Chương 1627:
Dương Thanh hỏi lại lần nữa. “Không… Có! Có a!”
Quan Vương vừa định nói không có, nhưng lại chợt nhớ mục đích chủ yếu khiến lão ta nhờ Khương Hùng liên lạc với Dương Thanh là gì, bèn vội vàng nói thêm: “Tôi đã từ chối tham gia Liên minh các Vương tộc, Liên minh các Vương tộc nhất định sẽ ra tay đánh Vương tộc họ Quan chúng tôi đầu tiên”.
“Cậu Thanh, nếu thuận tiện thì cậu có thể tới Vương thành Quan một chuyển không ạ?
Câu cuối cùng, Quan Vương nói hết sức thận trọng.
Dẫu sao, Dương Thanh cũng là một cao thủ Thần Cảnh một nhân vật huyền thoại thực sự, loại cao thủ cấp bậc này, bất kể đi đến đâu cũng đều là khách quý của chủ nhà.
Mà nay, lão ta lại muốn Dương Thanh tới Vương thành Quan bảo vệ Vương thành này. “Ông muốn tôi tới bảo vệ Vương thành Quan một thời gian à?”
Dương Thanh mỉm cười hỏi. “Không dám a!”
Quan Vương vội nói: “Tôi chỉ muốn mời cậu Thanh tới Vương tộc họ Quan chơi vài ngày, chẳng may Liên minh các Vương tộc thực sự tấn công tới, nếu chúng tôi có thể đối phó thì tuyệt đối sẽ không làm phiền cậu ra tay đâu ạ, chỉ xin nhờ cậu Thanh ở đó trông coi là được”.
Khi nói ra điều này, Quan Vương đã liên tục lau mồ hôi lạnh trên trán. “Được, bây giờ tôi sẽ tới Vương thành Quan.
Ngoài dự liệu của Quan Vương, Dương Thanh lại đã nhanh chóng đồng ý, hơn nữa anh còn tỏ ý ngay bây giờ sẽ lên đường tới Vương thành Quan. Quan Vương lập tức mừng rỡ như điên, liên tục cảm tạ: “Cảm ơn cậu Thanh Thật sự rất cảm ơn cậu! Giờ tôi sẽ ra sân bay chờ đón cậu ngay!”
Tại Yến Đô, trong khu nhà cao cấp của Thành Mộng Hoan, sau khi Dương Thanh cúp điện thoại, Mã Siêu lộ vẻ kinh ngạc hỏi: “Anh Thanh, anh thật sự định tới Vương thành Quan ạ?”
Cuộc hội thoại vừa rồi, Mã Siêu đều đã nghe thấy, nói dễ nghe một chút thì là Quan Vương mời Dương Thanh tới Vương tộc họ Quan, nói khó nghe hơn thì là nhờ Dương Thanh tới làm tay đấm.
Dương Thanh nheo mắt cười cười, nói: “Cậu nói xem, nếu chuyển dời chiến trường vốn phải xảy ra ở Yến Đô tới Vương thành Quan thì liệu có giảm bớt được thương tổn cho Yến Đô không?”
Nghe vậy, đáy mắt Mã Siêu chợt lóe sáng: “Anh Thanh, anh đang dự định thu hút tất cả mọi người tới Vương thành Quan, sau đó một lưới bắt hết ngay tại đó?”
Một chiếc máy bay tư nhân đang đậu ở sân bay quốc tế Yến Đô chuẩn bị cất cánh.
Rất nhanh, một nam một nữ trẻ tuổi cùng đến.
“Cậu Thanh, chào buổi tối!”
Các tiếp viên hàng không chờ sẵn trên máy bay tư nhân xếp thành một đội, cung kính chào.
Một nam một nữ này tất nhiên là Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyển.
Khương Hùng và Lâm Thiên Tường bị cổ độc gây tổn thương nặng. Lúc trước Phùng Tiểu Uyển rời đi cùng Dương Thanh cũng chỉ để lại ít thuốc chữa lành vết thương.
Lần này, nhân lúc Dương Thanh muốn tới Vương tộc họ Quan, Phùng Tiểu Uyển cũng đi cùng, tiện thể khám cho Khương Hùng và Lâm Thiên Tường luôn.
Từ Yến Đô đến Vương thành Quan phải bay mất gần ba giờ. Cho dù bây giờ đã khuya cũng không ngăn cản được Dương Thanh tới đó.
Tại sân bay ở Vương thành Quan.
Nơi đây đã bị Hồng Đại Cường – chỉ huy tối cao của chiến cực Vương thành Quan dẫn người phong tỏa. Mấy người nhánh chính của Vương tộc họ Quan cũng dẫn người xuất hiện ở đây.
Không chỉ chiến vực Vương thành Quan và Vương tộc họ Quan, còn có những thành viên đứng đầu nhà họ Khương và nhà họ Lâm trong bốn gia tộc lớn ở Vương thành Quan cũng tới.
Tin tức này nhanh chóng được truyền khắp Vương thành Quan.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao các thế lực đứng đầu Vương thành Quan đều dẫn người đến sân bay?”
“Có người nói ngay cả Quan Vương – chủ Vương tộc họ Quan cũng đích thân tới sân bay. Tôi nghe đồn là muốn đón nhân vật lớn nào đó”.
“Trời ơi! Rốt cuộc là nhân vật lớn có thân phận cao quý tới mức nào lại có thể khiến Quan Vương tự mình tới đón vậy?”
…
Các gia tộc lớn trong Vương thành Quan đều đang bàn luận về chuyện này.
Bây giờ đã là rạng sáng, nếu là bình thường, những người này đã ngủ từ lâu.
Nhưng hôm nay, bất kỳ một gia tộc nào có chút tiếng tăm đều để đèn sáng trưng.