Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1699:

 

“Ngoại trừ cái mạng này, tôi không biết còn có thể lấy gì để đáp đền công ơn của cậu!”

 

Lúc này Vũ Liệt thực sự vô cùng biết ơn Dương Thanh.

 

Khi đó, lão ta đã chuẩn bị tinh thần mất mạng rồi.

 

Năm mươi năm trước, lão ta đã từng là cấp dưới của bố Tần Đại Dũng, ông chủ gia tộc cũ có ơn lớn với lão ta, cho nên khi biết năm xưa Tần Như Phong đã giết chết bố mẹ Tần Đại Dũng, Vũ Liệt đã bắt đầu nảy sinh ý muốn giết Tần Như Phong.

 

Khi thấy Tần Như Phong tấn công Dương Thanh, lão ta cho rằng Tần Như Phong muốn giết Tần Đại Dũng, cho nên mặc dù đang bị thương nặng, lão ta cũng quyết liều mạng tấn công Tần Như Phong, để Tần Đại Dũng có thể tránh đòn.

 

Chỉ tiếc, Tần Như Phong quá mạnh, bản thân lão ta lại đang bị thương nặng,  không thể đỡ nổi một đòn của Tần Như Phong.

 

Nhưng cũng thật không ngờ, mình đã hấp hối lại có thể sống sót, không chỉ thế, thực lực còn tiến thêm một bước.

 

Nhìn Vũ Liệt quỳ trước mặt tỏ lòng trung thành, Dương Thanh cũng cảm khái vô vàn, anh vội bước tới đỡ Vũ Liệt dậy.

 

“Tiền bối quá lời rồi, ông cũng vì muốn cứu bố vợ tôi nên mới liều mình bảo vệ ông ấy, tôi cảm kích còn không đủ, sao có thể để tiền bối mang ơn chứ?”

 

Dương Thanh vội nói.

 

Nay anh đã biết, những người này đều trung thành với Tần Đại Dũng, đương nhiên anh sẽ đối đãi đúng lễ nghĩa với họ.

 

Thậm chí có thể nói, những bậc tiền bối này đều là chú bác của Tần Đại Dũng

 

“Căn cứ vào sức mạnh mà Vũ tiền bối vừa bộc phát ra, hẳn đã đạt tới bán bộ Thần Cảnh”.

 

Dương Thanh không muốn Vũ Liệt tiếp tục tỏ lòng cảm kích, bèn nhanh chóng nói sang chuyện khác.

 

“Cháu nói, Vũ Liệt giờ đã có thực lực bán bộ Thần Cảnh?”

 

Tần Đức Chính khiếp sợ hỏi.

 

Dương Thanh gật đầu: “Vũ tiền bối vốn đã là Vương Cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn đã sắp tiến vào cảnh giới Vương Cảnh đỉnh phong, lần này suýt chết mà sống lại, thực lực bước vào bán bộ Thần Cảnh cũng là bình thường”.

 

“Ha ha ha, tốt, tốt, tốt lắm!”

 

Tần Đức Chính kích động vô cùng, nói to: “Dù không có Tần Như Phong, nhà họ Tần ta cũng có thể duy trì thực lực cao nhất như trước rồi!”

 

Ngay khi đám người nhà họ Tần đứng quanh Dương Thanh đang chúc mừng Vũ Liệt bước vào cảnh giới bán bộ Thần Cảnh, Tần Như Phong đang bị tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ vây đánh.

 

“Dương Thanh, tao có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”

 

Tần Như Phong tức giận rít gào, cực kì không cam lòng.

 

Dương Thanh rõ ràng có khả năng giết chết lão ta trong nháy mắt nhưng lại chỉ đánh cho lão ta trọng thương, sau đó ném cho tám tay cấp dưới liên hợp tấn công.

 

Đây quả thực là một sự sỉ nhục cực lớn đối với lão ta, nếu không phải lão ta còn ôm một tia hi vọng thoát được thì đã sớm chọn tự sát tại chỗ rồi.

 

“Đối mặt với thực lực tuyệt đối thì yêu ma quỷ quái gì cũng chỉ là hư vô!”

 

Dương Thanh hững hờ nhìn về phía Tần Như Phong lúc này đã tắm trong máu tươi.

 

Bấy giờ, mọi người của nhà họ Tần đều thấp thỏm lo âu nhìn, Tần Như Phong rõ ràng đã như nỏ hết đà, sắp bị tám cao thủ kia giết chết.

 

Một khi Tần Như Phong bị giết, những kẻ tay chân của Tần Như Phong là bọn họ chỉ e cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.

 

Tất cả đều im lặng nhìn, ai nấy đều có tính toán riêng.

 

“Các người đứng đó nhìn làm gì? Cùng xông lên cho tôi, nếu không, một khi tôi chết, các người chắc chắn sẽ không được sống yên đâu!”

 

Tần Như Phong thực sự không thể lấy một địch lại tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, bèn quay sang hét to giận dữ với các cao thủ cùng phe với mình.

 

Nhưng, cả đám cao thủ phe lão ta vốn chiếm quá nửa nhân lực nhà họ Tần lại không có lấy một người động đậy, thậm chí không ai dám nhìn thẳng vào Tần Như Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK