phụ.”

Một giọng nói đuổi theo.

Hoàng Vũ lo lắng, “Mai sư phụ, ngài cứ như vậy rời đi sao?”

Hôm nay Hoàng Gia thất tướng đều xuất hiện, vốn là muốn chứng kiến cảnh tượng Sờ Trần bị đánh tới tấp, trút cơn thịnh nộ,dù sao những ngày gần đây, đường đường là đệ nhất hào môn, lại bị Sờ Trần với rất nhiều thủ đoạn, áp chế đến sít sao.

Mai Lâm trưởng lão sắc mặt tối sầm, “Cút!”

Hắn vốn còn sợ Sở Trần còn muốn đánh tiếp, đem hắn lưu lại, đang lúc tiến thoái lưỡng nan, đám người Hoàng Gia lại còn đuổi theo tới.

Hoàng Vũ chấn động trong lòng, thế nhưng, còn không từ bỏ, đuổi theo, “Mai sư phụ, Sở Trần biết rõ thân phận Ngọc Hằng, vậy mà lại trực tiếp xâm nhập Hoàng Gia, bắt Ngọc Hằng, còn có, Diệp Yên đang có mang, Sở Trần cũng không chút lưu tình, đối với cô ấy động thủ, hắn biết rất rõ ràng, Ngọc Hằng cùng Diệp Yên đều là đệ tửThanh Dương Phái..

“Ngậm miệng, cút!”

Mai Lâm trường lão tức giận, toàn thân bất giác run lên.

Hoàng Vũ này, hết chuyện để nói.

Còn nhiều lần nhấn mạnh Hoàng Ngọc Hằng và Diệp Yên là đệ tử của Thanh Dương Phái.

Hoàng Vũ hoàn toàn choáng váng.

Trước khi đến đây, Mai Lâm trưởng lão không nói chuyện như thế này.

Nhưng bây giờ … “Mai sư phụ …” “Cút!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK