Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn đều vô cùng kích động. Hiện giờ ở Giang Bình, nhà họ Hàn đứng đầu, nhà họ Quan đứng thứ hai. Vậy mà Dương Thanh lại nói nhà họ Tô là gia tộc số một.

 

Cũng có nghĩa là Dương Thanh định dẫn dắt nhà họ Hàn và nhà họ Quan vào Yến Đô.

 

Bây giờ nhà họ Trần đã đặt chân đến Yến Đô, trở thành thực lực chỉ thua kém tám gia tộc đứng đầu Yến Đô.

 

Với năng lực của Dương Thanh, chỉ e chẳng mấy chốc nhà họ Hàn và nhà họ Quan cũng sẽ ngang bằng với nhà họ Trần.

 

Nghĩ tới ba thế lực gần bằng tám gia tộc đứng đầu Yến Đô đều do một tay Dương Thanh tạo ra, Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn cảm thấy rất không chân thực.

 

Cùng lúc đó, Tiết Nguyên Bá và Tiết Khải đã rời khỏi nhà hàng.

 

“Bố ơi, chẳng lẽ chúng ta cứ đi vậy sao?”

 

Tiết Khải không cam lòng nói.

 

Tiết Nguyên Bá cũng không cam tâm nhưng nghĩ tới sức mạnh khủng bố của Dương Thanh, ông ta không thể không đi.

 

“Không đi thì ở lại chịu chết à?”, Tiết Nguyên Bá tức giận nói.

 

Tiết Khải đỏ bừng mắt nói:”Nhưng mà vẫn chưa tìm thấy em Minh”.

 

Tiết Nguyên Bá đau khổ nhắm mắt lại. Một lúc lâu sau ông ta mới chậm rãi mở mắt: “Có lẽ thằng Minh gặp nạn rồi!”

 

“Không thể nào!”

 

Tiết Khải kích động nói: “Em Minh là người nhà họ Tiết chúng ta, đừng nói là đất Giang Hải bé tí này, đến cả Yến Đô cũng không có ai dám giết nó!”

 

Từ nhỏ quan hệ của Tiết Khải và Tiết Minh rất thân thiết. Tiết Khải rất cưng chiều đứa em trai này.

 

Thế nhưng bây giờ Tiết Minh đột nhiên mất tích không có dấu vết.

 

“Có lẽ thằng Minh bị Dương Thanh giết rồi. Ngoại trừ cậu ta, con không nghĩ ra ai dám động đến người nhà họ Tiết chúng ta”, Tiết Khải cả giận nói.

 

“Câm miệng!”

 

Tiết Nguyên Bá giận dữ quát: “Con nghe đây, chưa có chứng cứ tuyệt đối không được suy đoán lung tung. Nếu truyền tới tai Dương Thanh, chúng ta không còn sống trở về nữa đâu!”

 

“Cậu ta chỉ là một thằng nhóc giỏi đánh đấm thôi. Kể cả đánh bại được Mông Đan nhưng trong gia tộc vẫn còn mấy cao thủ mạnh hơn Mông Đan”.

 

Tiết Khải xem thường nói: “Con nghĩ chúng ta nên tìm cao thủ mạnh hơn, dù không đối đầu với Dương Thanh thì ít nhất cũng phải đến Giang Hải tiếp tục tìm kiếm thằng Minh”.

 

Tiết Nguyên Bá không nói gì, vẻ mặt nghiêm trọng, rõ ràng cũng không muốn rời đi như vậy.

 

Dù sao con trai út của ông ta cũng mất tích ở Giang Hải. Nếu không bao giờ được đặt chân tới Giang Hải thật, chẳng phải sẽ không bao giờ tìm được Tiết Minh sao?

 

“Em Minh là con trai bố đấy! Dù có chết cũng phải nhìn thấy xác chứ?”

 

Tiết Khải thấy Tiết Nguyên Bá do dự bèn khuyên nhủ.

 

“Muốn mời cao thủ mạnh hơn tới thì cũng phải báo cáo với ông nội con trước, được ông con đồng ý rồi nói tiếp!”, Tiết Nguyên Bá quyết định.

 

Tiết Khải vui mừng vội đáp: “Vâng, cứ báo cáo với ông nội đi ạ!”

 

Tiết Nguyên Bá không dám chậm trễ, gọi điện cho chủ của Vương tộc họ Tiết trên đường tới khách sạn.

 

“Bố ơi, thằng Minh mất tích hai ngày, rất có khả năng đã gặp nạn!”, Tiết Nguyên Bá trầm giọng nói.

 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, chủ của Vương tộc họ Tiết hỏi.

 

Bấy giờ Tiết Nguyên Bá mới kể lại toàn bộ mọi chuyện.

 

“Thật to gan, dám giết cháu nội của Tiết Vương ta đây sao?”

 

Lão ta giận dữ nói: “Bố sẽ cho Lạc Trần tới Giang Hải, dù có lật tung cả đát Giang Hải lên cũng phải tìm được thằng Minh”.

 

“Vâng thưa bố!”

 

Tiết Nguyên Bá mừng rỡ vội đáp.

 

Lạc Trần là cao thủ thứ ba nhà họ Tiết, còn Mông Đan bị Dương Thanh đánh gãy tay chỉ mới xếp thứ năm.

 

Tuy hạng ba và hạng năm không cách bao xa nhưng chênh lệch thực lực giữa hai người vô cùng lớn.

 

Lạc Trần có thể lấy mạng Mông Đan trong vòng một nốt nhạc chứ đừng nói là đánh gãy tay.

 

Tiết Nguyên Bá biết Dương Thanh rất mạnh nhưng ông ta không tin anh có thể đánh bại cả Lạc Trần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK