Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1556:

 

Tuy đang cười nhưng trong lòng anh ta lại cực kỳ áy náy.

 

Vì trả thù cho em gái, anh ta không hề để ý tới người vợ mới cưới. May mà anh ta còn sống trở về.

 

Nếu anh ta chết ở Vương tộc họ Quan, Ngải Lâm sẽ phải làm gì?

 

Sau này, con của anh ta sẽ ra sao?

 

Quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

 

Anh ta bị thù hận làm mụ mị đầu óc, biết rõ tới Vương tộc họ Quan sẽ rất nguy hiểm nhưng vẫn bỏ vợ lại để đi.

 

“Bốp bốp bốp!”

 

Mã Siêu đột nhiên tự tát mình mấy cái: “Anh không phải người, con mẹ nó anh đúng là không phải người!”

 

“Vợ ơi, xin lỗi em. Anh sai rồi, anh thực sự biết sai rồi”.

 

“Sau này, anh sẽ không làm chuyện không khác gì cầm thú như vậy nữa”.

 

Ngải Lâm vội vàng giữ lấy tay Mã Siêu, nước mắt giàn giụa: “Em tha thứ cho anh rồi, đừng tự làm đau mình”.

 

Nhìn hai vợ chồng ôm nhau hạnh phúc, Dương Thanh khẽ mỉm cười.

 

Tuy chuyến đi tới Vương thành Quan lần này của Mã Siêu vô cùng hiểm nguy nhưng may mà mọi chuyện đều đã qua. Mã Siêu được anh cứu về, bây giờ tình cảm với Ngải Lâm cũng thêm sâu nặng.

 

Ngải Lâm mang thai, Mã Siêu sắp có con của mình. Dương Thanh thật sự vui thay cho người anh em.

 

“Tiểu Uyển, chúng ta đi thôi!”

 

Dương Thanh nói với Phùng Tiểu Uyển đang lặng lẽ đứng lau nước mắt vì cảm động.

 

Cùng lúc đó, sau khi Tôn Húc dẫn người nhà họ Tôn ra khỏi bệnh viện liền quay về gia tộc.

 

Trong phòng họp, đám người cầm quyền của nhà họ Tôn vây quanh ông ta, ai cũng rất lo lắng.

 

“Chủ gia tộc, rốt cuộc cậu Thanh có tha thứ cho chúng ta không?”

 

Một người lên tiếng hỏi.

 

“Bố vợ của cậu Thanh bị thương nặng ở nhà họ Tôn, bây giờ vẫn đang cấp cứu. Lỡ ông ấy không qua khỏi, chúng ta phải làm gì đây?”

 

“Ông chủ mau nghĩ cách đi, sau này nhà họ Tôn phải làm thế nào?”

 

 

Bọn họ đều đang vô cùng sốt ruột.

 

Nếu Tần Đại Dũng không có việc gì thì thôi, nhưng một khi ông ấy qua đời, chắc chắn Dương Thanh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nhà họ Tôn.

 

Tôn Húc cũng đang hoảng loạn, bên tai truyền đến vô số câu hỏi khiến ông ta nổi giận: “Im hết cho tôi!”

 

Lúc này đám người kia mới ngậm miệng.

 

Tôn Húc nhìn xung quanh, nghiến răng nói: “Mặc kệ cậu Thanh có chịu tha cho chúng ta hay không, chúng ta cũng đã hứa rồi. Từ nay về sau chỉ nghe theo cậu ấy, tuyệt đối không phản bội!”

 

Lần này Tôn Húc thực sự biết sợ.

 

Tuy ông ta không tận mắt chứng kiến Dương Thanh đấu với ba tên sát thủ kia, cũng không biết ba tên kia mạnh tới đâu, nhưng chỉ khí thế trên người họ đã đủ để dọa ông ta sợ run người.

 

Dương Thanh có thể vừa bảo vệ người nhà vừa lấy mạng cả ba gã sát thủ, thực lực cực mạnh.

 

Ông ta có dự cảm, e là đến cả Vương tộc của Chiêu Châu cũng không dám tùy tiện trêu chọc Dương Thanh.

 

Nếu không, bọn họ đã tràn vào Yến Đô từ lâu, ép Dương Thanh đầu hàng hoặc giết chết anh.

 

Nhưng hiện giờ, Vương tộc họ Tiết và Vương tộc họ Quan từng trở mặt với Dương Thanh đều lặng lẽ rút khỏi Yến Đô.

 

Vương tộc họ Tào cũng có nhiều người phải chịu thiệt trong tay Dương Thanh, thế nhưng anh vẫn sống sờ sờ ra đó. Chẳng lẽ Vương tộc họ Tào không biết trả thù sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK