Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1776:

 

Bây giờ, ngay cả Hắc Sát là bán bộ Thần Cảnh cũng đã bị giết chết.

 

Có thể tưởng tượng được Long Thiên Vũ đang phẩn nộ tới mức nào.

 

“Nói đi! Rốt cuộc là ai đã giết Hắc Sát?”

 

Long Thiên Vũ tức giận, nhìn Bạch Sát hét lớn.

 

“Là Vương CHiến!”

 

Bạch Sát nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Ông nói gì? Vương Chiến à?”

 

Long Thiên Vũ nghe được cái tên này thì nhất thời kinh ngạc đến ngây người, thậm chí cảm thấy khó tin, tưởng mình nghe nhầm: “Ông nói là Vương Chiến giết Hắc Sát à?”

 

Cho dù Bạch Sát cũng rất khó tiếp nhận được điều này nhưng sự thật đúng là vậy. Ông ta nghiến răng nói: “Tôi không biết có chuyện gì xảy ra với ông ta nhưng đúng là ông ta đã giết chết Hắc Sát”.

 

“Tôi có cảm giác thực lực của Vương Chiến bây giờ còn mạnh hơn trước kia, có lẽ ông ta đã nắm giữ được sức chiến đấu của Thần Cảnh trung kỳ”.

 

Long Thiên Vũ tái mặt. Sở dĩ hắn ta dám đối xử với Vương Chiến như vậy, thậm chí còn phái Hắc Bạch Song Sát đi giết lão ta là vì cho rằng võ công của lão ta bị phế bỏ, đã trở thành kẻ vô dụng.

 

Nhưng hắn ta không sao ngờ được thực lực của Vương Chiến đã khôi phục lại, hơn nữa còn bộc phát sức chiến đấu mạnh hơn trước.

 

“Không đúng!”

 

Sắc mặt Long Thiên Vũ chợt thay đổi, tức giận nói: “Ngu ngốc! Nếu Vương Chiến thật sự có sức chiến đấu Thần Cảnh trung kỳ, lão ta đã giết Hắc Sát, sao có thể bỏ qua cho ông được?”

 

Bạch Sát nghe vậy, cũng chợt giật mình hiểu ra, trợn tròn mắt nói: “Điện hạ muốn nói Vương Chiến dùng bí pháp cố tăng cường thực lực võ công nhưng không thể chống đỡ được quá lâu, vốn đã là nỏ mạnh hết đà à?”

 

“Nói nhảm! Bằng không ông nghĩ tại sao lão ta có thể giết được Hắc Sát còn thả cho ông về?”

 

Long Thiên Vũ tức giận nói: “Bởi vì lão ta không có cách nào tiếp tục chiến đấu, nên đã cố hết sức để giết Hắc Sát và dọa ông bỏ chạy”.

 

“Nếu ông liên thủ với Hắc Sát giết Vương Chiến, sao lão ta còn sống được chứ?”

 

Vẻ mặt Bạch Sát cực kỳ khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không ngờ tên khốn Vương Chiến này lại hèn hạ vô sỉ như vậy!”

 

“Người của Hoàng tộc họ Long nghe lệnh, tất cả đều đuổi theo cho tôi, cho dù là tới chân trời góc biển cũng phải giết chết Vương Chiến!”

 

Long Thiên Vũ giận dữ hét: “Nếu ai có thể giết được Vương Chiến sẽ thưởng năm mươi triệu!”

 

“Rõ!”

 

Sau khi hắn ta ra lệnh, tất cả cao thủ của Hoàng tộc họ Long đồng thanh đáp lại rồi rời đi.

 

Ở nơi khác, Vương Chiến giết chết Hắc Sát, dọa cho Bạch Sát bỏ chạy xong, lão ta liều mạng đi về phía Nam.

 

Bởi vì lão ta biết, chỉ khi lão ta chạy trốn tới nơi đó mới có thể sống sót.

 

Vương Chiến vẫy mấy chiếc xe nhưng lái xe vừa thấy lão ta đầm đìa máu thì không chịu dừng xe.

 

“Khốn kiếp! Dừng xe cho tôi!”

 

Lúc này Vương Chiến thấy có một chiếc xe taxi đi qua, lập tức xông ra giữa đường chắn ở trước xe taxi mà không hề do dự.

 

“Két…”

 

Chiếc xe taxi phanh gấp dừng ngay giữa đường, đầu xe chỉ cách Vương Chiến có mấy centimet.

 

“Lão già, mẹ kiếp, ông không muốn sống nữa à?”

 

Tài xế xe taxi lao xuống, thấy không đâm vào Vương Chiến mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức nổi giận quát Vương Chiến.

 

Vương Chiến không để ý tới tài xế xe taxi, chui luôn vào trong xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK