Chương 1310:
“Không cần!”
Lúc này, Dương Thanh chợt lên tiếng.
Anh dứt khoát gọi một cuộc điện thoại: “Chuẩn bị hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn mang tới khách sạn Đế Đô trong vòng hai mươi phút cho tôi”.
Sau khi cúp máy, anh mới nhìn Quan Hân: “Được, cô đã muốn tập đoàn Nhạn Thanh, tôi sẽ cho cô”.
Mọi người nghe thấy thế đều giật mình khiếp sợ.
Từ khi Dương Thanh tới Yến Đô, tập đoàn Nhạn Thanh phát triển rất mạnh mẽ, bọn họ đều biết rõ.
Có thể nói, hiện giờ tập đoàn Nhạn Thanh chính là bá chủ.
Dương Thanh thực sự đồng ý chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của một tập đoàn có lợi nhuận khổng lồ như vậy cho nhà họ Quan để bồi thường sao?
Đây chính là tập đoàn có giá trị gần nghìn tỷ!
Quan Hồng Vĩ và Quan Hân cũng sợ ngây người. Bọn họ dùng tập đoàn Nhạn Thanh để uy hiếp Dương Thanh là bởi biết được ý nghĩa của nó đối với anh.
Thế nhưng Dương Thanh lại đáp ứng yêu cầu của Quan Hân.
“Anh Thanh đừng làm loạn!”
Mã Siêu vội vàng tiến lên khuyên nhủ: “Em thấy Ngải Lâm nói rất đúng. Đám cưới chỉ là hình thức, dù không có cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của bọn em”.
“Cùng lắm thì tổ chức lại vào ngày khác, nhưng không thể cho bọn họ tập đoàn Nhạn Thanh được”.
Ngải Lâm cũng cuống quýt nói: “Đúng đấy, nếu cậu thấy có lỗi thì đợi một khoảng thời gian nữa, cậu lại đầu tư để chị với Mã Siêu tổ chức lại một đám cưới lãng mạn hơn là được”.
“Dù sao hôm nay cũng không còn tâm trạng. Dù có tiếp tục chị cũng không có cảm giác gì, chẳng bằng tổ chức lại”.
Đương nhiên Dương Thanh biết bọn họ chỉ không muốn gây áp lực cho mình.
“Hai người đừng khuyên tôi nữa. Tôi tự biết phải làm gì”.
Dương Thanh kiên quyết nói.
“Bây giờ các người đi được chưa?”
“Xảy ra chuyện gì thế chủ tịch? Cậu muốn chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Nhạn Thanh sao?”
Lạc Bân cắn răng hỏi.
Ông ta coi tập đoàn Nhạn Thanh là nhà, nhưng chỉ khi Dương Thanh là chủ tịch, nơi đây mới là bến đỗ của ông ta.
Đột nhiên nghe tin Dương Thanh muốn chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của tập đoàn cho người ngoài, ông ta vô cùng thất vọng.
Dương Thanh nhìn Lạc Bân nói: “Xin lỗi, e là sau này tôi không còn quan hệ gì với tập đoàn Nhạn Thanh nữa”.
Dứt lời, anh cầm bút ký tên lên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.
Không ai ngờ tới Dương Thanh thực sự ký vào hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, lại còn là toàn bộ cổ phần của anh.
Tức là sau khi hợp đồng này được ký kết, giữa Dương Thanh và tập đoàn Nhạn Thanh không còn quan hệ gì nữa. Khối tài sản này gần nghìn tỷ đấy!
Vậy mà khi ký hợp đồng, trông Dương Thanh rất bình thản, không hề tiếc nuối.
“Anh Thanh!”
Mã Siêu bước tới nắm lấy cánh tay Dương Thanh, đỏ bừng hai mắt, cắn răng nói: “Hi sinh nhiều như vậy chỉ để đám cưới của chúng em được tiếp tục không đáng đâu!”
Ngải Lâm cũng vội nói: “Nếu cậu làm như vậy, sau này chị và Mã Siêu phải làm thế nào? Thà bảo vệ đám cưới của bọn chị, ép cậu phải dâng cả tập đoàn Nhạn Thanh cho người khác sao?”
Tần Thanh Tâm cũng nắm chặt tay anh, nghẹn ngào nói: “Chồng ơi, anh đừng kích động!”
“Tập đoàn Nhạn Thanh là sản nghiệp mẹ cậu để lại cho cậu, cậu không thể để mất nó”.