Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Sở Trần nói rõ trọng điềm, hắn tiếp tục nghe câu chuyện của Hạ Bắc.

Ngay khi Hạ Bắc quyết định cử một vệ sĩ bên cạnh để đại diện cho anh ta ra chiến đáu thi mọi chuyện bỗng trờ nên rắc rối, một tên thiếu gia trẻ tuổi nhin trúng cô gái này, buông nhiều lời lẽ khiêu khích, cuối cùng Hạ Bắc không nhịn được, củng đối phương đánh cược một trận.

Trong trận chiến trên lôi đài. nếu Hạ Bắc thắng, đối phương phải vĩnh viễn bién mất trước mặt cô gái, đồng thời, sẽ phải trả cho Hạ Bấc số tiền gấp mười lần số tiền giái thường, ngược lai, Hạ Bắc

cũng sẽ lám như vậy.

Kết quả rất rõ ràng… Hạ Bắc đã thua.

Giải thường bảy mươi vạn đã biến thành bảy trảm vạn.

Mà cô gái này… Cô ta mỉm cười nói với Hạ Bắc, đêm hôm đó ờ quán bar, cô ta đã cá cược với bạn của minh, cược Hạ Bắc sẽ chi cho cô năm triệu trong vòng một tuần.

Nghĩ không ra … hoàn thành vượt qua mức nhiệm vụ.

sự

không nghĩ tới ‘trò cờ bạc’ như vậy lại rơi vào Hạ Bắc.



Càng không nghĩ tới Hạ tam thiếu gia, vậy mà lại ngã đau chật vật như vậy, chỉ vì một cô gái.

“Tôi đột nhiên có chút tò mò, loại nữ nhân như thế nào lại có thể khiến cậu thần hồn điên đảo như vậy.”

Sờ Trần nói, “Không nói cái khác, riêng về vụ cược tại Vĩnh Dạ, cậu

đã mất bảy triệu vì cô ta.

Đúng, số tiền đó như thế nào?”

“Trong thời gian ngắn, tôi có thể tìm đâu ra bảy triệu.”

Hạ Bắc vô cùng khổ sở, loại chuyện mất mặt thế này, đương nhiên hắn ta không thể nói ra với người trong nhà.

Vừa rõi tiếp tục

cậu cỏn nói đi.”

chưa

nói xong,

Sở Trần nói.

Hạ Bắc gật đầu, vẻ mặt lóe lên tia tức giận, “Từ đầu đến cuối, em không nghĩ rằng đây là một vụ đánh cược, ngay cả vụ cược này cùa Vĩnh Dạ, là do Bạch Phượng và Bạch Hâm Vũ liên thủ thiết kế, tất cả chỉ đé dụ em vào.”

Lông mày của Sờ Trần nhướng lên, “Đều họ Bạch? Lai lịch như thế nào, so với Hạ Gia thì sao?”

“Bạch Gia chù yếu kinh doanh về thương mại điện tử, mặc dù tại Dương Thành bọn họ có năng lực cạnh tranh nhất định, tuy nhiên, thực lực tổng thể đương nhiên không thể so với Hạ Gia.”



Hạ Bắc nghiến răng nghiến lợi.

Chí băng một đâm con chau của gia tộc không bằng Hạ Gia? Làm sao dám lừa gạt cậu như thế này? Mặc dù cậu nói ra chuyện này có thể sẽ bị người trong nhà trách cứ, nhưng nếu Hạ Gia có chút cốt khí, loại chuyên này tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

Sờ Trần nói, “Phía sau bọn họ hẳn có vẫn còn có người làm chỗ dựa.”

Hạ Bắc hít sâu một hơi, trầm giọng nói, “Lúc đó tròng quán bar, ngồi cùng một chỗ với Bạch Phượng, còn có hậu bối trẻ tuổi cùa Hoàng Phù gia tộc, tén dó gọi là Hoảng Phủ Tịch, vụ cá cược này, chính là do Hoảng Phủ Tịch vả Bach Phượng thực hiện.”

Đôi mắt Hạ Bắc lóe lên vẻ không cam tâm.

Trước chuyẹn nay, cạu Hoàng Phủ Tịch không?



lẽ’

Sở Trần hỏi.

Hạ Bắc lắc đầu, “Em cùng bọn họ khác biệt nhóm bạn, em căn bản không có tiếp xúc.”

Vẻ mặt Hạ Bẳc hiện lên một tia tự giễu, “Thực lực Hoàng Phủ gia tộc so sảnh ra mạnh hơn Hạ Gia rất nhiều, ngay cả anh trai của em cũng không trà trộn được vào nhóm của bọn họ, huống chi là em.

“Không biết, điều đó có nghĩa là không oán không thù.”

Đôi mắt Sở Trần hơi nheo lại,

“Chỉ vì một sự cao hứng nhất thời, liền mang cậu ra làm trò vui?”

Một nam nhân luõn muôn hiện bản thân trước mặt nữ nhân.”

Hạ Bắc tiếp tục tự giễu, “Hoàng Phủ Tịch nghĩ muốn ở trước mặt Bạch Phượng phơi bày một ít cồ tay của mình, ngay cả Hạ Gia Tam thiếu gia đều có thể không chủt kiêng kỵ trêu đùa, đây chính là vốn liếng của hắn, đối với Bạch Phượng, để có thể dựa vảo Hoàng Phủ thiếu gia, đương nhiên, cô ta không tiếc công sức lên kế hoạch tất cả những chuyện này.”

Sờ Trần suy nghĩ một chút, “Vừa rồi Đào tỷ nói để cô ấy xử lý, cô ta có thể bắt Hoàng Phủ Tịch đến xin lỗi cậu được sao?”

“Xin lỗi?”

Hạ Bắc sững sờ, lâp tức cười

ktio^f^a^mH^u^gn^™

quá nhiều rồi, ý tứ Đảo tỷ em hiểu, cô ấy sẽ đi giải quyết Hoàng Phủ Tịch bên kia, chuyện này cứ như vậy kết thúc, Hoàng Phủ Tịch sẽ không lại truy cứu bảy trăm vạn kia của em, em cũng không cần lại đem chuyện này để ờ trong lòng, cứ như vậy để nó qua đi”

“Nếu Đào tỷ không nhúng tay, cậu sẽ làm gl?”

Sở Trần hỏi.

‘‘Ngày hôm qua, sau khi biết mình bị lừa, em đã mất binh tĩnh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK