Mục lục
Chiến Thần Ở Rể Dương Thanh Tiếu Tiếu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này, Định Xương không dám lấy cứng chọi cứng, lão ta lập tức lùi lại phía sau hơn chục mét, nhưng không kịp, con dao của Dương Thanh vân đã vạch lên lồng ngực lão một vết máu.

Vừa rồi, nếu lão ta chậm chân một chút, chỉ sợ đã mất mạng về tay Dương Thanh.

Đinh Xương lùi lại, lão Cửu thoát khỏi cú đạp của Đinh Xương, bèn từ từ bò dậy, thấy toàn thân Dương Thanh đã dính đây máu tươi, ông lão lo lắng vô cùng.

Lúc này, trồng Dương Thanh như thể vừa tắm máu, bởi vì thân thể anh không cách nào chứa đựng nổi sức mạnh khủng bố trong con dao linh khí này, cho nên da thịt như bị xé rách tung tóe.

Vì thế, trông Dương Thanh lúc này hết sức đáng sợ.

Nhất là cánh tay cầm con dao của anh, bấy giờ tay anh đã nổi đầy gân xanh, mắt thường có thể thấy được những mạch máu trên tay anh căng lên phập phồng.

Nếu quan sát tỉ mỉ còn phát hiện được, máu tươi ở cánh tay nắm con dao đang liên tục bị con dao linh khí này hấp thu.

“Giết!”

Đáy mắt Dương Thanh chợt lóe sát khí, chân nhanh chóng di chuyển, nháy mắt lại lao về phía Đỉnh Xương.

Thấy con dao kia lại nhãm về hướng mình lần nữa, Đinh Xương tức thì biến sắc, lão ta đã cảm nhận được một sự uy hiếp cực mãnh liệt từ con dao này.

“Phụt!”

Lại một lần nữa, con dao xẹt qua lồng ngực Đinh Xương.

Đinh Xương hốt hoảng lùi lại phía sau thêm chục mét nữa, ánh mắt vô cùng khiếp sợ, nhìn chăm chằm vào con dao trên tay Dương Thanh, một lát sau, lão ta mới lắp bắp như chưa tin vào mắt mình: “Đây là, linh khí2”

Nghe Đinh Xương nói thế, lão Cửu lập tức thay đổi sắc mặt, vội quát lớn: ‘Dương Thanh, giết ông ta ngay!”

Ông lão biết rất rõ sức hút của một linh khí lớn thế nào, trên thực tế, ngay cả những gia tộc Cổ Võ hàng đầu cũng chưa chắc đã có được một thanh linh khí.

Nhưng giờ đây, Dương Thanh lại đang sở hữu một con dao găm linh khí, không khó hình dung ra, một khi tin tức này bị truyền ra ngoài, Dương Thanh sẽ gặp phải phiền toái lớn cỡ nào.

Nếu Đinh Xương đã nhận ra binh khí trong tay Dương Thanh là linh khí, người này buộc phải chết.

“Quả đúng thật rồi! Không ngờ tên Siêu Phàm Thất Gảnh tép riu như mày lại sở hữu một bảo vật như vậy”.

Ánh mắt Đinh Xương lóe lên đầy tham lam, lão ta nhìn chòng chọc vào con dao trên tay Dương Thanh không rời mắt.

Tuy cảnh giới võ thuật của lão ta mới tới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng cũng đã cách Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong không xa, hơn nữa, lão ta còn có bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh.

Có thể nói, khi các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh không ra tay, tất cả các thủ khác đều không phải đối thủ của lão ta nếu lão ta dốc toàn lực.

Nếu lão ta có thể lấy được linh khí trong tay Dương Thanh nữa thì dù đấu với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, lão ta cảm thấy mình vân có rất nhiều khả năng giết chết được đối phương.

Đợi khi thực lực của lão ta tăng lên tới Siêu Phàm Cửu Cảnh, có lẽ ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, lão ta cũng không cần e ngại.

Hoài Lam lớn tiếng hét lên: ‘Anh Thanh, phải giết bằng được ông ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK