Chương 1444:
“Nhà họ Khương không thể không có ông. Việc lập người thừa kế có thể chờ một thời gian nữa hãy bàn bạc sau. Chúng tôi vẫn còn chờ ông dẫn dắt nhà họ Khương bước trên con đường rực rỡ huy hoàng hơn đấy”.
Ông chủ nhánh năm cũng nói, vẻ mặt rất chân thành.Bọn họ đã thấy được năng lực mạnh mẽ của Phùng Tiểu Uyển, bệnh tình của Khương Hùng chỉ cần một thời gian nữa là sẽ được chữa khỏi.Lúc này bọn họ đương nhiên phải cố sức nịnh nọt lấy lòng rồi.Ông chủ nhánh một cũng gật đầu: “Tôi nghĩ tạm thời cũng không cần thiết, nếu chủ gia tộc thật sự có ý định muốn về hưu, an hưởng tuổi già, tôi sẽ đồng ý lập người thừa kế, bằng không tôi sẽ không đồng ý”.
Ngoài ông chủ nhánh hai và nhánh ba ra các nhánh khác đều tỏ thái độ muốn Khương Hùng tiếp tục đảm nhiệm vị trí chủ gia tộc.
Trong lúc vô hình bọn họ lại giáng cho ông chủ nhánh hai và nhánh ba một đòn nặng nề.Sắc mặt của hai người kia âm trầm đáng sợ, nhưng bọn họ vẫn không nói gì mà đợi Khương Hùng lên tiếng.Khương Hùng khẽ lắc đầu: “Tôi không có ý muốn an hưởng tuổi già, mà tôi quả thật đã già rồi, muốn nhường lại cái ghế chủ gia tộc này. Nhưng các vị cứ yên tâm, tạm thời tôi chỉ muốn xác lập người thừa kế trước, sau này tôi sẽ tìm cơ hội thích hợp để nhường lại vị trí chủ gia tộc này”
“Dù không còn làm chủ gia tộc nữa, nhưng tôi vẫn tiếp tục làm việc cho nhà họ Khương, hơn nữa tôi có thể bảo đảm với các vị, chỉ cần Khương Hùng tôi còn sống ngày nào thì ngày đó sẽ không ai dám có ý đồ với nhà họ Khương chúng ta”.
Lúc này, vẻ mặt của nhiều người nhà họ Khương đều rất xúc động, một số người trẻ tuổi đột nhiên cảm thấy máu nóng sôi trào.
“Chủ gia tộc, vậy ông muốn lập ai làm người thừa kế?”
Ông chủ nhánh một bỗng lên tiếng hỏi.
Ông ta vừa hỏi xong, mọi người đều nhìn Khương Hùng với vẻ mặt đầy mong đợi.
Mắt ông chủ nhánh hai và ông chủ nhánh ba loé sáng, tất nhiên họ hiểu Khương Hùng sẽ không để người nhánh hai và nhánh ba làm người thừa kế.
“Tôi chưa nghĩ ra lập ai làm người thừa kế nhưng tôi có một ý tưởng”.
Đôi mắt đầy thông tuệ của Khương Hùng loé sáng, nhìn một vòng rồi nói: “Nhà họ Khương là nhà họ Khương của tất cả mọi người, không thể để một mình tôi quyết định được”.
“Tôi định tổ chức một cuộc thi đấu võ nội bộ nhà họ Khương. Năm nhánh của nhà họ Khương, và cả nhánh chính của tôi sẽ chia làm sáu đội nhỏ, tiến hành đấu võ đơn, đôi và nhóm, thắng thua sẽ được phân theo điểm”.
“Nhánh nào có số điểm cao nhất sẽ được quyền quyết định ai là người thừa kế, không biết mọi người thấy thế nào?”
Sau khi nghe Khương Hùng đưa ra cách chọn người thừa kế, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Dương Thanh cũng kinh ngạc nhưng chỉ trong chớp mắt, thoáng chốc anh đã hiểu ý định của Khương Hùng.
Lúc trước Khương Hùng đã từng nói với anh, ngoài nhánh chính của lão ta ra thì năm nhánh còn lại đều đang âm thầm bồi dưỡng cao thủ.
Mỗi nhánh đều sẽ xếp người của mình làm người thừa kế, nếu thế họ phải phái cao thủ mạnh nhất ra.
Vì thế, những cao thủ mà năm nhánh đang âm thầm bồi dưỡng đành phải xuất hiện trước mặt mọi người.
Chỉ có vậy, lão ta mới có thể thăm dò nhà họ Khương đang âm thầm bồi dưỡng bao nhiêu cao thủ, những cao thủ đó mạnh đến đâu.
Vốn dĩ năm nhánh đều cho rằng Khương Hùng sẽ trực tiếp xác lập con trai lão ta là Khương Long Phi trở thành người thừa kế nhưng không ngờ lại chia cơ hội cho mỗi nhánh.
Con ngươi của ông chủ nhánh hai và nhánh ba co rút, hai người nhìn nhau, cảm nhận được sự điên cuồng trong mắt nhau.
“Tôi đồng ý!”
Chủ nhánh ba đi đầu.
Ngay sau đó chủ nhánh hai cũng tỏ vẻ đồng ý.
Nếu dùng cách này để xác lập người thừa kế thì với họ mà nói, họ có lợi thế rất lớn.
Họ đã thoả thuận với nhau từ trước, chỉ cần nhánh hai và nhánh ba bắt tay nhau thì dù là nhánh chính cũng không có chút phần thắng nào.
“Tôi đồng ý!”
“Tôi đồng ý!”
“Tôi cũng đồng ý!”