Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt này, bùa sáng rực lên, trong khoảnh khắc liền tạo thành một trái cầu lửa thật lớn, trong lửa có điện.

Sở Trần cuối cùng phóng thích ra hai tấm bùa, trong đó một tấm, là bùa Ngũ Lôi thật, bùa cực phẩm, còn có một cái là bùa Liệt Hỏa, cũng là bùa cực phẩm, sở Trần tỉ mỉ chế tạo ra đòn sát thủ.

Bạch Khâm Trì chạy theo.

Cho dù hắn trước tiên phòng ngự cùng lui về phía sau, nhưng cũng không tránh khỏi bị bỏng vài chỗ, chật vật vỗ mấy cái, mới dập tắt lửa trên quần áo.

Mọi người ngạc nhiên.

Cảnh tượng này đột biến quá nhanh.

Tất cả mọi người đều cho rằng bùa của Sở Trần đối với Bạch Khâm Trì không có tác dụng gì, anh mang đến cho mọi người một ‘bất ngờ’ thật lớn.

Giang Ánh Đào nở nụ cười, Sở Trần, không hổ là anh.

Hình tượng Bạch Khâm Trì giờ phút này so với Hướng Kiệt tốt hơn một chút, nhưng cũng là quần áo tả tơi, phong độ cường giả hoàn toàn không có.



“Đa tạ tiền bối nhắc nhở.” Sở Trần nói: “Tác dụng của bùa, xác thực phải đánh bất ngờ, mới có thể tạo hiệu quả.”

Tên hề lại là chính mình.

Bạch Khâm Trì nôi giận, mình lại làm tài liệu

giảng dạy phản diện.

Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

Bạch Khâm Trì trong lúc bất chợt có chút hiểu được tâm tình của Hướng Kiệt lúc ấy, nếu như trong tay hắn hiện tại có ám khí, hắn cũng hận không thể tiêu diệt Sở Trần.

Cảm nhận được ánh mắt khác thường truyền đến xung quanh, Bạch Khâm Trì hít sâu một hơi, trầm giọng mở miệng: “Không sai, không hổ là đệ tử Cửu Huyền Môn, học xong áp dùng, là có tài năng, kế tiếp, hy vọng ngươi có thể tiếp tục cố gắng, tiếp nhận chỉ điểm của ta.”

Hai chữ cuối cùng, Bạch Khâm Trì cơ hồ là dùng ngữ khí nghiến răng nghiến lợi nói ra,

khí thế trên người đột nhiên tăng vọt, cả người giống như mũi tên rời cung xông lên, chân đạp thất tinh, quyền xuất tinh hà, bá đạo mãnh liệt.

Lửa giận đến từ võ đạo tông sư.

Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, có thể dự đoán được kế tiếp Sở Trần sẽ gặp phải trùng kích như cuồng phong bão táp.

Sở Trần cũng thể hiện ra sự thần kỳ của

thân pháp đỉnh cao với các đệ tử chính thống đại phái ở Hương Sơn, nếu so sánh công kích của Bạch Khâm Trì với cuồng phong bão táp, như vậy, sở Trần giống như lá liễu nhẹ nhàng đung đưa trong màn mưa, đón gió mà phiêu, cuồng phong bão táp không thể làm tổn thương anh chút nào.

“Thân pháp này…” Vô số người chấn động: “Đây là thân pháp thần kỳ nhất mà tôi từng thấy qua, không ai sánh bằng.”



“Dựa vào thân pháp tuyệt diệu, khiến tiên thiên võ giả có vốn cùng võ đạo tông sư đọ sức, đây quả thực… không thể tin được.”

“Bạch Khâm Trì vừa mới gặp phải tập kích của Sở Trần, trên người có vài chỗ bị bỏng, thực lực của hắn cũng giảm bớt, đây cũng là cơ hội của Sở Trần.”

Lúc này, trong lúc bất chợt trong lòng có người toát ra một ý nghĩ… nói không chừng, có lẽ, Sở Trần có thể đánh bại Bạch Khâm Trì?

Giang Ánh Đào nín thở, khuôn mặt hồng hào, tim đập kịch liệt.

Sở Trần hôm nay, có lẽ muốn nổi danh trong giới võ giả!

Khi mọi người cho rằng Sở Trần chỉ dựa vào thân pháp đối phó Bạch Khâm Trì, tùy thời mà động, Sở Trần bỗng nhiên giống như linh xà lè lưỡi, đột nhiên không tiếng động một chưởng, đánh về phía trí mạng của Bạch Khâm Trì.

Một chưởng này tới cực kỳ bí hiểm, Bạch Khâm Trì thiếu chút nữa không kịp phản

ứng, ngăn trở trong tốc độ ánh sáng, thân pháp Sở Trần bay bổng, hai tay đập mạnh.

Cửu Huyền bí thuật, thiên tàn ảo ảnh!

Trong một thời gian, trên lôi đài, thân ảnh Sở Trần trở nên hư ảo.

Ánh mắt Bạch Khâm Trì như chim ưng, khóe miệng thầm giương lên.

Hắn không sợ Sở Trần phản kích, liền lo

lắng Sở Trần sẽ một mực dựa vào thân pháp né tránh, khiến mình không thể làm gì được.

Bạch Khâm Trì thân kinh bách chiến đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, lập tức giao thủ với Sở Trần, không cho Sở Trần không gian thi triển thân pháp tuyệt diệu nữa, cường thế áp lên, ánh mắt tinh quang lóe lên, hắn muốn thừa dịp đợt tấn công này, đánh bại Sở Trần.

Đối với Bạch Khâm Trì mà nói, đây là cơ hội tuyệt vời.

Không tự lượng sức mình.

Nội tâm Bạch Khâm Trì âm thầm cười lạnh.

Tuy rằng mình có chút bị thương, nhưng cũng là võ đạo tông sư, chẳng lẽ tên gia hỏa

như Sở Trần có thể đối phó? Lại còn dám phản kích.

Người trẻ tuổi, chung quy thiếu thắp lửa.

Bạch Khâm Trì song chưởng xuất kích, Sở Trần trước mắt lại đột nhiên áp sát về hướng hắn.

Đồng tử Bạch Khâm Trì co rụt lại, Sở Trần lạ còn tự động đưa tới cửa?

Vậy thì ta sẽ không khách khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK