Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Siêu cạn lời: “Tao biết mày là người nhà họ Bạch mà vẫn dám đánh mày. Mày nghĩ tao sẽ sợ gia tộc của mày chắc?”

 

“Tao không sợ, mày còn lấy nhà họ Bạch ra uy hiếp tao làm gì?”

 

Trong lúc nói chuyện, Mã Siêu đã tới trước mặt Bạch Tuấn Hào, giơ tay túm lấy cổ áo anh ta nhấc lên.

 

Bạch Tuấn Hào như một con gà bị Mã Siêu ném xuống đất.

 

“Y Y, em tính tổn thất đi!”

 

Mã Siêu giẫm lên ngực anh ta, quay đầu lại nói với Tần Y.

 

Bấy giờ Tần Y mới lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Anh Siêu, chỉ cần bọn họ không đến tập đoàn Nhạn Thanh gây sự nữa, chuyện bồi thường coi như xong”.

 

“Sao có thể như vậy được?”

 

Mã Siêu phản bác: “Bọn họ đánh nhiều bảo vệ của chúng ta như vậy, còn giẫm nát hai miếng đá cẩm thạch, đâm vỡ cửa tập đoàn Nhạn Thanh, khiến nhiều nhân viên trong tập đoàn bị tổn thương tinh thần. Tất cả đều phải bồi thường chứ?”

 

Tần Y sửng sốt, Mã Siêu đang bắt chẹt người ta một cách trắng trợn.

 

“Mày thả tao ra mau!”

 

Bạch Tuấn Hào bị giẫm dưới chân, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Anh ta là dòng chính của Vương tộc, trước giờ chưa từng bị đánh chứ đừng nói là giẫm đạp dưới chân.

 

“Còn dám nói nhảm hả? Bồi thường gấp đôi!”

 

Mã Siêu lạnh giọng nói.

 

“Chết tiệt, tao sẽ không tha cho mày đâu!”

 

Bạch Tuấn Hạo giận dữ hét, muốn thoát ra nhưng không thể.

 

“Lại gấp đôi tiếp!”

 

Mã Siêu cười híp mắt nói, dường như không hề sợ hãi lời đe dọa của Bạch Tuấn Hào.

 

“Mày dám…”

 

“Gấp đôi tiếp!”

 

Lần này, Bạch Tuấn Hào chưa kịp nói hết câu đã bị Mã Siêu chen ngang.

 

“Mày…”

 

“Tiếp tục gấp đôi!”

 

“Bây giờ tiền bồi thường là bao nhiêu rồi?”

 

Mã Siêu bỗng nghiêm túc hỏi Tần Y.

 

Tần Y vẫn chưa kịp phản ứng lại. Thư ký vừa bị Bạch Tuấn Hào tát thốt lên: “Mười sáu lần!”

 

“Ít thế thôi à?”

 

Mã Siêu nhíu mày: “Theo quy tắc làm tròn, tính là hai mươi lần đi!”

 

Đám nhân viên vây xem xung quanh đều trợn tròn mắt. Còn có thể chơi như vậy sao?

 

Bạch Tuấn Hào cũng tỉnh ngộ. Anh ta bỗng hiểu tại sao lúc mới tới Mã Siêu đã mắng anh ta là thứ phá nhà, còn nói anh ta thừa tiền không có chỗ tiêu.

 

Thì ra là như vậy!

 

Bạch Tuấn Hào đang định mắng chửi tiếp lập tức bị dọa im bặt.

 

“Anh Siêu, tính xong tổn thất rồi. Đá cẩm thạch và cửa lớn bị hỏng hết 500 nghìn!”

 

Thư ký lại lên tiếng: “Nhưng vẫn chưa tính được tiền thuốc men cho bảo vệ bị bọn họ đánh bị thương và tổn thất tinh thần của nhân viên”.

 

Mã Siêu gật đầu nói: “Tiền thuốc men cứ tính một triệu một người là được. Mười hai bảo vệ bị đánh thì là mười hai triệu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK