Chương 1780:
Dương Thanh cười mỉa: “Các người nghĩ rằng, Dương Thanh tôi cần chút bồi thường của các người à?”
“Vậy cậu Thanh muốn thế nào?”
Bạch Sát nhìn Dương Thanh hỏi.
“Để Vương Chiến lại, tôi sẽ thả cho các người đi!”
Dương Thanh đứng khoanh tay, nhìn Bạch Sát với vẻ mặt kiêu ngạo.
Nghe Dương Thanh nói, Bạch Sát chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, Dương Thanh đang bảo vệ Vương Chiến à?
Nếu Vương Chiến được Dương Thanh giữ lại thật, sợ rằng nếu Hoàng tộc họ Long muốn giết Vương Chiến thì sẽ không dễ dàng vậy nữa.
Căn cứ theo xích mích của Hoàng tộc họ Long và Vương Chiến, chắc chắn sau này, Vương Chiến sẽ không tha cho Hoàng tộc họ Long.
“Xin lỗi, Vương Chiến là người điện hà của chugns tôi muón nên dù chết tôi cũng phải mang lão ta về!”
Bạch Sát nghiêm túc nhìn Dương THanh, nói với vẻ vô cùng kiên quyêt.
Sỡ dĩ Vương Chiến có thể sống đến bây giờ, phần lớn nguyên nhân là vì ông ta bị những thủ đoạn của Vương Chiến dọa sợ, không dám đi giết Vương Chiến nên lão ta mới tìm được cơ hội trốn thoát.
Một khi Vương CHiến được Dương Thanh giữ lại thì dù ông ra có sống sót trở về, Long Thiên Vũ cũng sẽ không tha cho ông ta.
Cho nên dù có chết, ông ta cũng phải đưa Vương Chiến về.
Nghe Bạch Sát nói, mắt Dương Thanh loé sát khí, nheo mắt nói: “Nếu tôi không cho ông đưa ông ta đi thì sao?”
Mặt Bạch Sát tái mét, các cao thủ khác của Hoàng tộc họ Long cũng vậy. Họ cảm thấy một luồng hơi thở đàn áp đang ập về phía họ.
Ngoài Bạch Sát ra, lúc này, bốn cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn lại đều nghiêm túc nhìn Dương Thanh.
Mà vài cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ cũng xuất hiện sau lưng Dương Thanh, thực lực của cao thủ đứng đầu đã đạt đến Vương Cảnh đỉnh phong.
“Cậu Thanh, dù thế nào thì Vương Chiến cũng là người của Hoàng tộc họ Long chúng tôi. Nếu vậy thì cậu không có lý do để ngăn cản chúng tôi đưa Vương Chiến đi”.
Bạch Sát bình tĩnh nói: “Tôi nghĩ, hẳn là cậu Thanh cũng không muốn trở mặt với Hoàng tộc họ Long đúng không, mong cậu đừng nhúng tay vào chuyện nội bộ của Hoàng tộc họ Long”.
Dương Thanh đứng khoanh tay, mặt hờ hững: “Ông đang dạy tôi phải xử sự thế nào à?”
“Không dám!”
Bạch Sát cắn răng nói.
Đối diện với một cao thủ Thần Cảnh, ông ta cảm thấy cực kỳ uất ức, muốn dẫn Vương Chiến đi nhưng lại không dám đối chọi với Dương Thanh.
“Nếu đã không dám thì câm miệng cho tôi! Hơn nữa, các ông làm người của tập đoàn Nhạn Thanh bị thương, bồi thường một tỷ trước đi, nếu không hôm nay các ông đừng hòng rời khỏi đây”.
Thái độ Dương Thanh cực kỳ mạnh mẽ, nếu người của Hoàng tộc họ Long chủ động khiêu khích thì không thể trách anh được.
Anh cũng khá thích Vương Chiến.
Lúc này, anh cũng thấy buồn thay cho Vương Chiến. Để bảo vệ Long Thiên Vũ, thậm chí lão ta còn chấp nhận đánh đổi cả tính mạng nhưng kết quả lại bị cao thủ Hoàng tộc họ Long đuổi giết, trốn đến chỗ của anh.
Nếu hôm nay anh không đến tập đoàn Nhạn Thanh thì có phải Vương Chiến đã bị cao thủ của Hoàng tộc họ Long đưa đi rồi không?
“Cậu Thanh, cậu đừng quá đáng!”
Nghe Dương Thanh nói muốn họ bồi thường một tỷ, mặt Bạch Sát cực kỳ khó chịu.
Thân là người của Hoàng tộc họ Long, dù ông ta đi tới đâu cũng là khách quý, đã bao giờ bị người ta bắt chẹt đâu?
“Quá đáng?”
Dương Thanh cười mỉa: “Tôi có thể quá đáng hơn nữa đó, các ông có muốn thử không?”