Chương 3169:
Cao thủ của Mục phủ kia sốt ruột nói: “Trưởng lão Mục, Viên Lập – chủ gia tộc họ Viên và Cung Chiến – chủ gia tộc họ Cung đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nếu cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử không ra tay, chúng tôi không thể ngăn cản họi”
Nghe thấy thế, sắc mặt Mục Hoa càng thêm khó coi.
Lão ta nhìn Mục thành chủ đang đánh với Dược Vương, lại nhìn về phía các cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử đang vây quanh phòng đột phá của kiếm khách Ảnh Tử, có vẻ đấu tranh.
Trước đó, đội hộ vệ Ảnh Tử đã bị Dược Vương tấn công nên tổn thất nặng nề, các cao thủ còn lại đang bảo vệ cho kiếm khách Ảnh Tử không bị ảnh hưởng.
Nhưng bên ngoài, cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung đã tới, nhà họ Viên và nhà họ Cung đều là thế lực hàng đầu ở Thiện Thành, chủ gia tộc có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, bây giờ cũng chỉ có cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử có thể ngăn cản họ.
“Bảo cao thủ của đội hộ vệ đi ngăn cản đi!”
Trong lúc Mục Hoa đang do dự, Dương Thanh chợt nói.
Mục Hoa nhìn về phía Dương Thanh, cắn răng: “Cậu cũng biết cơ hội duy nhất của chúng ta bây giờ chính là kiếm khách Ảnh Tử, một khi quá trình đột phá của ông ấy bị cắt ngang, có lẽ Mục phủ sẽ bị tiêu diệt”.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nhưng cao thủ của Mục phủ không thể ngăn được cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung, sớm muộn gì họ cũng xông vào, nếu đã vậy, tại sao không cử cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử đi ngăn cao thủ nhà họ Viên và nhà họ Cung trước chứ?”
Mục Hoa lập tức im lặng, lão ta biết Dương Thanh không nói sai, nhưng nếu so sánh với nhau thì sự an toàn của kiếm khách Ảnh Tử mới là quan trọng nhất.
“Đừng do dự nữa, càng do dự thì Mục phủ sẽ càng tổn thất nặng nề thêm”.
Dương Thanh sốt ruột nói: “Hơn nữa, cũng không cần tất cả mọi người trong đội hộ vệ Ảnh Tử đi ngăn cản cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung, chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đi là đủ rồi”.
Rốt cuộc Mục Hoa cũng hạ quyết tâm, lão ta cắn răng: “Phương Chính! Lục Thu! Ra khỏi hàng!
Hãy đi ngăn cản cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung!”
“Vâng!”
Hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử lập tức bước ra, phóng tới cửa Mục phủ.
Lão Cửu nhìn Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Chúng ta cũng nên sẵn sàng chiến đấu thôi!”
Dương Thanh gật đầu, anh biết áp lực mà Mục phủ phải chịu chỉ có thể lớn dần thôi, các thế lực ở Thiện Thành đã nhúng tay vào chuyện này, một khi thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, nếu kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, Mục phủ sẽ bị tiêu diệt thật mất.
Đây là lần đầu tiên Dương Thanh được chứng kiến một cuộc chiến lớn như vậy.
Tất cả những người tham dự cuộc chiến đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh không có tư cách tham dự cuộc chiến này.
Mục thành chủ còn đang giao chiến với Dược Vương, có điều, từ sau khi Mục thành chủ không đối chiến trực diện nữa, Dược Vương càng lúc càng mất sức nhanh, sức chiến đấu rõ ràng đã không bằng ban đầu.
Đây cũng coi như một tin tốt.
Chỉ có điều, Mục thành chủ cũng xuống sức nhanh không kém, nếu không nhờ mấy viên thuốc khôi phục thể lực mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho trước đó, chỉ e Mục thành chủ cũng sẽ không duy trì được lâu như vậy.
“Không ổn rồi, có hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử gặp nguy hiểm!”
Lão Cửu bỗng khẩn trương thông báo.